'' Sao con lại nói với Minh Anh như vậy? Nó sẽ buồn lắm đó..'' _Khi thấy nó bước ra rồi,mẹ hắn nhìn hắn với ánh mắt lo lắng,thở dài,mắt nhíu lại như đang trách móc.
'' Tại...con nghĩ như thế sẽ tốt ẹ..nên....''Hắn nhăn mày cau mặt...lắp bắp
'' Ừ,nhưng thực ra mẹ cũng không đến nỗi thấy phiền đâu,con bé không làm gì sai ''....Mẹ hắn lắc đầu...
'' Vâng mẹ,nhưng con cũng giống Minh Anh,tò mò chuyện cuộc gọi đó...''
''Hazz,đấy,con cũng tò mò,vậy sao lại đuổi Minh Anh về,con bé cũng tò mò như con thôi..'' - Mẹ nó nhìn hắn,tặc lưỡi,sao mà hắn lại ngố ngố vậy không biết...!
'' Dạ...con xin lỗi,giờ con cũng thấy hối hận mà...''_ Hắn gãi đầu....
'' Ừ,được rồi...Con giúp mẹ một chuyện được không '' _Mẹ nó phì cười,hỏi tiếp...
'' Chuyện gì hả mẹ''?
'' Con nhờ chú Đức gọi cô thư ký của ba vào đây giúp mẹ được không?''
'' Làm gì vậy mẹ,sao lại gọi dì ấy '? _ Hắn ngạc nhiên,chẳng lẽ mẹ muốn...phân chia tài sản hả???....
'' Con không cần biết đâu,cứ bảo chú Đức như vậy ẹ nha...'' __ Mẹ nó nhíu mi,sau đó nhìn hắn....
'' Dạ...''
_________Quay lại với nó _________
* Hazz,sao lại đuổi mình về chứ,thật bất công mà,mình có làm gì sai đâu* Nó đang đi bộ về nhà,được nửa đường thì quay ra suy nghĩ,trách hắn,rồi bực bội đi tiếp....Nhưng sau đó lại nhớ ra điều gì * À,điện thoại của mình đang ở trong phòng của anh ta mà...*
Nghĩ thế,nó liền tấp vào một vỉa hè bên phải,vẫy tay gọi taxi và lên xe về biệt thự nhà hắn,chắc chắn lúc này không có ai ở trong nhà đâu,vì nó tính không nhầm thì chú quản gia không về đây lấy đồ ẹ hắn mà...!
* Sao lại không khóa cửa vậy nhỉ *
Vừa vặn ổ khóa đi vào thì nó ngạc nhiên,nhưng rồi sự ngạc nhiên ấy cũng bị dập tắt nhanh trong suy nghĩ của nó,và rồi nó nhanh chóng lên phòng hắn lấy điện thoại.
Khi bước ra khỏi phòng và đi ngang phòng khách,thì nó chợt thấy vật gì dưới sàn phòng ăn,lại gần xem thì nhận ra đó là điện thoại của mẹ hắn,nó liền nhặt lên ngắm nghía:
- Sao lại bị rơi ở đây nhỉ?
Nó vuốt ngược màn hình cảm ứng lên,rồi đợi xem chuyện gì xảy ra,đột nhiên,nó thấy một dòng chữ hiện ra:
'' Đã lưu nội dung cuộc gọi ''
Hửm? Chuyện này nghĩa là sao chứ..? Máy của bác gái tự động lưu cuộc gọi hả? Vậy nghĩa là....cuộc gọi đoạn nãy,lúc bác gái nghe xong và ngất đi..đã được lưu lại rồi ư? Vậy nó có thể giải đáp được thắc mắc trong lòng rồi! Chỉ cần nó nghe xong là sẽ hiểu điều gì khiến bác gái bị ngất...
Nghĩ như vậy,nó liền mở nhanh đến nội dung ghi lúc nãy,và nghe:
'' Có chuyện gì vậy mình ''?
'' Xin lỗi,tôi không phải chồng bà đâu,bà Huệ My à ''
'' Cái gì..? Cậu...cậu là ai''?
....
'' Tôi..là ai bà không cần biết,chỉ cần biết chồng bà đang nằm trong tay tôi '' Giọng nói hung tợn ấy phát lên,làm nó cũng hơi run...
'' Cậu....muốn bao nhiêu''?
''.... 90 tỷ......không thành vấn đề với bà đúng không ''?
'' Được..tôi...sẽ sắp xếp''...
....
Nghe xong,nó vội tắt máy,sững người đơ ra.....Thì ra...là có người tống tiền,,,bác trai bị họ bắt cóc rồi sao?Chuyện này không thể nào....?? Thật là quá đáng mà.....bọn người này đúng là không biết liêm sỉ....Nhưng mà....
Nếu như bác gái không đưa tiền cho bọn chúng,họ sẽ giết bác trai mất,nó phải làm sao đây? Chợt,nó nhìn vào máy mẹ hắn lần nữa,rồi nhìn xung quanh chống cằm ngẫm nghĩ.....À,còn một cách mà,nó còn có ngọc ấn trợ giúp,còn cả trí khôn siêu phàm của nó nữa...Nhất định nó sẽ làm được...
Đầu tiên là xác định vị trí của tội phạm đã,nghĩ ra,nó liền lấy máy bác gái phân tích tọa độ vĩ độ,và địa điểm vị trí,từng ngón tay thoăn thoắt trên màn hình,một lát,nó đã tra xong kết quả,và mãn nguyện mỉm cười- Là đó.!!!
Nhanh như chớp,nó cất máy mẹ hắn vào ngăn tủ trên phòng,rồi cất máy nó vào túi,cuối cùng cũng chạy nhanh ra khỏi phòng ăn và khóa biệt thự đi hành động.!
P/s: Liệu nó sẽ làm gì để hành động? Và nó có cứu được bác trai??? Mời đón đọc chương 28.5!!
@by txiuqw4