- Diệt cho ta.
- Diệt cho ta.
Nhị Trọng đao hồn vốn một mực cho rằng Hồn Hải chính là lãnh địa phát động, tức thì có đao hồn vô tận và tuyệt vọng xông về hướng bùa chú linh hồn màu đen. Cùng lúc đó Lâm Tiêu cũng là bắt đầu khởi động Linh Hồn Chi Hải cực kỳ cường đại của bản thân để giữ vững lãnh địa của mình.
Nhưng chả mấy chốc, lại có nhiều hơn bùa chú linh hồn màu đen xâm nhập vào, lực lượng khủng bố âm u lạnh lẽo kia khiến cho Lâm Tiêu không khỏi toàn thân phát lạnh.
Tại sao Linh Hồn Chi Lực của người này lại mạnh như vậy? Lâm Tiêu cực kì giật mình. Hồi đó hắn mới đạt cảnh giới Quy Nguyên cảnh, nhưng có thể ngăn cản được công kích của La Diệt Hồn Châm. Đó là bởi vì hắn tu luyện Cửu Ngự Phân Thần Thuật, nên Linh Hồn Chi Lực của hắn so với Võ Giả đồng cấp khác mạnh hơn ít nhất mấy lần.
Khi đó hắn đã bước vào giai đoạn cấp vương. Mà hiện tại sức mạnh Linh Hồn Chi Lực của Lâm Tiêu coi như là vương giả Sinh Tử Tam Trọng cũng chưa chắc cao hơn được hắn. Thông thường mà nói, vương giả Nhị Trọng đỉnh phong giống như Cổ Luân Vương cho dù thi triển linh hồn bí thuật, cũng rất khó giết chết hắn.
Nhưng điều khiến cho Lâm Tiêu kinh ngạc chính là, Cổ Luân Vương này mặc dù mới đạt Nhị Trọng đỉnh phong, vậy mà sự khủng bố Linh Hồn Chi Lực công kích tuyệt đối đã đạt tới cấp độ Sinh Tử Tam Trọng. So với chính mình cũng chỉ có yếu hơn một chút. Hơn nữa ở trong Linh Hồn Chi Lực của đối phương mang theo một cỗ khí tức âm u lạnh lẽo cực kỳ gian ác, đủ để tiêu diệt linh hồn đồng cấp khác.
Làm cho Linh Hồn Chi Hải cường đại kia của Lâm Tiêu lại cũng rơi vào tràn ngập nguy cơ.
- Khặc khặc khặc, tiểu tử, chết đi, sau khi chết, thân thể của ngươi sẽ thuộc về ta.
Từ trong linh hồn đối phương truyền đến âm thanh âm u lạnh lẽo gian ác, quanh quẩn ở trong óc Lâm Tiêu. Rầm rầm rầm, những cỗ bùa chú linh hồn màu đen điên cuồng vọt tới, cố gắng hoàn toàn hủy diệt Linh Hồn Chi Hải Lâm Tiêu.
- Thực sự khinh ta chịu bó tay sao?
Lâm Tiêu trong mắt tràn đầy khí thế, đột nhiên hắn thúc dục Thiên Ma Phệ Hồn Diễm vốn đang lẳng lặng trôi nổi ở trong óc.
Những luồng Hư Vô Hỏa Diễm màu đen tràn ngập tỏa lan ra, chúng nhanh chóng bao trùm tất cả Linh Hồn Chi Hải của Lâm Tiêu. Nó đánh vào bùa chú linh hồn màu đen kia. Xèo xèo, dưới lực nuốt chửng của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, những bùa chú linh hồn màu đen này lại hóa thành Linh Hồn Chi Lực thuần túy, trở thành chất dinh dưỡng cho Thiên Ma Phệ Hồn Diễm.
- Hữu hiệu rồi.
Hai tròng mắt Lâm Tiêu sáng ngời.
Thiên Ma Phệ Hồn Diễm đang bùng phát dữ dội
Phệ Hồn Chi Lực ở trong Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, chỉ trong phút chốc được Lâm Tiêu thúc dục đến trình độ cao nhất. Chỉ thấy những luồng Hư Vô Hỏa Diễm trong Hồn Hải của Lâm Tiêu nhanh chóng xuyên qua không gian.
Chúng đến chỗ nào, những mảng bùa chú linh hồn màu đen liền bị phá hủy. Có một số bùa chú linh hồn màu đen còn muốn chống cự, nhưng dưới sự trợ giúp từ Nhị Trọng đao hồn của Lâm Tiêu và bản thân Hồn Hải hắn cũng đã cực kỳ đáng sợ, trong khoảnh khắc chỗ bùa chú linh hồn màu đen đó tan thành tro bụi, không có đấu lại được một hiệp nào.
- Cái gì? Đây là lực lượng gì?
Trong quá trình bùa chú màu đen tan biến, chúng không ngừng vặn vẹo giãy dụa, biến hóa ra một gương mặt quỷ dị ma quái, phảng phất là loại có sinh mệnh. Nó phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Vẻn vẹn chỉ một lát sau, bùa chú linh hồn màu đen trong đầu Lâm Tiêu đã bị quét hết sạch.
- Đuổi giết cho ta.
Sau khi tảo thanh tất cả bùa chú linh hồn màu đen, Lâm Tiêu cũng không hề thu tay lại, lực thôn tính cường đại Thiên Ma Phệ Hồn Diễm liền dọc theo phương hướng bùa chú linh hồn màu đen kéo tới, tràn vào trong thân thể đối phương.
- Không.
Trong Hồn Hải Cổ Luân Vương, một bộ mặt yêu thú màu đen trông quỷ dị gian ác lộ vẻ hoảng sợ. Nó chạy trốn mọi nơi ở trong Hồn Hải, có điều là dưới lực nuốt chửng của Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, nó lại miễn cưỡng bị nuốt chửng hầu như không còn, hóa thành Hư Vô, tan thành tro bụi.
Linh Hồn Chi Hải sụp đổ, tất cả đều bị tịch diệt. Cổ Luân Vương mang theo gương mặt méo mó hoảng sợ cứng đờ, đôi mắt lặng yên ảm đạm đi, thân thể nặng nề rơi xuống từ trên bầu trời.
Thân thể của hắn vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng mà linh hồn cũng đã bị Thiên Ma Phệ Hồn Diễm hoàn toàn nuốt chửng.
- Đã xảy ra chuyện gì, tên này đã chết?
Lâm Tiêu ngạc nhiên, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm đích xác có được hiệu quả nuốt chửng linh hồn, nhưng nó cũng nhất định phải căn cứ vào tình huống linh hồn đối phương không có bảo vệ. Bằng không giống như ngày đó Ma Hồ Vương muốn luyện hóa Thiên Ma Phệ Hồn Diễm, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm hoàn toàn có khả năng trực tiếp nuốt chửng linh hồn đối phương. Nhưng sự thực lại căn bản là không thể thực hiện được.
Đừng nói là vương giả Nhị Trọng đỉnh phong, coi như là bất cứ một vị Nhất Trọng vương giả nào, nếu linh hồn có bảo vệ thì Thiên Ma Phệ Hồn Diễm cũng căn bản vô phương nuốt chửng linh hồn đối phương. Trừ phi đốt hết bản thể đối phương thành tro bụi, chỉ còn lại có linh hồn.
Lâm Tiêu cũng vẻn vẹn là muốn lợi dụng Thiên Ma Phệ Hồn Diễm để khiến đối phương bị thương nặng một lần mà thôi. Hắn không nghĩ rằng, Thiên Ma Phệ Hồn Diễm lại không thèm nhìn thân thể đối phương, trực tiếp tiến vào Hồn Hải linh hồn đối phương, nuốt chửng linh hồn của Cổ Luân Vương. Kết cục như vậy thì ngay từ đầu Lâm Tiêu cũng thật không ngờ.
- Chẳng biết từ lúc nào mà Thiên Ma Phệ Hồn Diễm lại có được uy lực như thế, hay là do bởi linh hồn đối phương có chỗ kì dị cổ quái?
Lâm Tiêu cau mày trầm tư, hắn có khuynh hướng suy đoán khả năng thứ hai. Trong linh hồn đối phương, không ngờ lại có một con quái vật màu đen, quả thực rất không thể tưởng tượng nổi. Chẳng lẽ do hắn tu luyện hồn thuật gian ác nào đó? Lâm Tiêu không hiểu ra sao.
- Tình huống gì vậy, đến tột cùng đã xảy ra cái gì?
Võ Giả ở chung quanh vây xem, ai nấy đều há miệng rộng, mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Hai người lúc trước vẫn còn đánh đến ngươi chết ta sống, chẳng phân biệt được trên dưới. Nhưng rồi đột nhiên, đầu tiên là Lâm Tiêu cứng đờ, sau đó Cổ Luân Vương ở phía đối diện lộ vẻ hoảng sợ, trong phút chốc đã không có khí tức, mất mạng rơi xuống, kết cục khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Vương giả Sinh Tử Nhị Trọng nắm giữ khả năng tái sinh huyết nhục, chỉ cần lực lượng sinh mệnh vẫn còn thì cũng không ngã xuống. Thế nhưng tất cả mọi thứ phát sinh hiện tại đã vượt quá tưởng tượng của mọi người rất xa.
Chẳng lẽ là công kích linh hồn?
Cũng có vương giả thông minh không tự kìm hãm được mà trong đầu nghĩ tới khả năng như vậy. Nhưng mà vương giả cảnh giới Sinh Tử mặc dù có thể nghiên cứu sự huyền bí của linh hồn, để làm lớn mạnh linh hồn của chính mình.
Hơn nữa nếu như thật muốn sử dụng công kích linh hồn, nhất định phải đạt đến Sinh Tử Tam Trọng mới có khả năng. Hơn nữa vào đúng lúc đó cũng chỉ có thể thi triển đột phá vào linh hồn đơn giản nhất mà thôi.
@by txiuqw4