sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 786: Vô Cực Kinh Mang Kiếm, Một Kiếm Một Thiên Binh ( Thượng )

- Đến lúc nào nên biết, tự nhiên ngươi sẽ biết, hiện tại biết được, sẽ chỉ làm ảnh hướng đến sự phát triển của ngươi. Mọi sự không cần cưỡng cầu, tốt nhất là thuận theo tự nhiên.

- Vãn bối hiểu rồi.

Đường Phong nghiêm túc nói.

- Còn vấn đề gì muốn hỏi không? Thời gian của tiểu lão nhi không còn nhiều lắm.

Thượng tiền bối nhìn Đường Phong hỏi.

- Vì sao tiền bối muốn mang ta đến nơi đây? Lại nói cho ta biết mấy thứ này?

Tuy rằng trong lòng Đường Phong mơ hồ đoán ra, nhưng cũng không dám khẳng định.

- Mỗi một người thủ linh khi sắp chết, đều phải tìm một truyền nhân, thủ hộ linh mạch thay hắn.

Quả nhiên ý đồ của Thượng tiền bối đúng như suy đoán của Đường Phong.

- Vì sao lại là vãn bối?

Đường Phong còn chưa có quen thuộc với Thượng tiền bối đến mức hắn có thể giao phó cho mình lúc lâm chung, thực sự nghĩ mãi cũng không rõ vì sao hết lần này tới lần khác hắn lại chọn chính mình.

- Tiểu tử, người thông minh không nói lời lấp lửng.

Thượng tiền bối cười mà không cười nhìn vào Đường Phong, làm cho hắn cảm thấy chột dạ.

- Tuy rằng ta không biết ngươi làm như thế nào, nhưng mà hai tay ngươi lại làm bại lộ thân phận của ngươi.

- Tiền bối đã biết?

Đường Phong xấu hổ gãi đầu, tuy rằng Thượng tiền bối không nói rõ. Nhưng Đường Phong lại biết hắn đã nhận ra người trước kia cứu hắn là mình.

- Quả nhiên là ngươi!

Hai mắt Thượng tiền bối sáng ngời nhìn Đường Phong.

Đường Phong hận không thể vả vào mồm mình một cái, quả nhiên là gừng càng già càng cay, người khác tùy tiện hô hoán, chính mình đã không đánh mà khai.

- Ha ha, vốn tiểu lão nhi còn không dám xác định, nhưng hiện tại đã có thể xác định rồi. Kỳ quái, một Thiên giai trung phẩm như ngươi, vì sao có thể bộc phát ra thực lực sánh ngang với Linh Giai thượng phẩm?

Thượng tiền bối tỉ mỉ đánh giá Đường Phong, nghĩ nát óc mà vẫn không ra.

- Bất quá, nếu như ngươi có thực lực như vậy, chức vụ thủ hộ linh mạch, không ngươi thì chẳng ai khác làm được.

Thượng tiền bối chân thành nhìn Đường Phong, không đợi hắn nói hết lời, Đường Phong đã xua xua tay nói:

- Thỉnh tiền bối thứ tội, thực sự vãn bối không muốn làm người thủ linh.

Nói giỡn à, Thượng tiền bối ở chỗ này một lần chính là mấy trăm năm, từ niên thiếu cho đến khi tóc bạc, Đường Phong làm sao sẽ giống như hắn? Vợ hiền chờ đợi trong mấy gian phòng the, dù sao cũng không để Tiểu Nhã, Lại tỷ các nàng sống như quả phụ nha?

Thượng tiền bối vội vàng nói:

- Nhưng mà trừ ngươi ra, thực sự ta tìm không ra người nào khác thích hợp hơn. Nếu là ngươi có thể đáp ứng ta, ta liền cho ngươi một bộ công pháp tu luyện đỉnh cấp.

Đường Phong không chút động lòng:

- Nếu là tiền bối nghĩ dùng điều đó để thuyết phục vãn bối, vậy thì tiền bối phải thất vọng rồi.

- Ngươi đừng vội vàng cự tuyệt, để cho ta nói hết đã.

Thượng tiền bối thấy thái độ kiên quyết của Đường Phong, chỉ có thể cố gắng thuyết phục.

- Ta truyền cho ngươi bộ công pháp này là độc nhất vô nhị, không xung đột cùng bất kỳ loại công pháp nào, nói cách khác nếu ngươi tu luyện bộ công pháp này, ngoài ra vẫn có thể tiếp tục tu luyện một bộ công pháp khác. Lấy linh mạch làm nguồn suối, rèn luyện thân mình, vì sao ta có thể lấy cảnh giới Linh Giai trung phẩm độc chiến bốn vị cao thủ đứng đầu Huyết Vụ Thành? Chính là dựa vào công pháp vô thượng này. Hơn nữa, lúc tu luyện công pháp này, sẽ không bị bất kỳ nhân tố nào khác quấy rầy, không người nào có thể phong ấn kinh mạch ngươi, đây cũng là lý do vì sao ta không bị ảnh hưởng của Vân Hải Chi Nhai.

Đường Phong nghe vậy trong lòng hừng hực thiêu đốt, thiếu chút nữa không nhịn được lập tức đáp ứng, nhưng may sao vừa định mở miệng đã kịp thời nhịn xuống.

Công pháp vô thượng!

Không xung đột cùng bất kỳ công pháp nào, chuyện này quá thần kỳ rồi.

Nói về công pháp, mỗi người đều chỉ có thể tu luyện một loại! Không giống võ điển, chỉ cần có tinh lực, có ngộ tính, có thể tu luyện vô hạn, một khi một người đã tu luyện một loại công pháp, mặc kệ tốt xấu đều phải cùng nó đến suốt đời, trừ khi phế bỏ tu vi tu luyện lại từ đầu.

Thế nhưng theo như lời Thượng tiền bối, loại công pháp này xác thực có hiệu quả thần kỳ như vậy, vậy thì quả thực giá trị không thể đo lường.

Bản thân Đường Phong có Vô Thường Quyết, công pháp vô cùng quỷ dị, nếu là tiếp tục tu luyện công pháp của Thượng tiền bối, chẳng khác nào một thân có hai bộ công pháp đỉnh cấp, không dám nói phát huy gấp đôi lực chiến đấu của bản thân nhưng gấp rưỡi là chắc chắn.

Hơn nữa lúc tu luyện bộ công pháp này, cương khí sẽ không bị bất luận tác dụng của ngoại lực nào. Mặc dù tại địa phương lạ lùng như Vân Hải Chi Nhai này, vẫn có thể sử dụng như thường.

- Thượng tiền bối, ngài không sợ ta đáp ứng ngài, chờ lúc ngài chết đi, không thực hiện chức trách của người thủ linh hay sao?

Đường Phong hỏi ra một vấn đề rất sắc bén.

Thượng tiền bối khẽ cười một tiếng nói:

- Nếu quả thực như vậy, thì chỉ có thể trách ánh mắt lão phu là đồ bỏ đi. Ta cũng không thể nói gì hơn.

- Ai!

Đường Phong thở dài một tiếng.

- Tuy rằng ta cũng thèm thuồng bộ công pháp kia... nhưng... vãn bối vẫn quyết định như trước.

Sắc mặc Thượng tiền bối không khỏi có chút uể oải, cũng thở dài nói:

- Nếu thái độ tiểu tử ngươi đã kiên quyết như vậy, lão nhân ta cũng không ép buộc, nhưng mong ngươi đáp ứng một thỉnh cầu của ta.

- Xin tiền bối cứ nói!

Thần sắc Đường Phong nghiêm túc.

Thượng tiền bối móc ra một quyển sách nhỏ có chút vàng lợt từ trong lòng, đưa cho Đường Phong nói:

- Thay ta tìm kiếm truyền nhân, cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của ta.

Đường Phong nhìn đồ vật Thượng tiền bối đưa cho, biết đó là công pháp vô thượng như lời hắn nói, chần chờ một lát mới đưa tay tiếp nhận:

- Nhất định vãn bối sẽ không phụ sự nhờ vả của tiền bối.

- Người thủ linh cần nhất là có thể chịu đựng được nhàm chán trăm năm, thực lực bản thân chỉ tính thứ hai, nếu sau này tiểu tử ngươi phát hiện người như vậy, hãy giao thứ này

cho hắn.

Thượng tiền bối căn dặn nói.

- Vâng!

Đường Phong trịnh trọng bỏ công pháp vào trong lòng.

- Mặt khác còn có một chuyện.

Thượng tiền bối nhìn chằm chằm Đường Phong nói:

- Lão nhân muốn trả lại ân tình của một kiếm kia.

- Ân tình một kiếm?

Đường Phong nghi hoặc không giải thích được.

- Ngươi quên ta đã hủy đi một thanh thiên binh của ngươi sao?

Thượng tiền bối khẽ cười nói.

Đường Phong như bừng tỉnh, vội vã xua tay nói:

- Thượng tiền bối đừng suy nghĩ, chỉ là một thanh thiên binh mà thôi.

Mấy ngày hôm trước Thượng tiền bối xuất hiện trong chiến trường, tìm người mượn thiên binh, sau đó Đường Phong cho hắn một thanh, kết quả là lúc sử dụng một kiếm kinh thiên kia, cả thanh thiên binh liền hóa thành bột mịn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx