Đúng lúc này, một gãtuần tratrinh sát cưỡi ngựa chạy vội tới, từ xađã hôlên:
- Maurút lui, kỵ binh quân Đường giết đến rồi!
Chủ tướng hộ vệ quân Tùy làmột gãLang tướng tên làLâu Trọng. Ynghe thấy tiếng laliền nhảy dựng lên, hét lớn:
-Toàn bộ lên ngựa!
Hơn ngàn kỵ binh quân Tùy vừa mới lên ngựa, ởphía đường vào khenúi bụi bay mùmịt, tiếng vóngựa vang lên như sấm rền. Vẻ mặt Lang tướng Lâu Trọng trắng bệch. Từ khí thế này cóthể thấy, đội kỵ binh này của quân Đường ítnhất cũng cónăm sáu ngàn người, màbọn họ chỉ cómột ngàn haitrăm người.
Lâu Trọng quyết đoán, lập tức quay đầu lại hô to:
- Maubảo dân phunhanh chóng chạy trốn lên núi, không cần lo cho xebò!
Thật racũng không cần đợi yhạ lệnh, mấy ngàn dân phugiống như ongvỡ tổ, vôcùng hoảng sợ nên đã bỏ xe màchạy vào trong rừng cây, cũng cóngười mang theo xebò, nhưng đại bộ phận mọi người đều chẳng còn quan tâm đến xe bòcủa mình nữa rồi, tất cả đều nhanh chân chạy lên núi.
Hơn chục kỵ binh quân Tùy chạy như baytới, nói với những dân phucòn đang cố gắng mang theo xebò:
- Maunhanh chân chạy đi, không cần lo cho xebò!
Bọn họ lại đuổi theo đám dân phuđang chạy tứ tán:
- Mautrốn lên núi.
Lúc này, mấy ngàn dân phumới tìm được phương hướng, tất cả đều cố hết sức chạy lên núi. Lúc này, năm ngàn Huyền Giáp khinh kỵ binh của quân Đường đã giết tới, chủ tướng Lưu Hoằng Cơthấy quân Tùy chỉ cóhơn ngàn người liền hét lớn:
-Sát!
Hai đội kỵ binh laovào nhau, chiến đấu kịch liệt trong khenúi. Kỵ binh quân Đường tầng tầng lớp lớp, mãnh liệt giết đến. Lâu Trọng suất lĩnh hơn ngàn kỵ binh quân Tùy liều chết ngăn cản, cố gắng chođám dân phu cóthời gian chạy trốn.
-Lâu Tướng quân!
Một gãGiáo úy hô to:
-Các huynh đệ không trụ nổi nữa rồi.
Lâu Trọng thấy cánh trái sắp bị quân Đường đột phá. Nếu để quân Đường tạo ramột lỗ hổng, đường lùi của bọn họ sẽ bị bịt kín, rơi vào tình cảnh bị baovây giáp công, cuối cùng toàn quân bị diệt. Lúc này, Lâu Trọng đã chẳng còn quan tâm đến đám dân phunữa, lớn tiếng quát:
-Lùi lại!
Hơn ngàn kỵ binh quân Tùy thúc ngựa đồng thời rút lui, chạy về phía một vách núi khác, mấy ngàn quân Đường gắt gaođuổi theo ởphía sau, thỉnh thoảng lại bắn ramấy mũi tên, không ngừng cólính Tùy kêu lên thảm thiết rồi ngã ngựa. Lúc này, bangàn chiếc xe bòtrở thành vật cứu mệnh chođám quân Tùy. Quân Tùy nhanh như chớp đã vượt quađám xebò, những mũi tên ởphía saubắn đến bắn trúng mấy con bòkhiến chúng lập tức hỗn loạn, trái phải chạy loạn hết lên, chelấp đường đi, chặt đứt sự truy đuổi của quân Đường.
Khi LaiHộ Nhibiết chuyện kéo quân tới, Lưu Hoàng Cơđã dẫn theo quân Đường đi xa.Trong khenúi vôcùng hỗn độn, lương thực bị đoạt mất, số không mang điđược thì bị chất đống, châm lửa đốt. Bangàn con bòcũng bị quân Đường giết toàn bộ, nằm trong vũng máu.
Ngoài số bòbị giết, nơi này còn nằm lại hơn trăm thithể của kỵ binh quân Tùy vàsố dân phukhông kịp chạy trốn. Trong khenúi tràn đầy mùi lương thảo bị đốt vàmùi máu tanh. Đám dân phutrốn lên núi đều đã trở về, quỳ trước xe bòcủa mình, kêu khóc thất thanh.
Lâu Trọng cũng trúng haimũi tên. Yđược binh lính giúp đỡ, tiến lên quỳ một gối thỉnh tội:
-Bẩm Đại tướng quân, tychức phụ sự ủy thác, lĩnh quân bất lực, khiến quân tatổn thất nghiêm trọng. Xinthỉnh tội với Đại tướng quân!
Trận chiến này, quân Tùy chết gần bốn trăm người, tổn thất nghiêm trọng. Sắc mặt LaiHộ Nhixanh mét. Mặc dù yđã ýthức được quân Đường sẽ đến tập kích đội lương thực, nhưng không ngờ rằng chúng lại đến nhanh như thế. Ykiềm chế lửa giận trong lòng, lại hỏi:
-Quân Đường có baonhiêu kỵ binh?
-Bẩm LaiĐại tướng quân, ước chừng chúng cónăm ngàn kỵ binh, sức chiến đấu rất mạnh.
Lai Hộ Nhihơi nhức đầu, quả thật cóchút khó phòng bị. Đội hình vận lương rất dài, dài đến mấy trăm dặm, màđối phương lại làkỵ binh, tới luinhư gió, haimươi ngàn quân của yvừa muốn bảo vệ đội lương thực, vừa muốn truy đuổi quân địch thì rất bị động, không thể chutoàn được. Vậy phải làm saobây giờ?
Lúc này, một gãLang tướng đề nghị:
- LaiĐại tướng quân, chibằng tập trung tất cả xe bòlại thành một đội, cùng nhau hành quân. Quân đội hộ vệ ởtrước vàsau. Nếu như quân Đường đột kích, chúng ta cóthể nhanh chóng tập trung binh lực đối phó.
Cái đề nghị này cũng không tệ. LaiHộ Nhigật đầu, cứ làm như vậy.
Bị đánh lén ở khenúi lúc bantrưa khiến cho LaiHộ Nhikhông thể không thay đổi sách lược. Yđem bamươi ngàn chiếc xe bòtập trung lại cùng một chỗ, haimươi ngàn kỵ binh quân Tùy bảo vệ trước sau, kéo dài hơn haimươi dặm, tiếp tục đivề hướng tây.
Trong một cánh rừng cách đường lớn hơn năm mươi dặm, năm ngàn kỵ binh quân Đường đang nghỉ ngơi ăncơm, chờ thám báo điđiều tra tintức.
Buổi trưa vừa rồi, Lưu Hoằng Cơtập kích lần đầu đã thành công, khiến cho sĩkhí tăng mạnh. Nhưng Lưu Hoằng Cơcũng biết, lần quấy rối bantrưa chưa đủ để cắt đứt tuyến đường vận lương của quân Tùy, nhất định phải cómột đả kích trầm trọng hơn nữa, hoàn toàn phá hủy xelương thực của quân Tùy, khiến quân Tùy nhất thời không có xevận lương, vậy mới cóthể hoàn toàn cắt đứt tuyến đường vận chuyển lương thực của quân Tùy.
Trong lòng Lưu Hoằng Cơrất khẩn trương, yđã ýthức được cuộc chiến nhằm vào lương thảo của y cóthể thay đổi toàn bộ thế cục ởQuan Trung. Lưu Hoằng Cơhắn cóthể cứu lại toàn bộ Đế quốc Đại Đường. Nghĩ vậy, haichân ykích động, cóchút runrẩy.
Đúng lúc này, từ phía xatruyền đến tiếng vóngựa, đây làđội thám báo điđiều tratình hình vận lương đã quay trở lại. Lưu Hoằng Cơlập tức đứng lên đi rangoài đón liền thấy hai gãthám báo chạy như baytới, xoay người xuống ngựa, quỳ một gối bẩm báo:
-Khởi bẩm Tướng quân, bamươi ngàn chiếc xechở lương thực của quân Tùy hiện tập trung lại với nhau, trước sau cókhoảng haimươi ngàn kỵ binh hộ vệ, đang đivề phía tây.
Lưu Hoằng Cơnhướn mày, không ngờ chúng lại tập trung hành quân, vậy cũng không dễ làm rồi. Yhơi trầm tưmột chút, sauđó hỏi:
-Đội ngũ vận lương trước saudài baonhiêu?
-Hồi bẩm Tướng quân, trước saucách nhau hơn haimươi dặm.
Lưu Hoằng Cơđảo mắt, này ramột chủ ýhay. Yđã cóbiện pháp đối phó với đội quân vận lương.
…
Bamươi ngàn xechở lương thực của quân Tùy trùng trùng điệp điệp hành quân về phía tây. Sau khi đi quanúi Tử Ngọ, đường trở nên bằng phẳng. Nơi này làđường lớn, rộng vàbằng phẳng, cóthể chonăm ngựa đimột hàng, hai xelương thực chạy song song, haibên đều cómột đội kỵ binh hộ vệ. Vìđội hình quá dài, LaiHộ Nhicũng không phân tán binh lực raquá nhiều. Ychia quân đội làm bađoạn, mỗi đoạn sáu ngàn kỵ binh, ngoài racòn có haingàn kỵ binh phân tán, bảo vệ venđường.
Sắc trời dần tối, giờ đang làlúc hoàng hôn, đội ngũ tới một thung lũng khá trống trải, chu vitrăm dặm. Trong thung lũng làmột khurừng rậm, một conđường bằng phẳng nối thẳng haithung lũng. Đội ngũ đã tiến vào cảnh nội quận Bắc Địa, tiếp tục đivề hướng tây một trăm haimươi dặm làđến được Đại doanh quân Tùy ởThiển Thủy Nguyên
Lai Hộ Nhiđang ởtrung quân, yvừa quan sát địa hình ở haibên. Haibên đều cósườn đất nhấp nhô, cách đó hơn dặm làmột cánh rừng lớn. Vìtrời đã hoàng hôn, haibên rừng cóvẻ tối tăm mờ mịt, không thể nhìn rõ. Trong lòng LaiHộ Nhibỗng cómột cảm giác bất an vôcùng mãnh liệt. Y cócảm giác nhất định quân Đường đang maiphục trong cánh rừng này.
Đúng lúc này, ởphía saubỗng nhiên cóngười hô to:
-Đại Tướng quân, hậu quân cókẻng, kỵ binh quân Đường tập kích hậu quân.
Lai Hộ Nhichấn động, lập tức ralệnh:
-Truyền lệnh của ta,trung quân nhanh đicứu viện hậu quân.
Vừa hạ lệnh xong, một ýniệm bỗng hiện ratrong đầu y.Hẳn làquân Đường cũng biết sự bố trí của mình, hậu quân cósáu ngàn kỵ binh quân Tùy, cho dùquân Đường códùng toàn lực tấn công cũng chưa chắc đã chiếm được tiện nghi, chẳng lẽ đây chính làkế điệu hổ lysơn?
Nghĩ vậy, ybỗng quay đầu nhìn về phía rừng rậm ở haibên. Dường như ynhìn thấu được màn đêm, trong rừng rậm đang ẩn giấu mấy ngàn kỵ binh quân Đường đang nhìn chằm chằm vào quân mình. LaiHộ Nhiquyết định đánh cuộc một phen, ythay đổi quân lệnh, hô to:
-Trung quân không được vọng động, lệnh chotiền quân hỏa tốc đến hỗ trợ trung quân.
Mặc dùmệnh lệnh này hơi cổ quái, nhưng đám thủ hạ vẫn nhất nhất làm theo. Bamũi tên lửa được bắn lên bầu trời, đây chính làtín hiệu lệnh chotiền quân đến trợ giúp trung quân.
Lai Hộ Nhilại tiếp tục hạ lệnh:
-Châm lửa đốt rừng!
Mười mấy tên kỵ binh cầm đuốc trên tayphóng về phía rừng rậm. Đúng như LaiHộ Nhiphán đoán, quân Đường tập kích hậu quân chỉ cóhơn năm trăm người, toàn bộ chủ lực quân Đường đang ẩn trong rừng cây. Đây làkế điệu hổ lysơn, muốn LaiHộ Nhiđiều trung quân đicứu viện hậu quân, khiến chođội xelương ởtrung quân không cóngười bảo vệ, quân Đường sẽ toàn lực tấn công, nhân cơhội giết bòhủy lương.
Lúc này, Lưu Hoằng Cơthấy quân Tùy đã chuẩn bị chạy về phía saulại đột nhiên dừng lại, ánbinh bất động, ylập tức hiểu ra LaiHộ Nhiđã khám phá rakế sách của mình. Mắt lại nhìn thấy bamũi tên lửa baylên trời, mười mấy tên kỵ binh cầm đuốc trên taychạy tới, hiển nhiên làđến để đốt rừng. Trong lòng Lưu Hoằng Cơ vôcùng khẩn trương, lập tức hạ lệnh:
-Đột kích!
@by txiuqw4