sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1474-1475: Vô Kế Khả Thi

Huyết Trận Đại Thánh đã sớm thèm nhỏ dãi đối với Tứ Quý, Tứ Quý tu vi cao thâm, có thể xé rách không gian, nếu không phải bọn hắn có Huyết Trận châu thì cho dù bọn hắn có thiên phú dị năng thì cũng không phải đối thủ của Tứ Quý.

Hơn nữa, trong mỗi thức công kích của Tứ Quý đều tràn đầy sinh mệnh lực của quy tắc Mộc nguyên lực, quy tắc Mộc nguyên lực này và lĩnh ngộ của những thiên tài mà Huyết Trận Đại Thánh tiếp xúc hoàn toàn không giống, bên trong ẩn chứa uy năng mà hắn không thể diễn tả được…

Ngoài ra, vũ kỹ mà Tứ Quý thi triển ra, thoạt nhìn thì không tinh diệu bằng những thiên tài đó, chiêu thức tuy nhiều, nhưng lại phi thường đơn giản, thậm chí có thể nói là đơn sơ, nhưng hết lần này đến lần khác lại mang đến uy lực kinh người…

Tất cả mọi thứ Tứ Quý biểu hiện ra đều khiến Huyết Trận Đại Thánh động tâm không thôi, hắn dám khẳng định, nếu như nuốt được sáu phần tinh huyết trên người Tứ Quý thì hắn sẽ đột phá cảnh giới Huyết Ma Thánh, tiến vào cảnh giới Huyết Ma Thần.

Đến lúc đó, địa vị của hắn tại Huyết Ma tộc sẽ gần kề với tộc trưởng và đại trưởng lão, đạt được tài nguyên và đặc quyền tận cùng, hơn nữa, hắn còn là Trận pháp đại sư cao cấp nhất của Huyết Ma tộc, hắn thậm chí có thể sánh ngang với địa vị của Đại trưởng lão.

Có suy nghĩ này, không chỉ có mỗi Huyết Trận Đại Thánh, mà hai tên Huyết Ma Thánh khác cũng đều nhìn chằm chằm Tứ Quý, hận không thể lập tức hút sạch tinh huyết Tứ Quý.

Tứ Quý cười lạnh một tiếng, nói:

- Tinh huyết của ta, các ngươi há có thể khinh nhờn được sao?

- Lao lung khốn thú (thú bị nhốt trong lồng), còn dám cuồng ngôn, đừng tưởng rằng bản thánh không biết ngươi có mục đích gì, ngươi muốn kéo dài thời gian để hao tnaaj năng lượng của chúng ta, sau đó mới đối phó chúng ta, phải không?

Vẻ mặt Tứ Quý lập tức lạnh như băng sương.

Huyết Trận Đại Thánh vì suy đoán của mình mà cuồng tiếu không thôi, còn xuất ra Huyết Tinh thạch, nuốt vào luyện hóa năng lượng trong đó, hai tên Huyết Ma Thánh còn lại cũng đồng thời bổ sung năng lượng.

Trong tiếng cười điên dại, Tư Đồ Dật Tiêu đã đem tốc độ của mình đẩy lên đến cực hạn, mục tiêu của Tư Đồ Dật Tiêu chính là Huyết Trận Đại Thánh, thần niệm của Tứ Quý đem tất cả thu vào trong đáy mắt, toàn thân tản mát khí tức ngoan lệ, Tứ Quý lúc này cũng đã quyết định liều mạng, hắn không thể để Tư Đồ Dật Tiêu chết trước mặt mình. đôi huyết nhãn của Huyết Trận Đại Thánh nhìn chằm Tư Đồ Dật Tiêu, lạnh nhạt nói:

- Võ Thần cũng không phải đối thủ của bản thánh, ngươi chỉ là một tiện nô nho nhỏ, bất quá chỉ tu vi Võ Đế mà thôi, trước mặt bản thánh, còn muốn trở mình hay sao? Chỉ là tư chất của ngươi cũng thật kinh người, bản thánh sẽ ban cho ngươi một vinh quang, đó là hôm nay uống cạn máu của ngươi…

- Kẻ nào dám uống máu huynh đệ của ta?

Thanh âm phảng phất như tiếng sấm, từ xa xa truyền đến, thế nhưng lúc âm tiết cuối cùng vừa dứt, trong tầm mắt Huyết Trận Đại Thánh đã xuất hiện hai thân ảnh, thần niệm của Tư Đồ Dật Tiêu vốn đã câu thông với nguyên hạch, chuẩn bị tự bạo, lập tức bật thốt:

- Đại ca!

Mọi người ở bên dưới, Sở Thiên Phong, Thu Tiểu Mạch cũng đều kinh hỉ vô cùng, Lâm Tuyết Nhiên hô lên:

- Nam nhi…

- Sư tôn!

- Lão đại!

- Thiếu tộc trưởng!

….

Từng tiếng hô kinh ngạc vang lên trong không trung, mọi người tại Nghịch Thiên Sơn vốn suy yếu và trọng thương vô cùng, thế nhưng mỗi người đều tinh thần bách bội, giống như trong người được quán nhập vào một cỗ lực lượng vô cùng.

- Cha, mẹ, hài nhi đã trở về rồi, đợi sau khi chém sạch đám Huyết Ma tộc tạp chủng này, hài nhi sẽ đến thỉnh an cha mẹ!

- Nam nhi cẩn thận, Huyết Ma tộc nhân có thiên phú dị năng…

- Mẹ, bọn chúng không thể làm tổn hại đến hài nhi.

Sở Nam vừa dứt lời liền xuất ra vài ngàn đạo Thủy Hỏa "Long quyển", cản lại trước đạo phòng tuyến thứ ba, đem mọi người Sở Thiên Phong thủ hộ phía sau, Sở gia lão tổ chứng kiến Thủy Hỏa "Long quyển" này, không khỏi nghẹn giọng lẩm bẩm:

- Thủy "Pháp tắc", Hỏa "Pháp tắc"…

Sở gia lão tổ lẩm bẩm, trong mắt có phần nghi hoặc, mặc dù ông ta vẫn không thể lĩnh ngộ được quy tắc, thế nhưng có thể nhạy cảm phát giác ra Thủy Hỏa "Pháp tắc" này không đơn giản, trong lòng mọi người không khỏi dấy lên hi vọng.

Trên không trung, Cửu Võ nhìn Tứ Quý, có chút kích động hét lớn:

- Đại sư huynh!

- Cửu Võ, sao ngươi lại ở đây?

Tứ Quý cũng kích động không thôi, lập tức ánh mắt rơi lên người Sở Nam, lần đầu tiên nhìn thấy Sở Nam, cảm giác của hắn phức tạp vô cùng, cảm thấy Sở Nam giống như một thanh trọng kiếm phát ra ánh sáng chói lọi, lại giống một tòa núi lớn nguy nga, hoặc là một dòng sông lớn khí thế mênh mông cuồn cuộn chảy về phía Đông…

Cảm giác phức tạp kết hợp lại, cuối cùng lại không có cảm giác.

Ánh mắt Sở Nam đảo qua Tứ Quý, trong lòng hơi có chút chấn động, dù sao người này cũng là đến đây tìm hắn và tiểu Hắc, Sở Nam gật đầu cười với Tư Đồ Dật Tiêu, Tư Đồ Dật Tiêu cũng gật đầu cười lại.

Thiên ngôn vạn ngữ, tình nghĩa huynh đệ đều chỉ trong một nụ cười này.

Huyết Trận Đại Thánh lại lần nữa cuồng tiếu, nói:

- Không tệ, đang lo tinh huyết không đủ chia cho ba người chúng ta, như vậy rất tốt, chúng ta vừa vặn mỗi người một tên.

- Đúng vậy.

- Hôm nay…

Đôi huyết nhãn của Huyết Trận Đại Thánh nhìn chằm chằm Sở Nam, nói:

- Sẽ dùng máu tươi của ngươi để uống thống khoái!

Sở Nam hừ lạnh một tiếng, nhấc chân bước về phía trước, từng câu từng chữ phát ra:

- Kẻ làm thương tổn phụ mẫu ta, chết!

- Thương tổn huynh đệ ta, chết!

- Thương tổn bằng hữu ta, chết!

- Thương tổn tộc nhân ta, chết!

- Phạm uy nghiêm của Nghịch Thiên Sơn, chết!

….

Một câu một bước, Sở Nam bước liền năm bước, Huyết Trận Đại Thánh lại không cho là đúng, hắn có thiên phú dị năng, lại có trận pháp cung cấp năng lượng, hắn có gì phải sợ? Nếu như Huyết Trận Đại Thánh biết được tình huống bên ngoài, hắn sẽ không như vậy, nhưng bây giờ, hắn căn bản không biết, tất nhiên là hung hăng càn rỡ vô cùng rồi.

- Tiện nô, ngoan ngoãn mà giao cho bản thánh…

Huyết Trận Đại Thánh còn đang nói thì Sở Nam lại bước ra một bước, trực tiếp bước đến trước mặt Huyết Trận Đại Thánh, Huyết Trận Đại Thánh lập tức cảm thấy không ổn, liền vận chuyển huyết năng, xuất ra trận pháp, kích phát vũ kỹ, Tứ Quý vừa định lên tiếng nhắc nhở thì đã bị Cửu Võ cản lại:

- Đại sư huynh, bọn hắn không phải là đối thủ của Sở Nam!

Tứ Quý khiếp sợ, quay đầu nhìn về phía Cửu Võ, tuy nhiên thần niệm vẫn tập trung vào Sở Nam, chỉ thấy Sở Nam ngưng tụ bốn lớp lực lượng, “Chấn Thiên Quyền” xuất ra, chỉ trong thoáng chốc, huyết năng toái, trận pháp phá, vũ khí hủy.

Huyết Trận Đại Thánh kinh ngạc vô cùng, Sở Nam chỉ trong nháy mắt đã lấy từ trên người hắn gần một phần ba tinh huyết, sau đó thong dong rời đi, lúc này, hai tên Huyết Ma Thánh khác còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì Sở Nam đã đi đến trước mặt Tư Đồ Dật Tiêu, ngưng huyết vẽ phù văn.

Mặc dù mượn quãng đường chạy đến đây, khôi phục được một ít tinh thần lực, thế nhưng dùng tinh huyết của Huyết Trận Đại Thánh để vẽ “Thuần Phù Văn”, Sở Nam vẫn cảm thấy đầu đau như búa bổ, chỉ có điều vẫn cố nhịn đau nhức này, chậm rãi vẽ “Thuẫn Phù Văn”.

Ba người Huyết Trận Đại Thánh cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ hồi phục tinh thần, lại nhìn Sở Nam, bản năng có một loại cảm giác bất an, vừa rồi hắn tinh tường phát giác, thiên phú dị năng từ trước đến nay giúp hắn mọi việc thuận lợi, vậy mà lại không có hiệu quả, lập tức nhớ đến điều gì đó, nhất thời quát lớn:

- Huyết Lệ Đại Thánh, Huyết Hàn Đại Thánh, đồng loạt xuất thủ, bất kể trả giá đắt như thế nào cũng phải giết hắn, tuyệt đối không thể để hắn sống sót!

Ba tên Huyết Ma Thánh đồng loạt công đến Sở Nam, Cửu Võ giậm chân bước ra, cản trước mặt bọn hắn, cười nói:

- Muốn đi đâu? Trước hết dập đầu ba cái rồi nói sau!

