sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 8

Trong phòng Giám đốc sở thú, Pia bị lôi xềnh xệch tới trước bàn giấy và – bị ấn xuống ghế một cách thô bạo. Một cái đèn rọi thẳng vào mặt nó. Gã Kellermann ngồi xuống phía đối diện. Pia đã biết mặt gã này qua tivi và cuộc điện thoại nghe lén. Van Sneider đứng sau lưng Pia. Nó cảm nhận được ánh mắt của gã đang xoáy vào lưng mình.

Đằng đẵng mười lăm phút, Kellermann cố moi thông tin từ Pia, nhưng Pia kiên quyết ngậm miệng. Nó không khai Yoko ở đâu. Nó không khai đã làm cách nào để tìm thấy Yoko. Nó không khai chỗ nó ở. Đơn giản là – nó im như thóc!

– Để tôi thử nhé? Ông quá thận trọng với con nhãi ranh này! Để tôi, tôi sẽ cạy miệng nó ra bằng được! – Van Sneider càu nhàu.

Nhưng Kellermann cục cằn ngăn lại.

– Ông đừng thọc mũi vào đây, Van Sneider, ông đã làm hỏng đủ chuyện rồi! – Gã gầm gừ. – Cứ để tôi suy nghĩ đã.

Van Sneider tự ái ngậm miệng, trong khi Kellermann đi đi lại lại trong văn phòng. Không ai nói câu gì. Pia lén lút nhìn quanh. Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng nó.

Căn phòng đầy những thú nhồi. Ngay cạnh cửa có một con hươu đứng đấy với đôi mắt vô hồn. Trên cây cột đằng sau bàn giấy là con cú mở mắt thao láo, đầy bụi, bất động. Pia nhìn thấy trên giá có một con sóc, một con thỏ rừng và – nó không giấu được vẻ kinh tởm hiện ra mặt – bộ da hổ lớn nằm trên sàn nhà. Van Sneider đang giẫm đôi ủng da rắn đuôi chuông trên đó, tay nạp khẩu súng gây mê. Pia nuốt nghẹn. Lúc nó ngước mắt nhìn lên, nó rùng mình và bật ra một tiếng kêu nhỏ. Trên trần nhà, ngay trên đầu nó là một con đại bàng ở tư thế bổ nhào vồ mồi.

– Bình tĩnh nào, cháu gái, bình tĩnh nào! – Kellermann nói. – Mấy con thú cưng của ta không làm gì cháu đâu. – Gã vừa nói vừa vuốt ve một con cáo nhồi trên bàn làm tiêu bản. – Chúng hoàn toàn không làm gì được cháu. Tất cả chết hết rồi. Chết nhăn răng.

Pia như bị đóng băng. Nó không hề động đậy nhưng mọi suy nghĩ của nó chạy vùn vụt trong đầu với tốc độ của âm thanh.

Làm sao để thoát khỏi chỗ này? Yoko đã an toàn chưa? Yoko có trốn được ra khỏi sở thú mà không bị ai phát hiện không? Liệu nó có kiếm được cứu trợ? Phải làm gì bây giờ?

Kellermann lại cố lần nữa:

– Chúng ta thử cách khác nhé. – Gã lại ngồi đối diện với Pia. – Cháu không muốn nói cho chúng ta Người Tuyết ở đâu. – Gã lôi vật gì đó trong túi quần ra. – Nhưng nhìn đây này! – Kellermann vẫy vẫy thẻ học sinh trước mặt nó. – Chúng ta biết cháu tên là gì. Chúng ta biết nhà cháu ở đâu.

– Và bọn tao biết là bố mẹ mày chắc chắn sẽ làm tất cả để đón mày về an toàn… – Van Sneider rít lên từ đằng sau, sát sạt và rành rọt vào tai Pia.

– Không! – Pia hét và nhảy dựng lên. – Các ông đừng có lôi bố mẹ tôi vào chuyện này! – Nó dùng hết sức đẩy mạnh tên Van Sneider đang bị bất ngờ ra sau, khiến gã mất thăng bằng và ngã bổ chửng vào tủ kính đầy ếch nhồi, làm tất cả đổ ầm xuống sàn.

Hắn nằm choáng váng giữa đống mảnh kính vỡ. Một con ếch ngồi giữa mặt hắn.

Lúc này cả Kellermarm cũng nhảy dựng lên.

– Đủ rồi! – Gã gào lên và định đâm bổ vào Pia.

Ngay lúc đấy con chim đại bàng trên trần nhà nhún mình ra sau, như thể muốn lấy đà cất cánh, rồi lao vọt về trước, liệng bổ nhào xuyên qua căn phòng xuống ngay chỗ Kellermann và đâm hàm răng sắc nhọn của nó vào bụng gã. Kellermann gập người lại rên rỉ, lôi theo cả con cú trên cây cột xuống. Pia nghe liếng “Yo-Yo-Yo” cố nén từ phía trên tủ tường và nhìn thấy một chiếc kéo ngọ nguậy trong không trung. Rồi chiếc kéo lao xuống với tốc độ cực nhanh từ nóc tủ. Pia bị nắm tay lôi ra khỏi phòng…

Chưa đầy hai phút sau Pia đã phóng vèo đi trên xe đạp cùng với Yoko trong chiếc xe kéo. Lúc sở thú đã lùi lại đằng sau, con bé giơ nắm đấm lên cao vẻ đắc thắng và hét:

– Yihaaaaa!

Từ trong xe kéo vọng ra tiếng đáp lại:

– Yoooooo!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx