sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

06. Mối tình khờ dại

Mối tình khờ dại

(Tuệ Minh, nữ, 16 tuổi)

Mình đã từng yêu một người, cậu ấy là bạn học cùng lớp với mình. Ngày đó, có rất nhiều người ngăn cản mình, nói rằng cậu ấy không tốt, thế nhưng mình bỏ ngoài tai tất cả. Mặc kệ thói đa tình của cậu ấy, mặc dù cậu ấy có thể sẽ không đỗ nổi đại học, mình vẫn yêu hết lòng và chìm sâu trong hương vị ngọt ngào, lãng mạn mà cậu ấy mang lại. Cũng trong những tháng ngày mê muội đó, mình đã trao thân cho cậu ấy.

Trong gần một năm yêu nhau, ban đầu bọn mình rất hòa hợp, nhưng rồi sau đó, những mâu thuẫn, tranh cãi lớn dần khiến bọn mình ngày càng xa cách. Mình nhận ra rằng, những điều trước đây mình không bận tâm bây giờ càng trở nên to tát hơn, nghiêm trọng hơn. Mình không chấp nhận được việc cậu ấy vẫn quan hệ thân thiết với những người con gái khác đằng sau những lời dỗ dành ngọt ngào với mình. Mình cũng không chấp nhận thái độ học hành thiếu nghiêm túc, mình mong muốn cậu ấy sẽ thi đỗ đại học, sau này có thể mang lại cho hai đứa một tương lai tươi sáng. Cậu ấy cũng khó chịu trước thái độ của mình, cho rằng mình ràng buộc, quản thúc cậu ấy. Sau nhiều lần xung đột, mình quyết định chia tay, khi đó, bạn bè đều rất đồng tình. Thế nhưng, trong sâu thẳm trái tim, mình vô cùng đau khổ, nỗi niềm mà bạn bè không sao hiểu nổi, vì mình vẫn còn rất, rất yêu cậu ấy. Nhớ ngày nào còn nồng nàn thắm thiết, vậy mà giờ đây, hằng ngày gặp mặt nhau cứ như hai kẻ xa lạ, mình thấy đau lòng quá. Trong lớp, cậu ấy ngồi phía sau mình, có đôi lần mình quay xuống, bắt gặp ánh mắt đang nhìn mình, nhưng khi mình nhìn lại thì cậu ấy lại né tránh. Mình vẫn tin cậu ấy còn yêu mình, chỉ có điều hai đứa không thể làm lại từ đầu được nữa, ít nhất là ngay bây giờ.

Mình vẫn còn giữ những lá thư và món quà cậu ấy gửi và đến nay vẫn thường xuyên ngồi ngắm nghía, hồi tưởng về quá khứ. Bạn bè khuyên mình hãy quên cậu ấy đi, nhưng mình làm sao quên được cơ chứ? Có người khuyên mình gặp cậu ấy để nói chuyện, nhưng mình biết cậu ấy sẽ không đồng ý. Vốn không bao giờ chịu cô đơn, cậu ấy đã sớm có bạn gái mới.

Bây giờ vấn đề khiến mình phiền não nhất đó là việc đã “trót dại”, điều này mình tuyệt đối không cho ai biết, kể cả đứa bạn gái thân nhất. Mẹ đã nói, con gái mà không biết giữ mình thì cả đời sẽ phải chịu khổ!

Mấy hôm trước, mình có xem bộ phim Đèn lồng đỏ treo cao của đạo diễn Trương Nghệ Mưu, trong phim có một căn nhà nhỏ tối tăm thần bí, hóa ra đó là nơi chuyên để giết những người con gái không còn trong trắng. Tại sao người phải chịu trừng phạt luôn luôn là phụ nữ, trong khi đàn ông thì được tiêu diêu tự tại? Xem xong bộ phim, mình thấy người ớn lạnh, mặc dù biết đó chỉ là chuyện trong phim ảnh.

Mình từng đi xem bói, thầy bói bảo số mình lận đận, vãn cảnh thê lương. Trời ơi! Sau này tình yêu và hôn nhân sẽ ra sao? Lẽ nào cuộc đời của mình đã được định trước là một bi kịch ư? Giờ mình biết phải làm gì đây? Lẽ nào, yêu một người là sai? Mình rất muốn nói chuyện với cậu ấy sau khi tốt nghiệp, để nối lại mối quan hệ, nhưng mình không đủ tự tin. Mỗi lần nhìn thấy cậu ấy thắm thiết bên bạn gái mới, trong lòng mình nảy sinh đố kỵ, ghen tuông và cả đau đớn nữa. Tại sao chỉ có con gái phải một mình gánh chịu kết cục đau khổ của một cuộc tình?

Không biết người chồng sau này của mình sẽ là ai đây, nhưng từ lúc này, mình đã bắt đầu thấy có cảm giác “tội lỗi” với người đó, nếu anh ấy biết chuyện xảy ra trong quá khứ, chắc chắn sẽ khinh rẻ mình, thậm chí bỏ rơi mình, còn nếu mình che giấu, thì làm sao có thể hằng ngày đối diện với anh ấy? Mình vốn không có thói quen nói dối, lừa gạt người khác, vì với mình, tình yêu chân thành tuyệt đối không được lừa dối nhau. Mặc dù vẫn ấp ủ nhiều mơ ước về một tương lai hạnh phúc, nhưng mình thực sự không còn đủ tự tin. Liệu thần Tình yêu có rủ lòng thương với mình hay không?

Mình không sao xóa được ý nghĩ rằng, mình là một cô gái không “toàn vẹn”, mình thấy tự ti quá! Những ngày tháng vừa qua quả là đau buồn, cay đắng.

Trinh tiết vốn dĩ là một thứ gông xiềng mà xã hội phong kiến đã hà khắc áp đặt cho người phụ nữ, Tuệ Minh không nên tự đeo nó vào mình. Mỗi người có cuộc sống và quyền tự do yêu đương của riêng mình, trong đó có được, có mất, có những mối tình sống mãi với thời gian nhưng cũng có khi để lại tiếc nuối, hối hận. Những người thất bại trong tình yêu, thường ôm lấy quá khứ mà không chịu nổi sự mất mát, nếu đã yêu thật lòng, thì chớ nên oán trách hay hối hận. Trong tình yêu, những gì đã trao, dù rằng có sai đối tượng, thì hối tiếc cũng chẳng để làm gì, chuyện đã qua cứ để nó qua đi. Sinh mệnh và tình cảm vẫn ở trong tay chúng ta, hãy nghĩ kỹ mà xem, chúng ta vẫn chưa đánh mất bản năng làm lại từ đầu.

Tuệ Minh không nên vì lầm lỡ trong quá khứ mà dằn vặt bản thân, trong cuộc sống hiện đại ngày nay, ai cũng có những bí mật không muốn cho người khác biết, sự “ riêng tư” đó không phải là lừa dối. Mong rằng Tuệ Minh sẽ nuôi dưỡng sức tái sinh mạnh mẽ cho tâm hồn của mình, để có thể vượt qua nỗi buồn, lấy lại sự tự tin để tìm thấy hạnh phúc thực sự.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx