sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Sáng - Tháng 1 - 2

Sáng

Tháng 1

Thứ bảy, ngày 01.01.2011

Đểu

Người yêu cũ của cô là bạn thân của anh. Người cũ dặn đi dặn lại cô rằng đừng nói gì với người mới về quá khứ của hai người, cứ bảo hai đứa không quen, kẻo ảnh hưởng đến tình cảm bạn bè.

Một hôm, cô nói với người mới:

- Em với anh Q. bạn thân của anh từng yêu nhau đấy

Người yêu cô thản nhiên:

- Ừ, anh biết, Q. nó nói với anh điều đó lâu rồi!

Cô giật thót, nghĩ thầm: “Nếu mình mà nói không quen, hóa ra mình thành đứa dối trá với anh, mém xíu là mắc lừa thằng đểu đó rồi!”.

Thứ năm, ngày 13.01.2011

Lực cản

Anh và cô quen nhau từ thời còn ngồi chung một lớp ở trường phổ thông. Hai đứa yêu nhau nhưng bị hai bên gia đình cấm cản kịch liệt do áp lực của kỳ thi tốt nghiệp. Càng cấm hai đứa càng yêu, và đã có một quyết định lớn: Bỏ nhà trốn đi cùng nhau.

Anh đi phụ hồ, tiền bạc chỉ đủ để trang trải cho cô đi chợ đạm bạc và thuê căn nhà chật hẹp. Nghĩ tới cảnh cơ cực của hai đứa, anh càng thương và gắn bó với cô.

Một hôm, mẹ cô tìm được đến nhà, bảo là sẽ tha thứ và cho phép hai đứa về chung sống, thậm chí sẽ cho tiền làm đám cưới. Cô gọi cho anh rưng rưng báo tin mừng.

Lực cản duy nhất đã biến mất. Anh thôi làm thợ hồ, đi làm cho công ty của bố cô, sau đó lén cặp bồ với cô thư ký. Nửa năm sau cô và anh bỏ nhau. Ai hỏi tới cô còn cắn răng tức tối: “Tiếc quá! Cái bằng phổ thông vẫn chưa lấy được! Biết thế ngày xưa…”

Tháng 2

Thứ tư, ngày 02.02.2011

Cua

Tôi đi công tác ở nơi có biển, mang về nhà biết bao nhiêu là tôm cua tươi sống. Vợ tôi làm một mâm cơm chiều toàn là những món bổ dưỡng chế biến từ cua. Mọi người ăn rất ngon lành, trừ bố.

Bố tôi chỉ làm vài muỗng cơm rồi lặng lẽ ra một góc ngồi uống rượu. Tôi nghĩ là ông đang có chuyện buồn gì đó nên mới thế!

Tối, tôi xuống nhà uống nước, thấy ông đang nấu mỳ gói ăn. Tôi hỏi:

- Sao chiều bố không ăn cua với tụi con? Bố giận gì con à?

Bố tôi cười buồn:

- Miệng bố chỉ còn có ba cái răng nhai được…

Thứ bảy, ngày 12.02.2011

Ngón tay giữa

Anh đã là một người đàn ông đeo nhẫn cưới. Em cũng biết điều đó. Anh và em đến với nhau, chưa bao giờ cả hai nói về vợ anh, nhưng trách nhiệm và mặc cảm tội lỗi vẫn đè nặng lên vai của hai đứa.

Một hôm, em cầm bàn tay anh lên. Chiếc nhẫn cưới anh đã tinh ý giấu đi mỗi khi gặp em để em không phải buồn. Em lặng lẽ lấy một chiếc nhẫn khác từ trong túi của em đeo vào ngón tay giữa của anh. Anh ngạc nhiên nói: “Chẳng ai đeo nhẫn cho người yêu ở ngón tay này hết em ạ!”.

Em cười buồn: “Em phải đeo vào ngón tay giữa, vì ngón áp út anh phải đeo nhẫn của chị ấy rồi…”.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx