sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1563-64: Kim Y Nhân.

Lôi đình chi võng (lưới) ầm ỹ chớp loé trên không, lấy uy năng như muốn diệt thế, đem hết thảy mọi thứ chung quanh lập tức chôn vùi thành hư không.

Trần Thượng Xuyên như phản xạ mà muốn thân dung hư không, nhưng vừa mới dùng hắn lại phát hiện ra căn bản là làm không được, có một tầng bình chướng vô hình ngăn cản liên hệ giữa hắn và tầng không gian thứ nguyên.

Kim y nhân kia nổi giận, còn thanh âm tràn ngập miệt thị tràn ra:

- Trong Lôi Vực của ta, các ngươi nghĩ còn muốn dung nhập hư không? Thật sự là buồn cười!

Sở Nam không có nghĩ sẽ dung nhập hư không, hắn vọt tới, một tay bắt lấy Lôi đình chi võng, dốc sức liều mạng đem nó kéo vào trong thân thể, vào trong đan diền. Đạo Tử sắc thiểm điện kia đã du động bên dưới Âm Dương ngư, theo Âm Dương ngu xoay tròn đem mỗi một phần Kim sắc thiểm điện Âm Dương ngư luyện hoá hút vào để bản thân lớn mạnh.

- Nàng phân ra một đám Tâm lôi trên người ngươi, ngươi cho rằng dựa vào sợi Tâm lôi kia là có thể nuốt Nộ Kim lôi của ta sao?

Kim y nhân mỉa mai một câu, nhưng mà lại không biết sở nam đã đem Tử sắc thiểm điện tẩm bổ cường tráng ra không ít. Sở Nam cũng không đáp lời lại, chỉ vận chuyển tất cả năng lượng sở hữu trong cơ thể, dốc sức liều mạng đem Lôi đình chi võng kia nuốt vào từng bộ phận một, vừa nuốt vào, Tử sắc lôi đình tản mát ra uy năng đem nó cắn nuốt, ẩn ẩn cùng Âm Dương ngư tương liên.

Lúc này, Đấu La Ngũ Hành Nguyên Dịch đột nhiên chấn động, cái cây kia cũng điên cuồng chảy ra giọt sương lóng lánh, hung mãnh như mưa to gió lớn, Âm Dương ngư đang xoay tròn đột nhiên có một ít tách ra, chừng ngón cái nhưng mà tốc độ xoay tròn lại tăng nhanh gấp mấy trăm lần, thả ra uy năng to lớn, trực tiếp đem toàn bộ Lôi đình chi võng kéo vào trong đan điền.

Thấy vậy, kim y nhân nổi giận không thôi, hắn vừa mỉa mai Sở Nam xong lại bị Sở Nam nuốt sạch sẽ, đây không phải là hắn tự tát vào mặt mình chứ là gì?

Gương mặt kim y nhân trở nên cực kỳ dữ tợn:

- Nàng là của ta, ai cũng không được đoạt đi, thứ ngươi nuốt tất cả đều phải nhả ra cho ta, Nộ Lôi Quyền!

- Diệt Thiên Quyền!

Quyền đối quyền, không khí bốn phía nổ đì đùng không thôi.

Quyền chưa tới nhưng hai cỗ uy năng đã va chạm vào nhau, uy năng đè ép lẫn nhau, va chạm.

Vẻn vẹn chỉ vậy, Sở Nam đột nhiên cảm giác được có chút cố sức, cánh tay lại còn run lên.

Kim y nhân hừ lạnh một tiếng, trên nắm tay hắn đột nhiên nhảy ra một đầu lôi long hướng Sở Nam táp tới. Sở Nam đem hắc động trong quyền đầu phóng xuất ra, đem lôi long cắn nuốt ngược vào trong đó.

- Đáng chết!

Kim y nhân mắng một tiếng, lần nữa đánh tới, đánh lên hắc động. Tuy rằng hắc động đem lôi long chế trụ nhưng không có lập tức thôn phệ được nó, thật sự là vì lôi long uy năng quá mạnh mẽ, Sở Nam chỉ có thể vây khốn được nó đều phải hao tổn đại khí lực. Sở Nam tự định giá trong bụng:

"Hiện tại không thể cùng hắn liều mạng, hắn quá mạnh mẽ, nhưng mà bầu trời Thiên Võ đại lục này có bị biến, hắn không thể phát huy được hoàn toàn thực lực!"

- Hiện tại ngươi rất khó chịu đúng không? Không có dư lực đi công kích, đúng không? Ta cho ngươi càng thêm khó chịu một chút, Thiên Lôi Quyền!

Kim y nhân liếc mắt một cái liền nhìn thấu, mở miệng trào phúng, một quyền so với Nộ Lôi Quyền còn muốn lợi hại hơn được đánh ra.

Sở Nam xác thực không có dư lực nhưng tâm niệm, thần niệm,... thì vẫn còn có khả năng dụng tới được. Tâm niệm vừa động, Minh Bất Động liền xuất hiện trước mặt Sở Nam.

Minh Bất Động kinh hãi nhưng phản ứng lại không chậm, thổ máu thi triển ra Vạn Long Vạn Vật Quyền ngăn cản lại.

Cùng lúc đó, Sở Nam khoá chặt kim y nhân lại, cho huyết sắc tinh thể chuyên môn nhằm vào hắn, còn thần niệm lại thi triển ra Tu La Ngục tiến hành công kích!

- Ân?

Kim y nhân cảm giác được huyết dịch dị thường, hắn phân ra vài phần thực lực đi áp chế, tế ra Lôi đình thần niệm hướng Tu La Ngục đánh tới. Cũng trong nháy mắt Minh Bất Động bị đánh lui lại, toàn thân cháy đen một mảnh, nếu không phải Sở Nam một bên hiệp trợ thì hắn sớm đã biến thành thịt cháy rồi!

- Một chút thần niệm công kích như vậy mà cũng dám lấy ra bêu xấu?

Kim y nhân trào phúng một cái.

Tu La Ngục lập tức gặp phải vạn lôi oanh kích!

Tu La Ngục xác thực không thể chống đỡ được, kịch liệt thu nhỏ đi, nhưng mà Tu La Ngục lại bền dẻo mười phần, chỉ là nhỏ đi chứ không có tiêu tán.

Kim y nhân lại muốn công tới, Kình Thiên chiến côn của Chiến Thần vừa vặn đánh tới. Kim y nhân nhướng mày, quay người lại ngăn trở. Thừa cơ, Sở Nam thân dung hư không, còn có đám người Trần Thượng Xuyên cũng dung nhập hư không theo, Chiến Thần một côn còn chưa đánh xong cũng lập tức mượn lực phản chấn mà dung nhập hư không theo.

- Chạy được không?

Kim y nhân cũng muốn dung nhập hư không, Minh Bất Động bị đánh cháy đen xa xa đột nhiên chạy tới, thân ảnh vừa đến liền lập tức tự bạo!

Năng lượng tự bạo khiến cho kim y nhân trì trệ bước chân, toàn bộ cơ mặt trở nên khác thường, hắn điên cuồng hét lên:

- Ta nói rồi, ngươi trốn cũng không thoát, chớ nói hư không thứ nguyên, cho dù theo ngươi tới tận vô tận hư không ta cũng muốn chém giết ngươi, đem ngươi trói vào Thiên Lôi trụ, vĩnh viễn bị vạn lôi oanh kích!

Trong tiếng hét, kim y nhân cũng dung nhập vào trong hư không, cảm nhận khí tức, hoá thành một đạo Kim sắc thiểm điện truy sát đi. Tốc độ lôi đình quả nhiên nhanh chóng, trong nháy mắt đã xuyên phá mấy ngàn cái tiểu không gian, đem Sở Nam bắt kịp.

Đang tại điên cuồng cắn nuốt năng lượng trong hư không thứ nguyên, cho Âm Dương ngư luyện hoá Sở Nam không chút do dự chuẩn bị tốt Âm Dương long quyển phong phóng ra ngoài. Đặc biệt là long quyển phong dung làm một thể, năng lượng trong hư không thứ nguyên theo đó mà tự động hướng Âm Dương ngư tụ lại.

Đồng thời, đám người Chiến Thần, Trần Thượng Xuyên cũng tiến hành vây công.

Kim y nhân ánh mắt lẫm liệt.

- Không thể tưởng tượng được ngươi còn chiêu thức như thế, nhưng mà ở trước mặt ta còn chưa đủ!

- Rầm rầm rầm rầm rầm...

Sấm nổ từng cơn, thanh âm bạo tạc quanh quẩn.

Hợp công của đám người Chiến Thần đánh tới, lúc này kim y nhân cũng không có ra tay nhưng mà một chút lo lắng hắn cũng không có.

Tuy nói đám người Trần Thượng Xuyên thực lực bị hạn chế nhưng mà mười bảy mười tám vị Võ Tổ hợp lực nhất kích đây chính là khủng bố tới cực điểm, nhưng mà kim y nhân toàn thân loé lên kim lôi chi quang, tất cả công kích của mọi người toàn bộ bị bắn ngược lại, đám người Chiến Thần hướng bốn phương tám hướng bắn đi!

Kim y nhân quét tới, quát lạnh:

- Chỉ bằng điểm ấy công kích của các ngươi mà cũng muốn phá phòng ngự của ta? Thực là tâm si vọng tưởng!

Bên kia, Âm Dương long quyển phong phá toái, uy năng của Tam Thiên Thiên Lôi Quyền cũng tán ra bốn phía, Sở Nam một mực điên cuồng đem Kim sắc lôi đình bốn phía cắn nuốt, lần nữa điên cuồng bỏ trốn!

- Còn trốn?

Kim y nhân một bước bước tới, thân hình lại hoá thành kim sắc thiểm điện truy theo, nháy mắt sau đó đã đuổi tới sau lưng Sở Nam.

Đạo kim sắc thiểm điện kia lại hoá thành hình người, nhìn về phía đám người Trần Thượng Xuyên mà lạnh nhạt nói:

- Hắn như thế nào cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta, ngược lại các ngươi xác thực là có chút chướng mắt, toàn bộ huỷ diệt cho ta a!

Hồn Phiên lão tổ kinh hãi, kim y nhân cường hãn bọn hắn cảm nhận được thật sâu, nếu như kim y nhân muốn giết bọn hắn thì chả khác gì giết gà giết chó, Hoa Phương điên cuồng mắng trong bụng:

"Ngươi đi nơi này trêu chọc người khủng bố như vậy? Ta thảm rồi!"

Đang lúc lo lắng trong đầu hai người lại vang lên một thanh âm:

- Hai người các ngươi từng người trốn chạy để khỏi chết!

Hai người sững sờ, chứng kiếm Kim sắc thiểm điện lần nữa cuồng vũ trên không liền lập tức cuồng trốn. Bọn hắn vừa chuyển thân thì một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên...

Tạc âm bay thẳng lên Thiên Mạc, Thiên Mạc chấn động, như muốn nghiền nát.

Hai người Hoa Phương cùng Hồn Phiên lão tổ không dám quay đầu lại nhìn xem cái tạc âm này vì sao mà có, chỉ một đường liều mạng bỏ trốn, nhưng mà bọn hắn đoán được một ít, Hoa Phương một bên vừa trốn một bên vừa nói ra:

- Hy vọng bọn hắn tự bạo có thể đem kim y nhân nổ cho phân thân toái cốt!

Hoa Phương suy đoán không có sai, tiếng nổ mạnh xác thực là do đám người Trần Thượng Xuyên, Tiền Huyết Minh tự bạo tạo mà thành. Hơn hai mươi người bọn hắn tự bạo khiến cho Kim sắc lôi đình kia toàn bộ tán loạn, ngay cả kim y nhân phòng ngự cường hãn cũng "oa" mà phun ra một búng máu, đồng thời kim y trên người xuất hiện ba đạo vết rách!

- Thật ác độc, người như vậy, tuyệt không thể lưu!

Kim y nhân lĩnh trọn uy năng tự bạo, bên trong năng lượng loạn lưu truyền đến một tiến hét lớn:

- Ăn gia gia một côn, Kình Thiên Nhất Kích!

- Kình Thiên Nhất Kích?

Kim y nhân kinh dị một tiếng, cảm giác có chút quen thuộc, cảm giác được Kình Thiên chiến côn cấp tốc nện xuống, kim y nhân không kịp nghĩ kỹ, lập tức thi triển ra Tam Thiên Thiên Lôi Quyền, đồng thời cảm giác được Sở Nam đang bỏ chạy đã quay đầu giết tới.

Kim y nhân cười lạnh một tiếng:

- Ngươi còn dám trở về? Thật sự là tự tìm đường chết!

Sở Nam thổ huyết, ngón tay tại không gian thứ nguyên như long phi phượng vũ!

Lập tức, công kích của kim y nhân như vỡ đê lao tới, Sở Nam hét lớn:

- Định cho ta!

Lập tức, Lôi đình uy năng sắp sửa bộc phát kia cứ như vậy bị định trụ!

- Diệt Thiên Quyền!

- Âm Dương long quyển phong!

Sở Nam liên tiếp thi triển ra hai đại chiêu, cùng Kình Thiên chiến côn cùng lúc đánh tới.

Lúc này, kim y nhân động.

Sở Nam hoạ ra chính là Định Hồn Phù Văn, uy lực quả nhiên không tệ, nhưng mà kim y nhân thực lực quá mạnh mẽ, chỉ có thể định được hắn trong thời một phần ngàn cái hít thở, bất quá kim y nhân vẫn còn bị ảnh hưởng. Thời điểm kim y nhân vừa động toàn thân bắn ra kim lôi quang bốn phía, Lôi đình uy năng lập tức hướng Chiến Thần oanh tới.

Chiến Thần bị thương, lúc thổ huyết lui lại thì quyền đầu của Sở Nam đã đánh lên trên lồng ngực kim y nhân, Âm Dương long quyển phong lại đánh lên đỉnh đầu kim y nhân mà nổ tung, Sở Nam đồng dạng cũng bị phản chấn lui lại, quyền đầu trong lúc nhất thời đã mất đi tri giác, thẳng đến khi lui lại vài trăm mét mới khôi phục lại bình thường.

Mà kim y nhân khoé miệng bắt đầu xuất hiện máu tươi, kim y trên người đã có vết rách thứ tư!

- Rất tốt, ngươi rất tốt, vậy mà có thể làm cho ta thổ huyết!

Kim y nhân giận quá hoá cười, nhắm Sở Nam đuổi tới.

Trong nội tâm Sở Nam quả thực khiếp sợ không thôi, Diệt Thiên Quyền cùng Âm Dương long quyển phong đã là công kích cường hãn nhất của hắn, mà công kích như vậy chỉ khiến cho kim y nhân thổ ra một chút máu, bộ kim y trên người kia sợ là có thể so sánh cùng Thuỷ Tinh quan, cũng là hiểu được liều mạng như thế mà không khiến hắn bị thương nặng mà chính mình ngược lại còn bị thương...

Nghĩ đến quyền đầu mất đi tri giác trong tích tắc hàn mang trong mắt Sở Nam chợt loé lên, mặc dù chỉ là trong tích tắc nhưng đối với kim y nhân mà nói đã đầy đủ để đem Sở Nam giết qua giết lại hơn mười lần.

Trong đan điền, đám Kim sắc thiểm điện kia đã bị Âm Dương ngư luyện hoá hoàn toàn, đã bị Tử sắc lôi đình hoàn toàn cắn nuốt, Tử sắc lôi đình theo đó mà mạnh mẽ hơn không ít, nhưng mà đối với kim y nhân mà nói, vẫn là quá yếu.

- Hai chiêu công kích vừa rồi của ngươi, đã là công kích lớn nhất của ngươi?

Vết máu trên mặt kim y nhân biến mất, bốn đạo vết rách trên kim y cũng chậm rãi khép lại, tuy rằng tốc độ rất chậm nhưng xác thực là đang khép lại.

- Đem nàng giao ra đây, ta cho ngươi một cái thống khoái, cho ngươi khỏi bị nỗi khổ lôi đình oanh kích vạn năm!

- Ta nói rồi, ngươi không được!

- Không có thực lực kia lại còn dám cuồng vọng trước mặt ta!

Kim y nhân hai mắt phát lạnh, sát khí tuôn ra, lạnh nhạt nói:

- Đừng có chạy, tốc độ của ngươi dưới Lôi đình chi tốc của ta chỉ là trò cười!

Vừa dứt lời, kim y nhân thoáng cái đã xuất hiện trước mặt Sở Nam.

- Tiếp tục trốn đi a!

Sở Nam quay người lại, thấy một bức tường Lôi đình kim sắc lấp kín, ngăn cản trước mặt hắn.

Kim y nhân cười lạnh:

- Trốn à? Như thế nào không trốn nữa?

Tinh quang trong mắt Sở Nam chợt loé, áp súc mười đợt lực lượng hướng bức tường kim lôi đánh tới.

Lúc này, kim y nhân quát:

- Tam Thiên Thiên Lôi Quyền!

Một quyền, đánh về phía lưng Sở Nam.

Sở Nam cảm giác được một cỗ nguy cơ nhập thể nhưng mà hắn không có quay đầu ngăn cản mà chỉ thoáng di động một chút, sau đó Chấn Thiên Quyền đánh lên bức tường kim lôi.

Mười ức cân lực mãnh liệt, bức tường kim lôi tan vỡ!

Sở Nam không có thừa cơ xuyên qua ngược lại còn đem Lôi đình chi lực trên bức tường kim lôi này toàn bộ cắn nuốt vào trong đan điền.

Kim y nhân chứng kiến Sở Nam để lộ lưng cho hắn cũng tràn ngập nghi hoặc, không biết trong hồ lô Sở Nam có thuốc gì, nhưng mà hắn không có đi quản nhiều như vậy, thầm nói trong bụng:

"Ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Lúc Sở Nam đem bức tường kim lôi cắn nuốt thì Tam Thiên Thiên Lôi Quyền đã nện lên trên lưng Sở Nam, Sở Nam thổ huyết bắn về phía trước, mượn cỗ tốc độ cùng lực lượng này Sở Nam xuyên qua hư không thứ nguyên, thần niệm quét ra, sau khi xác định phương hướng một chút liền hướng Toả hải bí cảnh mà đi.

Cùng lúc đó, kim y nhân nhìn mình vỡ ra một đạo khe hở bằng nắm đấm mà khiếp sợ không thôi, bật thốt lên:

- Không có khả năng, thân thể của hắn cùng lực lượng tuyệt đối không thể thừa nhận Tam Thiên Thiên Lôi Quyền, ngược lại còn chấn ta bị thương tới tình trạng này? Rõ ràng lúc trước hắn không có tế ra pháp bảo phòng ngự gì, trên người hắn đến cùng là ẩn dấu cái gì?

Trong thân thể Sở Nam tự nhiên là ẩn chứa đám xương cốt cường đại cùng thần bí kia, tại thời khắc kia Sở Nam đã đánh cược một lần, đám xương cốt kia quả nhiên không để cho hắn phải thất vọng, bất quá hắn bị thương cũng không nhẹ, so với vứt bỏ tính mạng mà nói lại tốt hơn rất rất nhiều.

Kim y nhân rốt cuộc phục hồi lại tinh thần, chứng kiến Sở Nam biến mất trước mắt, nhắm mắt cảm ứng một chút thân hình liền loé lên đuổi theo.

- Nhất định phải bắt được hắn, nhìn xem trong thân thể hắn có cái gì cổ quái!

Sở Nam đem ba loại thân pháp cùng thi triển một lúc, hướng Toả hải bí cảnh mà đi, bởi vì trong bí cảnh hắn mới có ưu thế về lực lượng, hơn nữa còn có thể mượn vạn thú chi lực. Kỳ thật, hắn cũng muốn mượn Cấm Vụ chi lực nhưng vài ngày trước Cấm Vụ không cho phép hắn tiến nhập vào trong Vụ Cấm Hải cũng đủ nói lên thái độ của Cấm Vụ, nói không chừng đến lúc nào đó Cấm Vụ không chỉ không giúp hắn mà còn cắn ngược hắn một cái!

Ngay tại lúc hai người một truy một chạy thì trong vô tận hư không, phía trước Lôi trì, một nữ tử xinh đẹp mặc tử y, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

- Hắn vậy mà thực sự xuống dưới đuổi giết, đó là đồ của ta, chủ nhân là ta không nói gì tới mà hắn còn làm thế? Hắn cho rằng hắn muốn là được sao? Ta vĩnh viễn không gả cho hắn đấy! Cái này phải làm sao bây giờ? Ta lại bị phụ thân vây ở chỗ này, làm sao bây giờ? Hắn đánh không lại, nhưng mà... không được, ta nhất định phải nghĩ biện pháp thoát ra ngoài!

Tử y nữ tử nhìn chằm chằm vào lôi trì mà minh tư khổ tưởng, đột nhiên nàng nghĩ ra một cái biện pháp, hét lớn:

- Vận bá, ngươi đi nói cho phụ thân ta biết, nếu hắn không thả ta ra ta liền tự sát!

Nói xong, tử y nữ tử liền một chưởng hướng trán vỗ tới...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx