sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1472: Triệt Để Chấn Kinh

- Bên trong Nghịch Thiên Sơn, có người ta muốn tìm.

Sở Nam không hỏi, chỉ còn chờ Cửu Võ nói, hắn đã sớm nhìn ra Cửu Võ còn có tâm sự khác, Cửu Võ tiếp tục nói:

- Người đó là đại sư huynh của ta, gọi là Tứ Quý, hắn cũng phụng mệnh Điện chủ, đi đến Cực tây chi địa này.

Cửu Võ sắp xếp mạch suy nghĩ một chút, lại nói tiếp:

- Theo ta được biết, đại sư huynh vì tìm kiếm một sinh linh kinh thiên động địa mà đến.

- Ồ?

Theo phản xạ có điều kiện, Sở Nam không khỏi nghĩ đến tiểu Hắc vẫn còn đang ngủ say, nếu như nói có sinh linh kinh thiên động địa nào tại Cực tây chi địa này, ngoại trừ một đầu Huyền Hỏa Huyết Mãng mà hắn từng gặp ra, thì chỉ có tiểu Hắc lúc vừa sinh đã có mười trảo cửu sắc.

Cửu Võ cười nói:

- Có đôi khi, ta cũng không khỏi hoài nghi, thứ mà đại sư huynh muốn tìm liệu có phải là ngươi hay không, ngươi so với kinh thiên động địa còn đáng sợ hơn!

Cửu Võ chỉ tùy ý nói, nhưng Sở Nam lại để tâm lắng nghe.

Sau khi trêu chọc, Cửu Võ còn nói thêm:

- Ngoài ra, đại sư huynh còn đang tìm kiếm một đầu Mãng Xà hóa thành rồng, Điện chủ đã từng tính qua, đầu Mãng Xà kia rất có thể đã vượt qua kiếp nạn, hóa thành rồng, hơn nữa, còn có thể trong năm năm đến được Thiên Võ Điện, thế nhưng, cuối cùng, nó lại không đến. Lúc Điện chủ tính toán lại một lần nữa thì mới phát hiện nó đã chết rồi.

Trong giọng nói của Cửu Võ tràn đầy hương vị đáng tiếc, nhưng lại không chú ý đến trong mắt Sở Nam không kìm được sự chấn động, lúc nghe Cửu Võ nhắc đến con rồng đó, thân thể Sở Nam theo bản năng run rẩy, tuy nhiên, Sở Nam ngay lập tức đem bản năng này mạnh mẽ áp chế.

Bởi Sở Nam tinh tường biết rõ, run rẩy dưới tình huống này thì sẽ khiến Cửu Võ liên tưởng đến rất nhiều chuyện, nhưng trước mắt, Sở Nam vẫn không muốn Cửu Võ biết bí mật chỉ thuộc về riêng hắn, hoặc là nói, trong lòng hắn vẫn chưa chuẩn bị cho điều này.

Mười một năm, trải qua nhiều chuyện như vậy, Sở Nam đã biết rõ, một con rồng đến tột cùng có uy lực như thế nào, lúc trước, nếu không phải Mãng Xà đó bị thiên lôi đánh trúng, khiến nó suy yếu vô cùng, hơn nữa vừa mới từ Xà hóa Long nên nó càng suy yếu nghiêm trọng, hắn tuyệt đối không thể ăn được Long đan chứ đừng nói là thiết tiễn của phụ thân cắt nát huyết nhục của nó mà cắn nuốt.

Tình huống lúc đó chỉ cần có chút sai sót thì đại lục Thiên Vũ đã sớm không còn người tên Sở Nam, nếu như nói đến kỳ ngộ thì đó chính là kỳ ngộ đầu tiên sau 16 năm Sở Nam chịu nỗi đau kinh mạch đứt đoạn, cũng là kỳ ngộ lớn nhất trong nhân sinh của hắn.

Cho nên, lúc nghe thấy Cửu Võ nói, trong lòng Sở Nam không khỏi dâng lên ngàn vạn suy nghĩ, mặc dù trong cơ thể hắn hiện nay không thể tìm ra thứ gì có liên hệ trực tiếp với Long đan, nhưng tất cả mọi thứ đều là dùng Long đan làm cơ sở, còn nếu nói theo nhân quả, trong lòng Sở Nam lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ thời khắc ta trèo lên Long Giác sơn thì mọi chuyện đã định sẵn? Con rồng đó không đi được, nên kẻ nuốt Long đan là ta liền kế thừa nó, một ngày nào đó cũng phải đến?

Thanh âm của Cửu Võ vẫn không dừng lại, nói tiếp:

- Nghịch Thiên Sơn có thể ngăn cản công kích của Huyết Ma tộc, trở thành mảnh tịnh thổ cuối cùng, khẳng định là có công lao của đại sư huynh trong đó, theo như lời ngươi nói, tình cảnh của đại sư huynh hiện nay cũng rất nguy hiểm, dù sao thì thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc đối với hắn cũng có ảnh hưởng rất lớn…

- Đem quy tắc kiếm hí của ngươi thi triển lên người ta đi.

Sở Nam nói đến đây, Cửu Võ không khỏi kinh ngạc, lập tức thi triển ra quy tắc kiếm khí, Sở Nam dùng loại phương thức này rèn luyện, đồng thời trong đầu hiện lên đồ án ngôi sao, tìm kiếm ngôi sao có mối liên hệ với Tinh Thần trận, dùng nó để chuyển dời tâm tình thật không thể trở lại bình thường.

Trong Chuyển Sinh Điện, Huyết Đại Thiên thấy Huyết Ngoan mang tộc nhân đi rồi không trở lại, cảm giác bất an tăng mạnh, lại ra lệnh cho Huyết Độc mang tộc nhân ra ngoài, kết quả cũng giống như bánh bao thịt ném chó, có đi mà không có về…

Huyết Đại Thiên lại phái ra vài tộc nhân, thế nhưng vẫn không thấy bóng dáng.

Lúc này, Huyết Đại Thiên cuối cùng cũng hiểu, chuyện này đã nằm ngoài khống chế của hắn rồi, mà hắn thì lại không dám ra ngoài, sợ rằng sẽ rơi vào kết cục bi thảm giống như tộc nhân của mình, hắn không khỏi nghĩ đến việc truyền tin cho tộc của mình. Nhưng lập tức, Huyết Đại Thiên lại kiên định lẩm bẩm:

- Hiện còn chưa đến mức sơn cùng thủy tận, không thể cầu cứu Huyết Ma Đại Lục được, bằng không, vị trí thiếu tộc trưởng khó mà giữ được. Chỉ cần có thể bắt được cha mẹ, huynh đệ Sở Nam, với tấm lòng hiếu thảo và tình nghĩa huynh đệ của hắn, chắc chắn có thể vãn hồi cục diện.

Nghĩ vậy, Huyết Đại Thiên bóp nát một viên huyết ngọc, lạnh nhạt nói:

- Không tiếc bất cứ giá nào, đem cha mẹ Sở Nam bắt lại! Nhất định phải thành!

Nghịch Thiên Sơn, Huyết Trận Đại Thánh nhận được mệnh lệnh, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười tàn nhẫn, bọn hắn đã công phá được bên ngoài Nghịch Thiên Sơn, chỉ cần chế trụ được Nghịch Thiên Sơn thì vấn đề đã không còn là vấn đề nữa, lập tức, Huyết Trận Đại Thánh hạ lệnh tổng tiến công.

Hơn hai mươi vạn tinh nhuệ Huyết Ma tộc giống như châu chấu phóng thẳng đến Nghịch Thiên Sơn.

Tư Đồ Dật Tiêu hiện nay đã là Võ Đế sơ cấp, tư chất của hắn vốn tuyệt hảo, thân mang Kim Hỏa Thổ, mà Càn Khôn Cửu Chuyển lại càng là võ quyết cao cấp, hơn nữa, Tư Đồ Dật Tiêu bởi vì muốn theo chân đại ca, trở thành phụ tá đắc lực mà không ngừng liều mạng tu luyện, thực lực tiến triển có thể dùng từ “cực nhanh” để hình dung, hơn nữa, hắn đã luyện thành đệ lục chuyển của Càn Khôn Cửu Chuyển, bây giờ đang luyện đệ thất chuyển – Chuyển tinh thần lực.

Giờ phút này, Tư Đồ Dật Tiêu đang giết ở tiền phương, cùng ba gã Huyết Ma Hoàng trảm sát, hắn tự nhiên cũng bị ảnh hưởng bởi thiên phú dị năng, thế nhưng sau khi trải qua “Chuyển tiên huyết”, Tư Đồ Dật Tiêu so với người khác mạnh hơn vài phần, Ngọc Chi San Hô trùng bên cạnh hắn cũng chỉ còn lại 2 con.

Nghịch Thiên Sơn có thể sừng sững trước sự hoành hành của Huyết Ma tộc nhân, trong đó không thể thiếu công lao của Ngọc Chi San Hô trùng, chỉ có điều, sau vài năm chém giết, Ngọc Chi San Hô trùng mà Sở Nam giao lại cho hắn chỉ còn ba mươi con. Hôm nay, ba mươi con Ngọc Chi San Hô trùng lại bị phân tán đến bảo vệ những địa phương trọng yếu.

- Ca, không thủ được được nữa rồi.

Trầm Mạch Hân lớn tiếng hét, Trầm Mạch Hân hiện tại cũng đạt đến tu vi Võ Hoàng. Tư Đồ Dật Tiêu sau khi đánh ra Cung Lực Quyền, bức lui một tên Huyết Ma Hoàng liền quát:

- Tất cả mọi người rút lui, tử thủ đạo phòng tuyến thứ ba, không thể để cho đám tạp chủng Huyết ma tộc này phá tan đạo phòng tuyến thứ ba!

Hét xong, Tư Đồ Dật Tiêu lại nhảy lên không trung, lần này Huyết Ma tộc đột nhiên phát động tiến công khiến hắn nhất thời khó lòng phòng bị, hơn nữa công kích của đối phương lại vô cùng liều mạng càng khiến Tư Đồ Dật Tiêu nghi hoặc, thầm nghĩ:

- Đã xảy ra biến cố gì mà khiến Huyết Ma tộc điên cuồng như vậy?

Nghịch Thiên Sơn bị Huyết Ma tộc phong tỏa, căn bản không biết bên ngoài đến cùng phát sinh chuyện gì, địa phương mà Tư Đồ Dật Tiêu phóng đến chính chiến đoàn có liên quan đến sự thành bại lần này, chiến đoàn này do ba gã Huyết Ma Đại Thánh và một người tên Tứ Quý tạo thành.

Tứ Quý từ đâu đến, làm gì, thực lực đến cùng mạnh bao nhiêu thì Tư Đồ Dật Tiêu cũng không biết, thế nhưng, nếu như nói Ngọc Chi San Hô trùng công lao hãn mã thì Tứ Quý chính là Định Sơn thần kiếm, nếu không có Tứ Quý thì Nghịch Thiên Sơn đã sớm bị phá.

Thế nhưng hiện nay, Tứ Quý cường đại vô bỉ cũng bị lâm vào hiểm cảnh…

Lúc tiểu Hắc hàng lâm một năm trước, Tứ Quý đã nhận được lệnh của Điện chủ đến Cực tây chi địa, nhưng đến đây đã vài năm mà nhiệm vụ của hắn vẫn không có chút manh mối, chỉ có điều, hắn đã kết bạn với một đám người rất thú vị, còn nghe được một truyền thuyết, đối với nhân vật trong truyền thuyết đó, hắn không khỏi nổi lên hứng thú rất lớn, đây tuyệt đối là thiên tài còn yêu nghiệt hơn cả yêu nghiệt, nếu như có thể đem người đó trở về, để hắn gia nhập Thiên Võ Điện, nói không chừng, cuộc chiến chư điện năm năm sau sẽ phát sinh tác dụng rất lớn.

Bởi có ý nghĩ đó, hơn nữa Tứ Quý mơ hồ còn có cảm giác, nhiệm vụ của hắn và người tên gọi là Sở Nam kia có mối liên hệ nào đó, ngoài ra, sự tàn nhẫn của Huyết Ma tộc hắn cũng đã nghe qua, nếu để Huyết Ma tộc tràn lan, không thể nghi ngờ sẽ dẫn đến một hồi kiếp nạn cho đại lục Thiên Vũ, cho nên, Tứ Quý mới ra tay, tuy nhiên cũng chỉ có thể bảo trụ được Nghịch Thiên Sơn mà thôi.

Mà giờ khắc này, muốn bảo trụ Nghịch Thiên Sơn cũng có chút khó khăn.

Tứ Quý và Cửu Võ đều giống nhau, vẫn chưa thể bước qua một bước cuối cùng để tiến vào cảnh giới Võ Tổ, thế nhưng, tích lũy của hắn so với Cửu Võ thì thâm hậu hơn nhiều, chỉ có điều, đối mặt với sự vây công của ba Huyết Ma Thánh, Tứ Quý cũng không tránh khỏi rơi vào cục diện đầy rẫy nguy cơ.

Nếu như ba Huyết Ma Thánh này không có thiên phú dị năng thì Tứ Quý sao có thể để bọn chúng hung hăng càn rỡ như vậy được, chắc chắn sẽ một kiếm đem cả ba chém thành vô số khối vụn, thế nhưng, trên đời này không có cái gọi là như vậy. Trận pháp mà ba Huyết Ma Thánh hợp thành để công kích khiến thiên phú dị năng của bọn chúng phát huy đến cực hạn. Tứ Quý không thể không dùng gần bảy thành thực lực để áp chế máu tươi có dị động muốn sôi trào trong người, bằng không tinh huyết sẽ bạo thể mà ra.

Nếu như để cho ba tên Huyết Ma Thánh này có được tinh huyết của hắn, sau đó hấp thu công pháp, có được một phần thực lực của hắn, như vậy thì trường chiến đấu này sẽ không còn chút ý nghĩa nào nữa.

Dù là vậy, nhưng đối mặt với công kích liên tục vô cùng vô tận, Tứ Quý cũng không biết mình còn có thể kiên trì được bao lâu, nhưng hắn không từ bỏ, mặc dù hắn có biện pháp thoát thân, nhưng hắn lại không muốn trốn, người của Thiên Võ Điện, há có thể không đánh mà chạy?

Trảm sát, vô cùng thảm liệt.

Dùng ba thành thực lực để chiến đấu, mặc dù vậy Tứ Quý vẫn có thể xé rách không gian, nhưng cũng chính vì vậy mà tiêu hao của Tứ Quý sẽ càng lớn. Càng khiến Tứ Quý cảm thấy phiền muộn chính là mỗi lần hắn vất vả xé rách một vết nứt không gian thì đám Huyết Ma Thánh kia lại móc một chuỗi hạt châu huyết sắc lớn bằng nắm tay từ trong người ra, chuỗi huyết châu này tản mát huyết quang, đem cả ba tên Huyết Ma Thánh bao phủ.

Sự tình khiến Tứ Quý kinh ngạc lại xảy ra lần nữa, huyết quang đó không ngờ có thể ngăn cản không gian chi lực, nơi huyết quang bao phủ, không gian chi lực cũng chẳng ảnh hưởng đến bọn chúng bao nhiêu, ngược lại, ảnh hưởng đối với Tứ Quý lại càng lớn hơn.

Công kích vốn sắc bén, cuối cùng lại là mua dây buộc mình, sau vài lần như vậy, Tứ Quý liền không xé rách không gian nữa, hắn dự tính sẽ làm hao tận năng lượng của ba tên Huyết Ma Thánh.

Mà ba tên Huyết Ma Thánh cũng vô cùng phối hợp, bởi vì mục đích của bọn chúng chính là đem Tứ Quý vây khốn, để Tứ Quý không thể rời thân đi trợ giúp đồng bọn, không để Tứ Quý giết tộc nhận của bọn chúng, chỉ cần Tứ Quý không ra tay được thì những người trong Nghịch Thiên Sơn kia căn bản không phải là đối thủ của tộc nhân bọn hắn.

Tư Đồ Dật Tiêu hiển nhiên nhìn thấu tính toán của bọn chúng, với tu vi Võ Đế sơ cấp của hắn, quả thực không thể lọt vào được loại chiến đấu này, thế nhưng vẻ mặt Tư Đồ Dật Tiêu vẫn vô cùng kiên quyết, không chút do dự.

Bởi vì Tư Đồ Dật Tiêu không phải đi chém giết, mà là đi chết.

Tư Đồ Dật Tiêu muốn tự bạo, khiến chúng trọng thương, thậm chí là kéo theo một tên Huyết Ma tộc nhân đồng quy vu tận, lúc đó sẽ khiến áp lực lên người Tứ Quý giảm mạnh, rất có thể mượn cơ hội này đem hai tên Huyết Ma tộc nhân còn lại giết sạch. Chỉ cần Tứ Quý còn sống thì Nghịch Thiên Sơn sẽ không đổ, bá phụ bá mẫu cũng sẽ không xảy ra chuyện gì.

- Tứ Quý, Nghịch Thiên Sơn xin giao cả cho ngươi.

Tư Đồ Dật Tiêu hét lớn.

- Ngươi muốn làm gì?

Trong lòng Tứ Quý không khỏi dấy lên cảm giác bất ổn, lạnh giọng hỏi, Tư Đồ Dật Tiêu mỉm cười nói:

- Nếu như Nghịch Thiên Sơn không thủ được, xin ngươi nhất định phải bảo vệ tốt an nguy của bá phụ bá mẫu và muội muội ta…

- Tư Đồ, đừng làm chuyện điên rồ!

Tứ Quý nghe thấy ngôn từ phảng phất như di ngôn này, làm sao lại không hiểu Tư Đồ Dật Tiêu muốn làm gì, phía xa xa, toàn thân Sở Thiên Phong đầy máu, nghe thấy lời đối thoại giữa Tư Đồ Dật Tiêu và Tứ Quý, lập tức dùng hết sức hét lớn:

- Các ngươi không cần phải quan tâm đến ta, tất cả chạy đi, chạy một người thì hay một người.

Bên cạnh Sở Thiên Phong còn có Lâm Tuyết Nhiên đã mệt mỏi không chịu nổi, một thân bạch ý đã biến thành huyết y, trên thân thậm chí còn bị thương, thế nhưng Lâm Tuyết Nhiên lại không hề sợ hãi, lên tiếng nói:

- Dật Tiêu, nói với Sở Nam hãy sống cho tốt, hắn vĩnh viễn là niềm kiêu ngạo của chúng ta!

Lâm Tuyết Nhiên đang nói, một tên Huyết Ma Vương lại đạp không hạ xuống, Sở Thiên Phong chắn trước mặt thê tử, không để ý đến máu tươi trong người bắt đầu loạn động, khảm đao trong tay với thế thấy chết không sờn vùng lên, nhưng còn không đợi đao của ông ta phát uy thì một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, đem tên Huyết Ma Vương kia đá trở về, sau đó thân ảnh đó chợt quát:

- Tất cả lui hết, các ngươi lui lại cho lão phu, chỉ cần ta bọc hậu là đủ rồi.

Thân ảnh này chính là Sở gia lão tổ.

- Lão tổ…

- Đi!

Đằng sau có một đội người lao đến, bọn họ chính là Thu Tiểu Mạch, Đa Tháp, Vi Ly, Trần Hiểu Phong, Bạch Cốt, Trầm Mạch Hân,… tất cả đều đừng phía trước, đem Sở Thiên Phong và Lâm Tuyết Nhiên thủ hộ phía sau, Đa Tháp hét lớn:

- Sư công, các người đi mau, có chúng ta ở đây, cho dù chết cũng sẽ không để bọn hắn vượt qua.

- Các ngươi đi đi, chúng ta lưu lại đây, chúng ta đã sống nhiều năm như vậy cũng đủ rồi, các ngươi phải sống, sống để tìm Sở Nam.

Sở Thiên Phong rống lên, thế nhưng đám người Thu Tiểu Mạch lại không rút lui, Thu Tiểu Mạch cắn rắng, bắn ra liên tiếp ba mũi tên, đem tên Huyết Ma Vương muốn đạp không lao đến bức lui.

Tư Đồ Dật Tiêu nghe thấy những lời này, trong lòng tràn đầy cảm động, hắn không khỏi nghĩ đến từng màn kết giao với đại ca, nghĩ đến đại ca vì cứu hắn mà thân hãm tử cảnh, nghĩ đến Sở Nam giúp bọn hắn xây dựng Nghịch Thiên Bang chỉ trong vài ngày đã bị diệt, lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ hôm nay lại chứng kiến Nghịch Thiên Sơn bị diệt sao?

- Ta không tin, chỉ cần có đại ca, chỉ cần chúng ta còn một người sống sót, Nghịch Thiên Sơn sẽ không vong!

Trong đầu Tư Đồ Dật Tiêu phát ra tiếng gào thét, liền hướng về phía Tứ Quý hét:

- Tứ Quý, bảo hộ bọn họ!

Dứt lời, Tư Đồ Dật Tiêu liền xông thẳng lên trước.

Huyết Trận Đại Thánh thấy vậy, cuồng tiếu nói:

- Không tác dụng đâu, Nghịch Thiên Sơn này sớm đã bị bản thánh dùng trận pháp vây khốn rồi. Trong trong ngoài ngoài có đến hơn ngàn trận, trận trận tương liên, các ngươi muốn chạy cũng không thoát, cho nên, các ngươi chỉ có một đường, đó chính là chết, khác biệt là chết sớm hay muộn mà thôi. Hôm nay các ngươi sẽ trở thành lương thực của chúng ta, máu tươi của các ngươi nhất định rất ngon, đặc biệt là ngươi…

Huyết Trận Đại Thánh chỉ vào Tứ Quý nói.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx