Ylại thị sát một vòng đầu thành, cổ vũcác binh lính phấn chấn lên, dưới cổ vũcủa y,binh lính vốn đê mêcuối cùng cóchút khởi sắc. Đầu thành bắt đầu bận rộn tiến hành phòng ngự chuẩn bị chiến đấu.
Lý Kiến Thành xuống đầu thành, lại thấy Tiêu Vũvội vàng đitới:
-Bệ hạ!
Tiêu Vũ hômột tiếng, thần tình cóchút khẩn trương.
-Xảy rachuyện gì?
Lý Kiến Thành trong lòng cóchút bất anhỏi.
Tiêu Vũ đilên trước thấp giọng nói:
-Hôm naythần đích thân đikiểm kêlương thực tồn kho, phát hiện chỉ cómột trăm năm mươi ngàn thạch lương thực.
-Cái gì!
Lý Kiến Thành chấn động, vội hỏi:
-Nhưng trên sổ sách Thái Phủ Tự rõràng cóbốn trăm ngàn thạch lương tồn, batrăm năm mươi ngàn thạch còn lại điđâu rồi.
- Vithần cũng truy hỏi Lương Tụng Thái Phủ Tự, ông tacũng không rõlắm, lại truy hỏi người phía dưới mới biết bốn trăm ngàn thạch lương thực này là baogồm haitrăm năm mươi ngàn thạch lương thực của khoQuảng Thông. Bọn họ không cóchia ra,trên thực tế trong khotồn của Trường Anchỉ cómột trăm năm mươi ngàn thạch.
Lý Kiến Thành lập tức nỏng nảy:
-Vậy trẫm hạ chỉ điều một trăm ngàn thạch lương thực bình ổn giá lương thực, đã khấu trừ chưa?
Tiêu Vũlắc đầu:
-Còn chưa cóđộng, nếu lại điều một trăm ngàn thạch lương thực bình ổn giá lương thực, trong kholớn chúng tachỉ còn năm chục ngàn thạch lương thực.
Lý Kiến Thành đã trầm lặng, năm ngàn thạch lương thực chia chobốn chục ngàn quân đội, mỗi người chỉ cóhơn một thạch một chút. Cả cùng người nhà bọn họ cũng đủ ănhơn một tháng, càng huống hồ trong thành còn cónăm sáu trăm ngàn dân chúng.
Ythở dài, xoay người đivề xagiá, Tiêu Vũlại lên theo, ápthấp giọng nói:
-Bệ hạ, kỳ thật trong thành cónhững hộ nhà cókhông ítlương tồn. Thần đoán những lương thực tồn tại trong các hộ lớn này cộng lại, thậm chí ítnhất cũng phải haitrăm ngàn thạch.
Lý Kiến Thành dừng bước, chần chừ một chút nói:
-Khanh nói làquý tộc Quan Lũng?
Tiêu Vũgật đầu:
-Độc Côgia, Đậu giakhống chế lương thực vàmuối của Trường An,còn Trưởng Tôn gia, bọn họ trong phủ đều có kholớn, tích trữ tiền lương đâu chỉ ngàn vạn, nếu cóthể...
Không đợi gãnói xong, LýKiến Thành khoát tay:
-Không được nhắc lại chuyện này!
Lý Kiến Thành trong lòng rất rõ, một khiđộng lợi ítcủa quý tộc Quan Lũng, thành Trường Anhlập tức thủ không vững, không phải tới vạn bất đắc dĩ, không thể đánh chủ ýcủa bọn họ.
-Vậy một trăm ngàn thạch lương thực vẫn mang rabình ổn giá lương thực không?
Tiêu Vũhỏi lại
Lý Kiến Thành thở dài:
-Vây đưa xuống bachục ngàn thạch trước! Để lại một trăm haingàn thạch dùng lúc nguy cấp.
Ylên xengựa, dưới hộ vệ của các thị vệ đivề hướng Đông cung. Tiêu Vũbất đắc dĩlắc đầu, đành vội đi kholớn phóng lương.........
Trước cổng phủ Độc Côphường Vụ Bản, một chiếc xengựa chậm rãi dừng lại. Cửa sổ xeđã mở ra,Đậu Quỹ lóđầu ra, cóchút kinh ngạc nhìn biến hóa trước cửa phủ Độc Cô. Haihàng kích xếp hàng dưới bậc thang đã triệt bỏ rồi, mười sáu tên thị vệ đứng trước cửa phủ cũng không thấy bóng dáng.
Đậu Quỹ bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, đây làĐộc Côphủ bắt đầu bày tỏ thái độ, ytrong lòng thầm suytư. Nói như vậy, mình lên phủ cũng nên bỏ đihàng kích rồi, họ theo Độc Côphủ chothật tốt.
Xengựa chậm rãi dừng lại, Độc Cô DuyMinh sớm chờ trước cửa phủ nhanh bước xuống. Độc Cô DuyMinh là contrai của Độc CôHoài Ân, làThiên ngưu thị vệ trong cung. Tối qua sau khi LýKiến Thành đóng chặt nội cung, Độc Cô DuyMinh liền bị đuổi về nhà. Nghe nói Đậu Quỹ tới thăm, Độc CôHoài Ânliền lệnh contrai thay ông nghe đón ởcửa.
Độc Cô DuyMinh tiến lên thilễ:
-Đại giachủ tại thượng, vãn bối DuyMinh hữu lễ.
Đậu Quỹ xuống xengựa, cười gật đầu hỏi:
-Phụ thân ngươi cónhà không?
-Phụ thân cónhà, ởthư phòng chờ Đậu giachủ, mời giachủ theo con.
Độc Cô DuyMinh dẫn Đậu Quỹ đivào phủ. Đậu Quỹ kỳ thật làmuốn đến tìm Độc CôChấn, nghe nói Độc CôChấn sinh bệnh rồi, làm ytrong lòng cóchút thất vọng. Còn Độc CôLương phụng chỉ đi BaThục, ychỉ cóthể tìm đến Độc CôHoài Ân.
- Giachủ các ngươi thân thể khỏe chút nào không?
Đậu Quỹ không lộ thanh sắc hỏi.
- Giachủ bệnh rất nghiêm trọng, chủ yếu tuổi đã cao, mời Vương ngự y xemqua, Vương ngự ybảo chúng tôi chuẩn bị suyxét hậu sự. Ây!
Độc Cô DuyMinh thở thật dài.
Đậu Quỹ imlặng không nói gì, không baolâu, Độc Cô DuyMinh liền dẫn ytới trước thư phòng, y gõcửa:
-Phụ thân, Đậu tướng quốc đến.
-Mời vào!
Trong phòng truyền đến giọng nói của Độc CôHoài Ân. Đậu Quỹ đivào thư phòng, chỉ thấy Độc CôHoài Ânđang ngồi viết gìtrên bàn, thấy yvào, Độc CôHoài Ânliền vội đứng dậy thilễ cười nói:
-Lễ giáo không chutoàn, chậm trễ Đậu tướng quốc rồi.
Độc CôHoài Ân là contrai của Độc CôĐà làbiểu đệ (emhọ) LýUyên, cũng làcùng thế hệ Đậu Quỹ, nhưng ykhá trẻ, mới chỉ hơn bốn mươi tuổi. Vốn đảm nhiệm Công bộ Thượng thư, banđầu sau khiLễ bộ Thượng thư Dương Cung Nhân điều điKinh Tương, yliền cải nhiệm Lễ bộ Thượng thư, tuykhông phải tướng quốc, nhưng cũng làđại thần quyền caochức trọng.
Đêm qua, sau khi ycùng các trọng thần ủng hộ LýKiến Thành đăng cơ, hôm nayliền ởnhà nghỉ ngơi, không ngờ Đậu Quỹ đến thăm.
Đậu Quỹ khách khí vài câu, haingười phân chủ khách ngồi xuống, một ảthị nữ vào phòng dâng trà chobọn họ. Đậu Quỹ không cótâm tưuống trà, thở dài nói:
-Vừa nhận được tin, một trăm ngàn quân Tây lộ của quân Tùy đã giết tới huyện Trần Thương, không chừng ngày maisẽ tới Trường An.
Đậu Quỹ từng đảm nhiệm Thứ sử quận Phù Phong, ởbên quận Phù Phong cóchút nhân mạch, tintức rất rộng. Triều đình còn chưa nhận được tintức này, yliền nhận được trước rồi. Độc CôHoài Ân sauhồi lâu mới nói:
-Cứ như vậy, ngày maisẽ có haitrăm năm mươi ngàn quân Tùy baovây thành rồi.
-Không chỉ haitrăm năm mươi ngàn!
Đậu Quỹ lắc đầu:
-Còn cótám chục ngàn chủ lực tuyến Bắc của Dương Nguyên Khánh, vàbộ Trình Giảo Kimthành nam, không chừng ngày maiđều tới rồi. Như vậy thì có batrăm bốn chục ngàn quân vây thành.
Độc CôHoài Ânđã trầm mặc, ykhông biết Đậu Quỹ tìm đến ylàm gì, chỉ cóthể imlặng để ứng phó. Đậu Quỹ hôm nayđương nhiên là cómục đích màđến, yliếc nhìn Độc CôHoài Ân, dòhỏi:
-Chẳng lẽ Độc CôThượng thư không cảm thấy triều Đường đã đại thế mất rồi sao?
Độc CôHoài Âncười cười:
-Cái này e làkhông phải tacảm thấy, mà làtất cả mọi người đều chorằng như vậy.
-Độc CôThượng thư nói không sai, hôm nay tagặp được Tiêu tướng quốc, ông ấy cũng chorằng như vậy. Ông ấy nói tất cả việc làm bây giờ, đều làđể bảo vệ một tôn nghiêm của triều Đường màthôi.
-Phải, batrăm bốn chục ngàn đại quân vây thành, còn chúng tachỉ cóbốn chục ngàn người, nhiều nhất một tháng quân Tùy tất nhiên phá thành. Thậm chí còn không cần một tháng, chỉ cần quân Tùy mạnh mẽ công thành trì, nhiều nhất năm bangày, chúng takiên trì không nổi.
Lúc này, Đậu Quỹ từ trong ngực móc ramột tờ thư thỉnh nguyện đặt lên bàn, đẩy choĐộc CôHoài Ân:
-Đây làtờ thư thỉnh nguyện taliên lạc một bộ phận đại thần viết, hyvọng triều Đường cóthể lấy một loại phương thức thể diện kết thúc. Đã cóhơn một trăm đại thần kýtên, hyvọng Độc CôThượng thư cũng cóthể suyxét.
Độc CôHoài Ânlật xemmột cái, nói làthể diện chấm dứt, kỳ thực làkhuyên LýKiến Thành mở thành đầu hàng, bên trên kýđầy tên rậm rạp, trước mặt haimươi mấy người, toàn bộ đều làquý tộc Quan Lũng. Độc CôHoài Ântrong lòng thầm phẫn nộ, thì raĐậu gialại chegiấu Độc Côgia, thầm cóquan hệ với quý tộc Quan Lững nhiều như vậy.
Ytrầm ngâm một chút lại nói:
-Nếu chỉ lấy danh nghĩa của cánhân taphụ ký, không cóvấn đề. Nhưng nếu làdanh nghĩa giatộc, sợ là tacòn phải thương lượng một chút với giatộc, sáng ngày mayhãy trả lời tướng quốc, ngài thấy thế nào?
Đậu Quỹ hahả cười:
-Vậy được! Chúng tamột lời đã định.
Đậu Quỹ cáo từ trước, Độc CôHoài Ânlệnh contrai Độc Cô DuyMinh tiễn y racửa, mình ylại vội vàng đihậu viện, đến trước một gian phòng yên tĩnh, ycung kính bẩm báo nói:
- Giachủ, cháu làHoài Ân
-Vào đi!
Trong phòng truyền đến giọng nói của Độc CôChấn, nhưng không cóyếu ớt của sinh bệnh, giọng nói còn khá vang dội. Độc CôHoài Ânđẩy cửa vào, chỉ thấy Độc CôChấn đang ngồi trên giường đọc sách, cười híp mắt nhìn y.
Độc CôHoài Âncuống quít quỳ xuống, hành bái lễ:
-Hoài Ântham kiến giachủ!
Độc CôChấn chỉ làgiả bệnh màthôi, lúc thời khắc quan trọng này, ông trở thành giachủ Độc Cô, cũng không muốn xuất đầu lộ diện, cách tốt nhất chính là imlặng, để Độc CôHoài Ânđại diện giatộc hoạt động đối ngoài, ông lại ởphía saubức màn chỉ huy.
-Đậu Quỹ đirồi chưa?
Độc CôChấn hỏi.
-Ông tađã đirồi. Hồi bẩm giachủ, Đậu Quỹ đến làmang đến một tờ thư thỉnh nguyện, khuyên LýKiến Thành mở thành đầu hàng. Đã cóhơn một trăm quan viên kýtên, ông ta hyvọng chúng tacũng kýtên
Độc CôChấn lắc đầu thở dài:
-Thái tử Điện hạ tối quamới đăng cơ, hôm nay ythỉnh nguyện đầu hàng, điều này làm LýKiến Thành saochịu nổi, ycũng quá vội lập công rồi.
-Nhưng chất nhithấy trên thỉnh nguyện, năm tướng quốc đã haingười kýtên, còn cóBùi Tịch. Chất nhichỉ là cóchút khó hiểu, tại saophải chờ hơn một trăm người kýmới đến tìm chúng ta?
@by txiuqw4