- Cửu Võ!

Tứ Quý hét lớn, hắn biết rõ sự lợi hại của Huyết Ma tộc, cường hãn như hắn cũng bị ba tên Huyết Ma Thánh này vây công không thể làm gì, huống chi là Cửu Võ, Tứ Quý thật sự lo lắng cho Cửu Võ, vừa mới hét lên thì thân hình đã xuất hiện bên cạnh Cửu Võ, muốn cùng Cửu Võ ngăn địch.

Cửu Võ cười, chỉ một cái phù văn huyết sắc trên lưng mình, nói:

- Có thứ này, sẽ không có chuyện gì đâu.

- Phù? Là ai vẽ?

Tứ Quý kinh ngạc, đồng thời hỏi thì cũng đem ánh mắt dời lên người Sở Nam, nơi này, ngoại trừ Sở Nam ra thì không còn người nào khác có khả năng, Cửu Võ gật đầu, cười nói:

- Đại sư huynh, người không muốn nhìn bộ phận nào của bọn chúng?

- Miệng của hắn!

Tứ Quý chỉ vào Huyết Trận Đại Thánh, Huyết Trận Đại Thánh nghe thấy Cửu Võ muốn hắn dập đầu, đang lúc muốn chửi ầm lên thì đột nhiên một đạo kiếm khí ẩn chứa "Pháp tắc" chợt phá không mà đến, Huyết Trận Đại Thánh lập tức không thể thốt ra nửa chữ khỏi miệng.

Bởi vì miệng của hắn đã không còn, chỗ đó bây giờ đã biến thành một lỗ máu, máu tươi từ trong miệng hắn bắn ra tung tóe, nhưng không phải là bắn tung tóe ra bốn phía, ngược lại bị một cỗ hấp lực dẫn đến tay Sở Nam, cung cấp thêm “mực” để Sở Nam vẽ “Thuẫn Phù Văn”.

Huyết Trận Đại Thánh hoảng sợ, Cửu Võ lại nói tiếp:

- Đại sư huynh, còn gì nữa không?

- Ta cũng muốn có một cái phù như vậy.

Cửu Võ đáp ứng, hắn biết Sở Nam chắc chắn sẽ không cự tuyệt, hắn liền cùng đứng sóng vai phía trước với Tứ Quý, không để đám Huyết Ma tộc nhân tạo thành ảnh hưởng với Sở Nam, Cửu Võ lúc này cũng nhìn ra vẻ thống khổ trong mắt Sở Nam.

Người ở bên dưới, toàn bộ đều nín thở, ngưng thần nhìn Sở Nam, không dám phát ra một điểm âm thanh, sợ rằng sẽ quấy rầy Sở Nam, trên mặt Lâm Tuyết Nhiên đã thành hai dòng nước mắt.

Huyết Trận Đại Thánh không thể nói chuyện, nhưng hắn biết rằng không thể để cục diện tiếp tục như vậy, hắn càng không ngừng nháy mắt với Huyết Lệ và Huyết Hàn, hai tên Huyết Ma Thánh này dường như đầu óc có chút không thông minh, không hiểu được ý tứ của Huyết Trận Đại Thánh, thẳng cho đến khi Huyết Trận Đại Thánh chỉ vào Huyết Ma tộc nhân ở bên dưới, lại tự mình chém ra vũ kỹ, tấn công Sở Nam thì hai tên Huyết Ma Thánh mới phục hồi tinh thần lại.

Ngay lập tức, Huyết Hàn quát lớn:

- Tất cả Huyết Ma tộc nhân có thể đạp không phi hành, không tiếc bất cứ giá nào đánh chết tên kia!

Dứt lời, ba người Huyết Trận, Huyết Lệ, Huyết Hàn lại cùng giết về phía Cửu Võ và Tứ Quý, “Thuẫn Phù Văn” của Cửu Võ mặc dù không thể hoàn toàn miễn dịch thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, nhưng lại để kích sát ba tên Huyết Ma Thánh kia, chỉ có điều, Cửu Võ chỉ ngăn cản bọn chúng chứ không trảm sát.

Mà ở bên dưới, lại có năm sáu vạn người đạp không mà lên, đánh về phía Sở Nam, Lâm Tuyết Nhiên kinh hãi, vừa muốn hét lên lại bị Sở Thiên Phong ngăn lại, chỉ nghe ông ta nói:

- Tuyết Nhiên, hãy tin con của chúng ta, hắn có thể làm được!

Tinh thần lực Sở Nam hao kiệt, nhưng năng lượng lại không thiếu, trong hư không đột nhiên xuất hiện một dòng sông lớn, đem những Huyết Ma tộc nhân kia ngăn lại, Cửu Võ thì ngăn cản ba tên Huyết Ma Thánh, vô cùng nhẹ nhõm hỏi Tứ Quý:

- Đại sư huynh, người biết nước trong sông kia là nước gì không?

Tứ Quý tất nhiên cảm nhận được năng lượng trong nước sông kia cực kỳ không đơn giản, bởi vì hắn có một loại cảm giác tim đập mạnh, lại nghe thấy Cửu Võ hỏi vậy, không khỏi suy tư một hồi, trong đầu linh quang chợt lóe, nói:

- Chẳng lẽ là Thủy Kiếp?

Cửu Võ lắc đầu, dùng ngữ khí bội phục nói:

- Nếu như Sở Nam muốn, thủy này so với

“chín lần Thủy Kiếp” còn muốn lợi hại hơn!

- Chuyện này là thật?

- Ta tận mắt nhìn thấy!

Ánh mắt của Tứ Quý khiếp sợ, lập tức biến thành kinh hỉ, nói gấp:

- Cửu Võ, người như vậy, nhất định phải đưa đến Thiên Võ Điện, như vậy thì lực lượng của Thiên Võ Điện chúng ta sẽ tăng mạnh.

Cửu Võ cười vui vẻ, nói:

- Đại sư huynh, người lúc trước không phải đã hỏi ta tại sao lại đến đây ư?

- Đúng vậy.

- Phụng mệnh điện chủ tìm người dẫn đến Hỏa Kiếp, dẫn đến sao băng rơi, bình yên vô sự mang về Thiên Võ Điện.

- Là hắn?

- Ừm.

- Thật tốt quá!

Tứ Quý mặt đầy tươi cười, đôi nắm tay siết chặt, lúc hai người đang nói thì Sở Nam đã vẽ xong “Thuẫn Phù Văn”, đem năng lượng quán nhập vào trong người Tư Đồ Dật Tiêu, vừa làm xong hết thảy, nước sông trước mặt liền biến mất, đám Huyết Ma tộc kia mãnh liệt xông đến, Sở Nam lại nói với Tư Đồ Dật Tiêu:

- Huyết Ma tộc giết của chúng ta bao nhiêu ngươi, hãy hoàn trả lại bọn chúng gấp ngàn vạn lần!

- Vâng, đại ca.

Tư Đồ Dật Tiêu cũng thấy động tác vừa rồi của Cửu Võ, cũng biết diệu dụng của “Thuẫn Phù Văn” trên người mình, lập tức quay lại, hướng về phía đám Huyết Ma tộc kia phóng đến, Huyết Thuẫn Phù xoay tròn, Tư Đồ Dật Tiêu quả nhiên không cảm thấy máu tươi trong người nhộn nhạo muốn bạo thể mà ra nữa.

- Cửu Võ, ngươi cũng đến bên này đi.

Mặc dù Tư Đồ Dật Tiêu không hề cố kỵ thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, thế nhưng dù sao Huyết Ma tộc cũng người đông thế mạnh, thực lực không yếu, bên trong còn có Huyết Ma Tôn, cho nên mới để Cửu Võ xông lên tương trợ.

- Được, Sở Nam, Đại sư huynh của ta cũng muốn một cái phù như vậy.

Sở Nam gật đầu, Cửu Võ lập tức xông lên trảm sát, Sở Nam chậm rãi bước tới, ba gã Huyết Ma Thánh vây giết đến, chợt thân ảnh Sở Nam biến mất, lúc xuất hiện lại thì Huyết Lệ và Huyết Hàn chợt giống như bao cát bị quẳng qua hai bên, chỉ còn lại Huyết Trận, Huyết Trận móc ra Huyết Ma Châu, ba đạo huyết quang nhất thời phủ lên người Huyết Trận, tiếp đó không chút do dự đánh về phía Sở Nam, Sở Nam làm như không thấy, sáu lớp lực lượng chấn ra.

Nhất thời, huyết quang vỡ vụn, Sở Nam lại lấy một phần ba tinh huyết của hắn để vẽ “Thuẫn Phù Văn” cho Tứ Quý, gương mặt Huyết Trận lúc này đã tái nhợt vô cùng, thân thể cực kỳ suy yếu, hắn nhìn Sở Nam như nhìn ma quỷ, hắn không dám tiếp tục công kích Sở Nam, mãnh liệt xoay người, xông thẳng về phía cha mẹ Sở Nam.

Phẫn nộ hỏa diễm xông thẳng lên trời.

Hơn ngàn đạo Thủy Hỏa "Long quyển" lập tức theo Âm Dương ngư xoay tròn, Huyết Trận Đại Thánh lập tức cảm thấy bản thân nửa bước khó tiến, đồng thời tinh huyết trong cơ thể còn có xu thế bị luyện hóa, Huyết Trận không thỏi kêu gào thảm thiết, muốn dẫn động trận pháp bạo tạc, nhưng Sở Nam lập tức ném ra tám cây Chân Vũ Trụ, trấn tại bát phương xung quanh Nghịch Thiên Sơn, lấy mọi người là trung tâm, những năng lượng kia căn bản không thể tiến vào được chút nào.

Huyết Trận Đại Thánh thẹn quá hóa giận, nhưng lại không thể làm gì, ba tên Huyết Ma Thánh hợp cùng một chỗ, Huyết Hàn và Huyết Lệ đều nhìn chằm chằm Huyết Trận, muốn để Huyết Trận quyết định, Huyết Trận ngược lại vô kế khả thi, Huyết Hàn nói:

- Chúng ta trước hết lui lại, đợi trở về Huyết Lăng thành, lúc đó bọn chúng sẽ không dám đuổi giết nữa.

Lúc này, dường như chỉ còn con đường rút lui, nhưng lúc Huyết Trận muốn đồng ý thì đột nhiên nhớ đến ngữ khí lo lắng của Huyết Đại Thiên khi muốn hắn không tiếc bất cứ giá nào chế trụ Nghịch Thiên Sơn, còn nghiêm lệnh bắt sống cha mẹ Sở Nam, nghĩ vậy, thân thể Huyết Trận không khỏi run lên dữ dội, trong lòng thầm nghĩ:

- Hẳn là Huyết Lăng thành cũng không ổn, nói vậy thì trở về không phải là chịu chết sao?

Huyết Trận vội vàng khoát tay, ý bảo không được.

- Vậy rút lui hướng nào?

Ánh mắt Huyết Trận do dự một hồi, lập tức trở nên kiên định, trong lòng hung hăng nghĩ:

- Chỉ còn lại một chỗ thôi!

Lúc này, Huyết Trận, Huyết Hàn, Huyết Lệ quay người phóng về hướng Bắc, nhưng vừa bước ra một bước thì Sở Nam đã đứng trước mặt bọn chúng, lạnh lùng nói:

- Ai cho các ngươi chạy?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx