sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 6

“Vậy là tụi mình đã trả lời được câu hỏi: đó có phải là một trại đốn cây thông thường không rồi nha,” Marco nói.

Marco và tôi đã hoàn hình. Rachel và Jake bay sà xuống và nhập bọn với hai đứa tôi. Tobias thì đậu vắt vẻo trên một cành cây thấp.

Ax đứng kề bên. Hai con mắt vòi của ảnh di chuyển liên tục từ bên nọ qua bên kia, săm soi khu rừng tối xung quanh. Hai con mắt chính bắt gặp cái nhìn của tôi.

“Tiện đây cho mình cảm ơn bồ nghen Ax,” Tôi nói.

“Ừa, chẳng phải chuyện giỡn đâu nha,” Marco chêm vô. “Xém chút nữa là tui thành món thịt bằm ở đó rồi. Lưỡi ‘vĩ đao’ của bồ hổng phải đồ bỏ đâu nghen Ax.”

“Lẽ ra tôi phải khám phá ra những chiếc lưới giấu trên ngọn cây,” Ax tự phê. “Tôi đã phát hiện thấy trường lực và nghi là có các tia Nghiệt ở những cửa sổ trên tầng lầu, nhưng cái món lưới thì quá thô sơ nên tôi đã hổng để ý.”

“Chẳng đứa nào trong bọn mình trông thấy những cái lưới đó hết,” Jake nói. “Chúng thiết kế cừ thiệt!”

“Điều quan trọng là chúng cố ý chờ đón tụi mình,” Marco nói. “Dứt khoát đây là một hoạt động của lũ Yeerk rồi. Tui hổng nghĩ rằng chúng thực sự muốn kinh doanh cây gỗ gì gì hết, và như vậy có nghĩa là tất cả những trò này chỉ nhằm tóm gọn tụi mình thôi.”

“Rất đúng,” Rachel tán thành. “Chúng nghĩ tụi mình là dân Andalite. Tụi mình tấn công chúng ở khắp vùng này, nên chúng nhất định cho rằng tụi mình phải ẩn nấp trong rừng.”

“Chúng đoán vậy cũng phải,” Jake nói. “Ax và Tobias chả sống trong rừng đó sao, còn tất cả chúng mình thì sử dụng rừng.”

“Nhưng ở trong rừng đâu chỉ có chúng ta,” tôi vặn lại.

Tất cả đều ớ ra.

Tôi hít một hơi dài. “Ý mình là vầy: khu rừng này có tầm quan trọng lớn lắm ngay cả khi Tobias và Ax hổng sống ở trong. Mình phát bịnh khi nghĩ tới việc bọn người kia chặt hạ tất cả cây cối trong rừng.”

“Thôi đi chị Hai, đừng lôi tụi này vô chương trình Mẹ Trái Đất, được hông?” Marco phản ứng. “Chỉ xém chút nữa là tui bị tia Nghiệt chiên giòn, như vậy đâu phải để cứu nai Bambi kia chứ?”

“Coi kìa Marco, tụi mình đâu phải là loài sinh vật duy nhất sống trên mặt đất. Và chính tụi mình phải hiểu điều đó hơn ai hết chứ.”

“Cassie nè. Tụi mình đang chiến đấu với bọn Yeerk để cứu thế giới. Ai mà thèm quan tâm mấy vụ môi sinh, chăm sóc cây cối, quay vòng vỏ đồ hộp vớ vẩn chứ?”

“Mình quan tâm,” tôi đáp.

“Bồ hả, được lắm,” Marco tiếp tục. “Riêng với tui thì điều đáng quan tâm là có một bọn Yeerk lập pháo đài ở trong rừng, và chúng sắp sử dụng nó để triệt hạ rừng cây nhằm lùng sục chúng ta.”

Tôi dợm cất tiếng đáp trả thì Jake giơ tay lên. “Mình nghĩ chẳng có gì quan trọng nếu như chúng ta có những suy nghĩ hơi khác nhau một chút về lí do cả bọn quan tâm đến khu rừng. Ý mình là dù thế nào thì tụi mình cũng phải chặn đứng cái việc chúng đang làm. Đúng hông?”

Jake ngó Marco rồi ngó tôi. Ngay lúc đó tôi thấy khó chịu với Jake. Tôi muốn nói tôi hiểu là Jake phải coi ý kiến của mọi người như nhau. Nhưng dù sao vẫn có vẻ như Jake tán thành Marco, rằng nếu rừng có bị quét sạch trơn thì cũng chẳng có việc gì, miễn tụi tôi sống sót là đủ.

Tôi quay qua Rachel tìm sự ủng hộ, nhưng nhỏ cúi mặt xuống như thể đang kiếm cái gì đó dưới đất vậy.

Ồ, tệ thiệt, tôi nghĩ. Ngay cả Rachel cũng cho là mình trật.

“Điều quan trọng là tụi mình phải ngăn chúng lại,” Tobias nói.

“Nhưng chính xác là phải làm như thế nào mới được chứ?” Marco hỏi. “Chỗ đó đúng là Pháo đài Tận thế.”

“Đánh sập hay làm nổ tung nó đây?” Rachel trầm ngâm.

“Cướp lấy một thiết bị hạng nặng của chúng mà tấn công vô pháo đài?” Marco gợi ý. “Nhưng tụi mình hổng có được lợi thế của sự bất ngờ. Chúng biết chắc là tụi mình sẽ tới. Chúng biết sớm muộn gì tụi mình cũng theo dõi chúng.”

“Thiết bị nặng có thể hổng có tác dụng,” Ax nói. “Tòa nhà ấy được trường lực bảo vệ xung quanh. Thiết bị có thể hổng lọt vô được. Mà chúng ta cũng vậy. Chúng ta có thể bị trường lực chặn lại và sau đó bị các tia Nghiệt cắt thành từng mảnh.”

Rachel mím chặt môi lại. “Vậy thì bỏ cuộc sao? Chịu để cho chúng đốn hết rừng cây cho tới khi chúng kiếm ra Ax hay Tobias sao?”

Ax hổng trả lời được.

“Các bạn biết đó, mình hổng muốn ra vẻ một nhà môi sinh hay gì đó đại loại,” tôi nói. “Nhưng câu hỏi đặt ra là: Làm sao bọn Yeerk lại xin được giấy phép đốn cây trong một khu rừng quốc gia?”

“Chúng cần quái gì giấy phép chứ!” Marco nói, giọng châm biếm.

“Bởi vì đôi khi chúng cần có những cách làm tế nhị Marco à. Bọn Yeerk chưa thể kiểm soát được toàn bộ chính quyền. Dù sao chúng cũng chưa thể. Vậy chúng phải xoay xở để có giấy phép hợp pháp. Nếu không, sẽ có cảnh sát, nhân viên FBI, và giới báo chí nháo nhào tới cả đống. Chúng chẳng muốn như vậy đâu.”

Marco có vẻ muốn nói câu gì đó hóm hỉnh, nhưng rồi cậu ta chỉ thốt ra: “Ồ”

Jake nhướng mày ngó Marco.

“Marco thấy hông, Cassie tốt bụng hơn bồ ở chỗ đó. Lẽ ra nhỏ phải nói: ‘Chúng chẳng muốn như vậy, đến giờ mà bồ vẫn không hiểu sao?’”

Marco toét miệng cười ngoài ý muốn.

Jake nháy tôi một cái, và tôi tha thứ liền cho bạn ấy cái tội vừa nãy đã làm như thể Marco nói trúng. “Theo bồ thì tụi mình nên làm gì đây?”

Tôi nhún vai. Tôi chúa ghét phải nghĩ tới việc có thể kết thúc bằng cảnh bạn bè bị thương hay bị giết. “Mình đoán… Ý mình là, thế này, ừm… Thế này nha, coi kìa, bọn Yeerk nhất định phải có một ai đó. Chúng phải có một tên Mượn xác nằm ở một cương vị cao. Chúng ta phải kiếm cho ra tên đó.”

“Nhưng làm sao để kiếm ra mới được chứ?” Tobias hỏi.

“Mình đoán…” Tôi nhìn Jake cầu cứu. Tôi biết câu trả lời nhưng hổng muốn nói ra. Bạn thấy đó, lần nào vạch kế hoạch, tụi tôi cũng hổng lường nổi mọi việc về sau lại kết thúc bằng những nguy hiểm khủng khiếp như thế nào.

“Tụi mình phải lọt vô trong tòa nhà đó,” Jake nói ra giùm tôi.

Tôi gật đầu, ít ra thì tôi cũng có thể tán thành.

Rachel lắc đầu. “Mình hổng biết có loài vật nào đủ bự để phá được lối vô chỗ đó.”

“Hổng cần bự” Tôi sửa lại. “Chỉ cần nhỏ. Thiệt nhỏ.”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx