sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1078: Đại Chiến Tùy Đường (23)

Ymúa maylang nhasóc, vọt tới trước đội bộ binh hô to:

-Cung binh chuẩn bị, trường mâu quân áptrận!

Trong lúc bối rối, quân Đường gấp gáp bày trận, từng hàng cung thủ giương cung lắp tên, nhắm ngay kỵ binh quân Tùy đang từ hướng bắc đánh tới. Ởphía saucung binh, sáu ngàn trường mâu quân trong lúc hỗn loạn bày trận. Trong lúc trời tối, thủy chung quân dung khó cóthể chỉnh tề giống như banngày được.

Quân Tùy đã giết đến khoảng cách ngoài haidặm. Dương Nguyên Khánh nhìn đội quân Đường đen nhánh ởphía xa,hắn cảm thấy đối phương đã bày xong trận hình.

Hắn lập tức hôlớn:

-Chia ra bađường, haicánh trái phải xuất kích!

Trong tiếng trống trận ầm ầm, bốn mươi ngàn kỵ binh chia ra bađường, Dương Nguy và La SĩTín đem mười ngàn kỵ binh chia làm haicánh trái phải. Dương Nguyên Khánh tự mình dẫn haimươi ngàn trung quân. Bađường kỵ binh giống như một mũi kéo sắc bén, khí thế như sấm vang chớp giật laothẳng về phía quân Đường.

-Bắn!

Lý Thế Dân hô tomột tiếng.

Bangàn cung binh buông cung, loạn tiễn bắn ra,mưa tên dày đặc baythẳng về phía kỵ binh quân Tùy. Kỵ binh quân Tùy đã giết đến khoảng cách ngoài trăm bước, bọn họ giơ caotấm chắn, nghênh đón mưa tên, xông nhanh tới. Mặc dùkhông ngừng cóbinh lính bị trúng tên ngã xuống, nhưng thương vong không chút ảnh hưởng đến vạn mã laonhanh.

Mắt thấy kỵ binh quân Tùy đã giết đến trước mặt, cung binh rơi vào một mảnh hỗn loạn, quay đầu về phía sauchạy trốn. Ởphía sau làmấy ngàn trường mâu binh.

“Oanh!” một tiếng thật lớn, tiếng kêu thảm thiết, tiếng lakhóc vang lên đầy trời. Kỵ binh quân Tùy chồm chồm như sóng biển giết vào trong đội hình trường mâu binh, tạo ramột lỗ thủng máu thịt dài chừng mười trượng. Đội kỵ binh giết vào trong trận trường mâu binh, haiquân hỗn chiến tại chỗ.

Mà lúc đó, mười ngàn kỵ binh do La SĩTín suất lĩnh ởcánh phải thì gặp phải bốn ngàn Huyền Giáp khinh kỵ binh của Uất Trì Cung ngăn cản. Haiđội kỵ binh sắc bén triểu khai trận đánh đêm trước naychưa từng cótrên một cánh đồng bát ngát. Chiến mã laonhanh, binh khí vachạm, không ngừng cóbinh lính kêu lên thảm thiết rồi ngã khỏi ngựa.

Mà đội kỵ binh doDương Nguy suất lĩnh ởcánh trái thì baobọc bên cạnh cung binh vàtrường mâu binh. Thế lực haibên cách xa,quân Tùy lấy bốn mươi ngàn kỵ binh tinh nhuệ sắc bén đánh với mười tám ngàn quân Đường, nhân số đối phương gấp hailần. Saunửa canh giờ giao chiến, quân Đường dần dần không ngăn cản được nữa rồi.

Chủ tướng trường mâu binh làHầu Quân Tập, ygấp đến độ la to, huyđộng chiến đao tự mình chiến đấu với kỵ binh quân Tùy, rất hăng hái. Ymột thân võnghệ caocường, liến tiếp chém ngã chín tên kỵ binh quân Tùy.

Hầu Quân Tập hét lớn một tiếng, huyđộng chiến đao bổ vào gáy một gãGiáo úyquân Tùy. Mắt thấy sắp bổ trúng tướng địch, đúng lúc này, một mũi tên sắt từ trước mặt baythẳng đến, nhanh như chớp giật. Lúc Hầu Quân Tập phát hiện rathì đã không còn kịp nữa rồi, yquát tomột tiếng, mũi tên sắt xuyên quacổ họng của y.Hầu Quân Tập xoay người ngã khỏi ngựa, chết trong loạn quân.

Ngoài trăm bước, Dương Nguyên Khánh lạnh lùng thucung tên lại, ánh mắt lại chuyển hướng về chỗ quân Đường dày đặc nhất. Bằng trực giác vàkinh nghiệm của y,nhất định LýThế Dân ởchỗ đó.

Dương Nguyên Khánh quát lớn:

-Truyền lệnh baquân, người bắt sống LýThế Dân, thưởng vạn lượng hoàng kim, thăng quan bacấp.

Dưới trọng thưởng, quân Tùy tấn công càng thêm điên cuồng, hết lần này đến lần khác giống như sóng biến tràn đến. Rốt cục quân Đường cũng không thể duytrì được nữa rồi, hiện tượng thất bại đã xuất hiện.

Lý Thế Dân được hơn trăm tên thân binh bảo vệ đã giao chiến với kỵ binh quân Tùy, chỉ cóđiều yđã thay đổi mũsắt, mặc áochoàng, trong bóng đêm, kỵ binh quân Tùy cũng không nhận ra ychính là LýThế Dân.

Đúng lúc này, Uất Trì Cung giết ramột đường máu, vọt tới trước mặt LýThế Dân hô to:

-Điện hạ, quân đội không duytrì được nữa rồi, sắp tantác, maucùng tychức giết rangoài.

- Takhông đi!

Lý Thế Dân giết đỏ cả mắt rồi, hôlớn:

-Quân đội còn tacòn, quân đội mất tamất!

Uất Trì Cung thấy LýThế Dân không chịu đi, lòng ynóng như lửa đốt, hướng chục thân binh ra ámhiệu. Nhóm thân binh nhận được ámhiệu, đồng loạt laolên, nắm lấy cánh tay LýThế Dân, khống chế yrút chạy về hướng tây. Conđường ởphía namđã bị đại quân Dương Nguy phá hỏng, chỉ có ởphía tây là có ítquân Tùy một chút.

Quân Đường ngăn cản không nổi bốn mươi ngàn kỵ binh hùng mạnh của quân Tùy tấn công, rốt cuộc hỏng mất rồi, tiếng kêu rên vang vọng khắp vùng quê. Quân Đường ởtại bình nguyên kêu khóc thảm thiết, bỏ chạy tứ tán.

Hơn chục conchiến mãhăng hái, LýThế Dân bị Uất Trì Cung gắt gaođặt trên một conchiến mã, giãy dụa không buông. Lúc này, nước mắt của ymãnh liệt trào ra,rốt cuộc khóc thất thanh. Vương triều Đường bị diệt rồi.

Trong bóng đêm, Uất Trì Cung vàhơn haichục thân binh bảo vệ LýThế Dân, trong lúc hỗn loạn giết ramột conđường máu, hướng phía tây chạy trốn, rất nhanh liền biến mất trong bong đêm.

Mặc dùtriều đình vẫn luôn dấu diếm, nhưng việc Tần Vương toàn quân bị diệt từ trong miệng bại binh trốn về nhanh chóng truyền khắp Trường An.Trong thành Trường An làmột mảnh đại loạn. Bên dưới các cổng thành lớn chật ních dân chúng muốn chạy trốn, thoát khỏi Trường An.Nhưng hiện tại, thành Trường Anđã đóng tất cả cửa thành, không chobất cứ kẻ nào rakhỏi thành, đoạn tuyệt hyvọng rời xachiến loạn của dân chúng Trường An.

Cũng vìthế, các loại vật tưlớn nhỏ trong thành đều được dân chúng tranh nhau thumua. Trong lòng mọi người đều rõràng, một khiquân Tùy vây thành, tạo thành quãng ngày giằng cokéo dài, khiđó sẽ xuất hiện nạn đói nghiêm trọng. Giá lương thực saumột đêm tăng vọt, một ngàn đồng một đấu gạo. Mặc dùđắt như vậy, các cửa hàng lương thực ởTrường Anđều trong một buổi chiều bị dân chúng tranh nhau muakhông còn sót lại gì.

Không chỉ cólương thực, tất cả vật phẩm cóthể ănđược đều bị dân chúng điên cuồng thumua. Toàn bộ cửa hàng ởchợ Đô Hội vàchợ Lợi Nhân đều đóng cửa, tửu quán cũng không tiếp tục kinh doanh, từ phố lớn đến ngõ nhỏ đều vắng tanh vắng ngắt. Trời mới tối, KimNgô Vệ đã bắt đầu cấm đilại banđêm rồi, không chobất cứ kẻ nào rời khỏi nhà rangoài đường.

Phường Diên Thọ, Dương Tuấn ngồi uống rượu một mình trong nhà giải buồn. Vốn hôm nay yđịnh thừa dịp loạn lạc chạy rakhỏi thành, không ngờ cửa thành không mở, ykhông rađược, chỉ cóthể trở về nhà màthôi.

Dương Tuấn lolắng antoàn của thê nhi, trong lòng rầu rĩkhông vui. Vốn y làmột quân cờ trọng yếu trong kế hoạch tranh đấu giữa Tần Vương vàThái tử, nhưng sau khidị tâm của Tề Vương lộ ra,mâu thuẫn giữa Thái tử vàTần Vương được hòa giải, ycũng trở nên nhàn rỗi. Thái tử không cóviệc cũng sẽ không tìm y,dường như Trương Công Cẩn cho yvào trong quên lãng.

Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, trong lòng Dương Tuấn khẩn trương một chút. Vào thời điểm mẫn cảm này, aisẽ đến tìm mình? Trong lòng yrất khẩn trương, vội đứng lên đi rangoài.

Vừa điđến trong viện, ykhông ngờ lại nhìn thấy một bóng đen đang trèo tường vào.

- Là ai?

Dương Tuấn phẫn nộ quát lên.

-Đại ca, làđệ!

Bóng đen đó đúng làhuynh đệ Dương Vanh của y,điều này khiến choDương Tuấn không khỏi ngây ngẩn cả người. Gãđệ đệ này của y vìtrốn một khoản nợ đã mất tích hơn một tháng nay, ycòn tưởng nóđã chạy trốn tới Thái Nguyên, không nghĩ rằng nóvẫn còn ởTrường An.

-Trong khoảng thời gian này ngươi ởchỗ nào?

-Đại ca,vào nhà rồi nói chuyện sau! Xảy rachuyện lớn rồi.

Dương Tuấn gật gật đầu, mang theo Dương Vanh vào thư phòng. Ythấy Dương Vanh mặc một bộ quần áođen, cách ănmặc giống của đám bình dân, không khỏi kìquái hỏi:

-Bên ngoài tuần tranghiêm mật như vậy, saođệ cóthể đilại trên phố?

Dương Vanh lấy ramột cái ngân bài, đặt lên bàn, đắc ýnói:

- Cómặt ngân bài này, trên đường không aidám làm khó dễ đệ.

Dương Tuấn cầm mặt ngân bài nhìn thoáng qua, không ngờ ởtrên đó cókhắc bachữ “Tề Vương lệnh”, ylập tức hoảng sợ:

-Đệ… tại saođệ lại có“Tề Vương lệnh”?

-Không dối gạt đại ca,đệ được Tề Vương thunạp rồi, làKiêu vệ phó thủ lĩnh dưới tayngài.

-Tề Vương thunạp đệ làm cái gì?

Dương Tuấn càng thêm không hiểu.

-Hừ! Còn không phải là vìDương Nguyên Khánh. Bởi vìđệ lànhị caDương Nguyên Khánh, Tề Vương liền cho làđệ hữu dụng, đem thunạp đệ vào trong phủ của y.Hiện tại đệ mới biết, làđã tiến vào vũng bùn rồi.

Nói tới đây, Dương Vanh lại lấy ramột mặt ngân bài giống như vậy, đưa choDương Tuấn, khẩn trương nói:

-Đại ca maurời khỏi căn nhà này. Đêm nayTề Vương muốn động thu, đệ thấy trên danh sách thủ tiêu của y cótên đại ca.Cầm mặt ngân bài này cóthể trốn sang các phường khác.

Dương Tuấn cả kinh:

-Đệ nói làđêm nayTề Vương muốn động thủ?

Dương Vanh hạ giọng nói:

-Chắc đại cacòn không biết, Thánh thượng băng hàrồi! Cái gọi làhôn mêbất tỉnh đều làgạt người thôi. Tề Vương muađược ngự y,giấu diếm chân tướng, vẫn làmuốn dụ Tần Vương trở về. Nhưng hiện tại Tần Vương tung tích không rõ, Tề Vương liền quyết định đêm nayđộng thủ.

Nói xong, Dương Vanh đứng lên:

-Đệ phải trở về, đilâu quá Tề Vương sẽ hoài nghi.

Dương Vanh vội vàng đirồi, sắc mặt Dương Tuấn trở nên ácliệt vôcùng. Không được! Mình nhất định phải đem chuyện này nói choThái tử biết.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx