sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 66: Long Vương Đích Chuyên Thự Trù Sư

Niệm Băng hắc hắc cười, nói: "Vậy ta sẽ làm cho ngươi được ăn ngon một chút."

Vừa nghe thấy vậy, Gia Lạp Mạn Địch Tư lập tức hưng phấn lên, "Hảo, hảo, làm nhanh chút. Những bằng hữu của ngươi kia lưu lại không ít tài liệu, phỏng chừng đủ ta ăn trên vài bữa rồi. Ân, cho ngươi vinh dự này, sau này, ngươi đúng là chuyên thự trù sư của Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại.

Niệm Băng gật gật đầu, nói: "Nấu ăn không thành vấn đề, bất quá, ta muốn biết ngươi là như thế nào chạy lên phía trên được? Ngươi thân thể lớn như vậy, nếu như từ bên cạnh ta bay qua, ta phải biết mới đúng a!"

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Đồ đần, ngươi đã quên hình thái mô phỏng ta đã nói ư? Ta có thể mô phỏng quang minh ma pháp và thủy ma pháp, vì cái gì mà không thể mô phỏng không gian ma pháp vậy? Cự ly mấy ngàn trượng này, trong cự ly của một cái thất giai trong nháy mặt di chuyển là đủ rồi."

Niệm Băng giật mình nói: " Nói như vậy, ngươi có thể bắt chước một hệ ma pháp bất kì? Hắc ám cũng làm được?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư ngạo nghễ nói: "Đó là đương nhiên rồi, chúng ta long tộc là kẻ sử dụng ma pháp trời sinh, có thể thoải mái sử dụng ra cấm chú mà nhân loại các ngươi nói, cho dù là hệ ma pháp khác, cũng có thể lấy một ma pháp của mình làm cơ sở mô phỏng ra. Ma pháp của phương Tây kỳ thật đều là sai khác không nhiều, mỗi loại hình thái ma pháp nguyên tố mặc dù bất đồng, nhưng chỉ cần nắm vững được biến hóa của ma pháp ba động, liền có thể mô phỏng ra bất luận một hệ ma pháp nào ngươi muốn. Đương nhiên, cái này nhân loại các ngươi không có khả năng đạt được, mà long tộc chúng ta lại có thể mô phỏng ra hệ (ma pháp) khác bao gồm cả cửu giai trong, toàn bộ cửu giai ma pháp trở xuống.

Mô phỏng, mặc dù Gia Lạp Mạn Địch Tư nói rất mơ hồ, nhưng vẫn cấp cho Niệm Băng một chút gợi ý, mô phỏng, đã là long tộc có thể mô phỏng, thì nhân loại, ma pháp sư tại trình độ nhất định có thể hay không mô phỏng đây?

Có lẽ nhân loại không có ưu thế bẩm sinh của Long tộc, nhưng là, chính mình bản thân có được băng hỏa lưỡng chủng ma pháp, nếu như lúc vận hành lưỡng chủng ma pháp khiến cho trong đó một loại mô phỏng một loại hình thái khác.Như vậy, băng hỏa đồng nguyên mang lại nếu không có thể tạo nên uy hiếp gì, chẳng những tu luyện càng thuận lợi, mà còn, chỉ cần hơi tăng biến hóa, liền có thể càng thể hiện tốt ra uy lực của băng hỏa đồng nguyên. Bất quá, nếu như muốn tiến hành mô phỏng, thì nhất định phải lý hiểu rõ điểm tương tự của băng, hỏa lưỡng chủng ma pháp bản thân tương với các loại biến hóa, cài này yêu cầu thời gian dài để đích thân ngộ ra mới có khả năng đạt thành đựơc.

Làm cho một đầu long bữa cơm, tuyệt đối là một cái công việc rất vất vả. Bao tử của rồng lớn bao nhiêu? Niệm Băng bọn họ mang đến tài liệu cũng đủ hơn ba mươi người ăn trên một tháng. Nhưng mà, Gia Lạp Mạn Địch Tư một lần liền ăn một phần ba trong đó. Niệm Băng mặc dù cố gắng làm vài thứ đơn giản hơn chút, nhưng một bữa tiệc này xong, vẫn làm cho hắn mệt mỏi quá sức, tùy tiện ăn chút gì, ngồi ở bên cạnh thở hổn hển từng hơi từng hơi.

Gia Lạp Mạn Địch Tư chậm rãi ăn trước mặt một bồn mỹ vị rau xanh, "Niệm Băng tiểu tử, là như thế này chậm rãi ăn thì có thể thưởng thức mùi vị ngon nhất của đồ ăn ư? Ta như thế nào chưa ăn ra cái gì ngươi nói biến hóa a?"

Niệm Băng tức giận nói: "Lão đại, ngươi đừng quên, ngươi cuối cùng là một đầu long. Vị giác của long như thế nào có thể giống người đây?

Xem ra vị giác của ngươi không đủ linh mẫn, tự nhiên ăn không ra mỹ vị trong đó rồi."

Gia Lạp Mạn Địch Tư ngừng ăn, tức giận nói: "Mẹ nó, ngươi cái hỗn tiểu tử như thế nào không nói sớm? Hại ta ăn nhiều thứ như vậy cũng không lĩnh ngộ ra mùi vị ngon nhất."

Niệm Băng ngẩn người, bật cười nói: "Sớm nói, sớm nói có ích gì? Người cũng không phải là ăn kiểu giống thế này ư?" Mặc dù tiếp xúc thời gian không dài, nhưng Niệm Băng phát hiện Gia Lạp Mạn Địch Tư này ngoại trừ một chút tự đại ra, tựa hồ cũng không khó sống chung, ít nhất lúc chính mình nấu cơm cho hắn, hắn thành thật vô cùng, thậm chí còn trợ giúp cho mình. Đối với chuyện thèm khát đồ ăn, hắn tự như một hài tử tham ăn. Dù sao cũng không ly khai được nơi này ngay được, hắn dứt khoát gác lại, cùng Gia Lạp Mạn Địch Tư ở chung cũng không phải khó chịu như vậy.

"Vô nghĩa, nói sớm đương nhiên là hữu dụng. Ngươi tính toán gì vậy? Ta biến thành nhân dạng không phải có vị giác của người sao?" Dưới cái nhìn chăm chú kinh ngạc của Niệm Băng, hồng sắc quang mang bao quanh thân thể Gia Lạp Mạn Địch Tư đột nhiên giống như sóng nước dẫn động lên, không ngừng hướng thân thể khổng lồ của hắn tập trung lại, dần dần, hồng quang từng bước cường thịnh, quang mang trước mắt khến Niệm Băng không thể nhìn rõ toàn bộ trước mặt, hồng quang chợt thu liễm, khiến khi Niệm Băng khôi phục thi giác, trợn mắt há mồm phát hiện, thân thể to lớn của Gia Lạp Mạn Địch Tư không thấy nữa, mà thay vào đó là một người, một người trẻ tuổi nhìn qua niên kỷ cùng mình không sai biệt lắm.

Người này cao ngang ngửa với Niệm Băng, có một đầu tóc đỏ rực, mặc dù không anh tuấn như Niệm Băng, nhưng trên người lại tản ra một loại khí thế điên cuồng bá đạo, một thân võ sĩ bào màu đỏ sậm tôn lên thân hình hoàn mỹ của hắn, khí tức phát ra, làm cho ngươi ta có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Cười hắc hắc, hắn hướng Niệm Băng nói: "Thế nào? Không nghĩ tới sao? Trên đại lục này còn không có sự tình gì Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại không thể giải quyết." Có chút không tự nhiên hoạt động lúc chính mình biến thành nhân hình, thân mình chợt lóe đã đến trước mặt Niệm Băng.

Niệm Băng trợn mắt há mồn nói: "Ngươi, ngươi thật sự là Gia Lạp Mạn Địch Tư?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư nâng tay trên đầu hắn gõ một cái, "Đồ đần, ngươi đã quên hai chữ - Vĩ đại." Biến thành người, thần thái cảm giác của hắn càng rõ ràng, niên đầu trước mặt này cùng chính mình tuổi tác tương đương, Niệm Băng không khỏi lộ ra một tia cười khổ, loại sinh vật rồng này xác thật không thể dùng cách suy nghĩ của con người đến đoán.

Gia Lạp Mạn Địch Tư tiếp tục ăn bồn rau lớn kia, "Ai cha, quả nhiên hương vị không giống. Không ngờ vị giác của con người cũng thật hữu dụng! Mẹ nó, trước kia thực sự là mệt, xem ra, không ngờ làm người tốt đấy." Mặc dù đã biến thành hình người, nhưng dạ dày của hắn lại như trước là dạ dày của long, phạn lượng một chút cũng không thấy giảm bớt, môt lượt đem đồ ăn Niệm Băng làm ra toàn bộ ăn sạch, mới vỗ vỗ bụng thỏa mãn, nằm trên đống tài bảo kia của chính mình. "Niệm Băng, ta rút cục lĩnh hội được mùi vị biến hóa mà ngươi nói, thật sự là kỳ diệu a! Nhân loại các ngươi làm thực vật đều là kỳ dị như vậy ư?"

Niệm Băng từ trong quá trình Gia Lạp Mạn Địch Tư ăn mấy thứ đã ổn định lại tâm thần của mình, đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, nói: "Cũng không hoàn toàn. Nhưng mà, đối với ta mà nói, trù nghệ là một loại văn hóa đặc thù, mà văn hóa trù nghệ của nhân loại mênh mông vô biên, có rất nhiều thứ ăn ngon, là cả ta cũng chưa thấy qua. Trong nhân loại, ta quả thật là một trù sư xuất sắc, nhưng không thể nói là tốt nhất."

Gia Lạp Mạn Địch Tư kinh ngạc trở thân nhìn về phía Niệm Băng. Nói: "Nói như vậy, còn có thứ ăn càng ngon sao?"

Niệm Băng mỉm cười, nói:"Đương nhiên là có rồi. Từ nay về sau nếu có cơ hội, ta có thể mang ngươi đi mở mang kiến thức." Sau khi Gia Lạp Mạn Địch Tư biến thành hình người, không biết vì cái gì, Niệm Băng vốn e ngại đã biến mất rất nhiều. "Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại, ngươi không phải dã đánh mất cái Mặc Áo Đạt Ti phong ấn chi bình ư? Ta xem ngươi thế nào dường như một chút cũng không sốt ruột?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Có cái gì mà sốt ruột. Mặc Áo Đạt Ti phong ấn chi bình không phải chỉ có một cái. Tổng cộng có sáu cái bên ngoài, trừ cái ở ta cùng với Hắc Ám hệ long vương bên ngoài còn ở chỗ năm vị long vương khác, trừ phi toàn bộ tìm được, một cái đơn độc căn bản vô dụng. Lấy thì nhất định phải lấy trở về, nhưng lúc này cũng không vội."

Niệm Băng tò mò nói: "Này Mặc Áo Đạt Ti phong ấn chi bình không gian là vật gì vậy? Phải sáu vị cự long các ngươi đến thủ hộ?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư sắc mặt hơi đổi, nói: "Này ngươi không cần biết, biết bí mật này rồi đối với ngươi tịnh không có gì hay. Còn có, ngươi nhớ kỹ cho ta, ta là long vương. Không phải cự long."

"Long vương? Long vương và cự long có cái gì khác nhau? Các ngươi không phải do Long Thần phái thủ hộ đại lục địa sao?" Lòng hiếu kỳ của Niệm Băng rất mạnh.

Gia Lạp Mạn Địch Thiên ngạo nghễ nói: Trước đây sau khí viễn cổ chi chiến. Trên Ngưỡng Quang đại lục có không ít các tộc đều bị hủy diệt. Thần giới thấy chúng ta Long tộc không thích hợp ở trên đại lục này tiếp tục sinh tồn nữa, bởi vì chúng ta đối với nhân loại mà nói, thật sự quá cường đại. Vì vậy khiến cho Long Thần đại nhân tiếp nhận long tộc chúng ta đến thần giới. Khi đó, Long Thần đại nhân quyết định phải tại các hệ lưu lại một đầu cự long thủ hộ đại lục, để chúng ta bảy đại long vương tuyển chọn thủ hạ. Sáu tên kia thật sự là giảo họat. Lại đều lựa chọn chính mình lưu lại, ta đương nhiên cũng không cam lòng kém thế."

Niệm Băng nói: "Thật sự có tồn tại thần không? Thần giới có cái gì không tốt? Vì cái gì mà ngươi không muốn đi?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư nói: "Thần cái rắm chó, cái gọi là thần đều là do nhân loại các ngươi nói ra. Kỳ thật, thần này là nhân loại các ngươi, chỉ có điều, bọn họ là nhân loại cường đại mà thôi. Tại trước viễn cổ đại chiến, các loại ma pháp nguyên tố trên đại lục đều so với hiện tại dày đặc hơn nhiều, đúng là khi đó, trong nhân loại các ngươi có một bộ phận tương đối (nhìn xa trông rộng) một mực khắc khổ tu luyện, rốt cục khiến cho bọn họ đạt tới cấp độ cực cao, hoàn toàn hơn hẳn năng lực của người, cũng đúng là thần mà các ngươi nói. Mấy gia hỏa tự xưng là thần, nhờ vào pháp lực cuờng đại ở một phiến đại lục khác ngoài đại lục này bắt đầu xây dựng một địa phương, đồng thời sử dụng ma pháp cường đại đem phiến đại lục kia phong ấn lại, cái này cũng chính là thần giới ta đã nói. Cho nên nói, cái gì thần giới, ma giới loại gì đó, đều là tồn tại cùng một chỗ. Đương nhiên, thần giới là nhân loại các ngươi không có khả năng tìm được, cho dù là kỹ thuật hàng hải của các ngươi sẽ phát triển, bởi vì thần giới có kết giới thần kỳ bảo hộ, các ngươi ngay cả phát hiện nơi đó cũng không có khả năng. Bất quá, mấy kẻ tự xưng là thần này tự phụ cực kỳ, cùng ký kết điều ước không ảnh hưởng nhân loại. Con người cố nhiên không thể dễ dàng đến thần giới, thần ở nơi đấy cũng không thể trở về phiến đại lục này của con người các người, nếu không, một khi bị phát hiện, liền bị tất cả thần khác công kích. Chúng ta những long vương này trong nhân giới các ngươi là giới hạn tồn tại cao nhất, nếu tới thần chi đại lục kia, cũng chỉ vượt trên phổ thông cự long, chịu sai sử của những thần này, ta thực không có hứng thú bị người khác quản thúc, đương nhiên là ở tại nhân giới là tốt nhất."

Niệm Băng lần đầu nghe được nghe về sự tồn tại của thần lại là thế này, nghĩ đi nghĩ lại, nói: "Nói như vậy, người cũng có thể tu luyện thành thần? Nếu ta cố gắng tu luyện đến cái loại cảnh giới của thần này, có hay không liền có thể tiến vào thần giới kia?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư gật gật đầu, nói: "Đó là tự nhiên. Bất quá, bây giờ không thể so với trước kia, muốn tu luyện đến cảnh giới của thần không thể là chuyện dễ dàng, nhân loại các ngươi thọ mệnh có hạn, hơn một vạn năm qua, ta còn không thấy qua tiếp dẫn sứ của thần giới.... Bất quá, hiện tại dường như có một ma pháp sư tiếp cận thần, có lẽ, hắn có cơ hội chăng."

Niệm Băng toàn thân chấn động nói: "Ngươi nói có phải là Băng Tuyết nữ thần tế tự của Băng Thần tháp?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư liếc Niệm Băng một cái, nói: "Đúng. Là nhân loại tiểu nha đầu kia. Thật không biết ả luyện như thế nào, nhưng là tín đồ đối với thần cực kỳ thành kính, khổ tu hơn một trăm năm, cũng thật khó xử với nàng, thủy chung vẫn duy trì xử nữ chi thân từ nhỏ tu luyện, khiến nàng có ưu thế người thường không có, cho nên mới có thể đạt tới Thần Hàng sư cảnh giới của nhân loại các ngươi. Bất quá, khoảng cách nàng trở thành thần chính thức còn có nhiều cửa ải. Lần cuối khi ta cùng với Băng long gia hỏa kia gặp nhau thì vẫn còn hơi hơn nàng, hiện tại cho dù là chúng ta, chỉ sợ cũng vô pháp chân chánh thương hại đến nàng. Ma pháp của cái tiểu nha đầu kia quả thật rất lợi hại."

"Cái gì? Cả các ngươi cũng đối phó không được Băng Tuyết nữ thần tế tự ư?" Niệm Băng toàn thân kịch chấn, giống như bị nước lạnh dội lên đầu, toàn thân một trận phát lạnh, sự cường hãn của cự long hắn đã kiến thức qua, lại không nghĩ rằng cả kiêu ngạo như Gia Lạp Mạn Địch Tư đều tự nhận vô pháp sát tử Băng Tuyết nữ thần tế tự, địch nhân cường đại như thế, khiến cho chính mình khả năng như thế nào đối phó đây?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư nói: "Như thế nào, ngươi cùng tiểu nha đầu kia có cừu oán sao? Nếu có, ta khuyên ngươi mau chóng quên đi. Nha đầu kia đã là coi như bán thần chi thể, khoảng cách cảnh giới thần chỉ có cách xa một buớc thôi. Không ngoài mười năm, thế nào cũng có thể tiến nhập vào trong Thần giới, tự có Thần giới tiếp dẫn sứ đến đem nàng đi. Theo tên Băng long kia nói, nha đầu kia khi vẫn còn là rất nhỏ đã biết sự tồn tại của thần giới, mà liên tục khắc khổ tu luyện băng hệ ma pháp, nhất định để có thể đi tới thần giới, hơn một trăm năm cố gắng chính là vì một mục tiêu này. Ngươi cảm thấy ngươi có thể vượt qua nàng không?"

Niệm Băng trong lòng không ngừng lóe ra các loại ý niệm, "Không, cho dù người lớn mạnh đi nữa cũng có sơ hở, chỉ cần ta chịu nỗ lực, hết thảy đều có thể phát sinh."

Gia Lạp Mạn Địch Tư kỳ quái cười một tiếng: "Đương nhiên là có thể xảy ra. Tiểu nha đầu kia cũng không phải không hề sơ hở, nhân tiện ngươi nói đến, nếu ngươi có thể phá xử nữ thân của nàng, nguyên khí băng thuộc tính kia của nàng liền sẽ bị phá bỏ, khiến vĩnh viến vô pháp tiến vào được cái cảnh giới cùa thần kia."

Niệm Băng sửng sốt, nói: "Ma pháp sư muốn tu luyện đến cực hạn đòi hỏi đồng trinh chi thể sao? Ta như thế nào không nghe nói qua."

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Đó chỉ là ngươi cô lậu quả văn mà thôi. Các ngươi ngay tại đây có chút ít ma pháp sư biết cái gì? Các ngươi hiểu ít về ma pháp cũng là chuyện bình thường. Ma pháp sư muốn tu luyện đến cực hạn đương nhiên không cần đồng trinh thân thể, chỉ cần cố gắng, lấy ma pháp nguyên tố trình độ trên đại lục bây giờ, ngươi đại khái tu luyện ba bốn trăm năm thì có thể đạt tới cảnh giới của thần. Bất quá, ngươi phải có thể sống lâu như vậy mới đựơc. Mà ngươi nói nha đầu luyện tập băng ma pháp kia là đã đi đường tắt, cũng chính là lấy đồng trinh thân thể tiến hành tu luyện, trên hết nàng chịu nỗ lực, lại có rất nhiều ma pháp vật phẩm phụ trợ, mới có thể dùng hơn một trăm năm đã đạt tới cảnh giới bây giờ. Tiểu tử, ngươi nếu cùng nàng có cái gì cừu hận, chỉ cần phá đồng trinh chi thể cùa nàng, khiến cho giấc mộng tiến vào thần giới của nàng thất bại, vậy cừu hận gì cũng báo được. Có cừu oán không nhất định phải giết người, hắc hắc, muốn báo thù, khiến cho đối phương cực thống khổ mới là chân chính báo cừu a! Thế nào? Có cơ hội ngươi sẽ di cưỡng gian nàng phải chứ. Ta giúp đỡ ngươi, ta theo ngươi ở bên cạnh xem náo nhiệt. Thế nào?"

Còn tiếp.... (quả nhiên là Long tính bổn dâm! Hắc hắc)

Niệm Băng sắc mặt liên tục biến đổi, mặc dù bây giờ hình dạng của Gia Lạp Mạn Địch Tư thoạt nhìn rất tục tĩu, nhưng hắn nói lại không giống đùa, "Ít ra, ta đối với lão yêu bà kia thật không có hứng thú gì. Huống chi, ngươi đồng ý thả ta đi không?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc, nói: "Thả ngươi đi đương nhiên không đựơc. Kỳ thật dù ngươi muốn cưỡng gian nàng, cũng rất khó đắc thủ a. Trừ phi ngươi có thực lực rất cao so với ả. Nhưng ngươi không có khả năng này, ít nhất trong một trăm năm không có khả năng. Niệm Băng tiểu tử, thẳng thắn nói, nha đầu kia mặc dù lớn hơn chút tuổi, nhưng thân thể cơ năng bởi vì dài năm tu luyện băng hệ ma pháp mà bảo trì tốt lắm, cùng thiếu nữ không khác, đáng tiếc ngươi làm không được. Nếu không, cưỡng gian nàng quả thật là lựa chọn không tệ, vừa có thể chính mình sảng khoái một chút, còn có thể báo thù, nhiều sự mỹ diệu a!"

Niệm Băng trợn mắt há mồm nhìn hắn, nói: "Ta bây giời thật sự hoài nghi, ngươi đến cuối cùng có phải là rồng, rồng đều giống bộ dáng này của ngươi ư?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Ở trên cái thế giới này, muốn tiếp tục sinh tồn càng tốt, thì phải biết rằng biến báo (thay đổi không có nguyên tắc), lấy lợi ích của chính mình làm trọng. Đúng là bởi vì ta hiểu được điểm này, mới có thể trở thành kẻ tuyển chọn kế tiếp của chức vụ Long thần. Tiểu tử, ngươi không cần nói cho ta biết, ngươi báo thù còn muốn quang minh chính đại."

"Đương nhiên không, chỉ cần có thể báo thù, việc gì ta cũng làm đựơc." Trong mắt lóe ra lãnh quang nhàn nhạt, Niệm Băng hai nắm đấm nắm chặt.

Gia Lạp Mạn Địch Tư thản nhiên nói: "Xem ra, ngươi cùng tiểu nha đầu Băng Thần tháp kia đúng là có cừu oán a! Bất quá, ngươi muốn báo thù cần phải nhanh một chút, mừơi năm từ đây về sau, người ta có thể đã tới thần giới rồi. Khi đó, ngươi còn có thể có cơ hội gì?"

Niệm Băng cười khổ nói: "Ta hiện tại hình dạng này còn có thể báo cừu không? Ngươi đồng ý thả ta ra ngoài ư?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc. Nói: "Ta chỉ nói không thả ngươi, nhưng chưa nói qua không thể ra ngoài. Ngươi không phải nói bên ngoài có rất nhiều cái ăn ngon đó phải không? Chúng ta có thể ra ngoài xem. Ngươi đối với nhân loại quen thuộc, chỉ cần có thể dẫn theo ta ăn đựơc mỹ thực, không nhất định phải ở chỗ này. Ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý cả ngày ở chỗ này, còn không là Long thần đại nhân bảo ta tu luyện Long Thần chí cao chú pháp, mới không thể không lưu tại chỗ này, bây giờ chú pháp của ta đã thành công, rốt cục có thể đi ra ngoài chơi bời rồi, quỷ mới nguyện ý lưu lại."

Vừa nghe lời này, Niệm Băng không khỏi trong lòng đại động. "Ngươi nói là, ngươi muốn dẫn ta ly khai nơi này, đến các nơi đại lục thưởng thức mĩ thực sao

Gia Lạp Mạn Địch Tư lắc lắc tay, nói: "Không, không, không, ngươi không được lầm, không phải ta muốn mang ngươi rời đi, mà là ngươi dẫn ta rời đi thưởng thức mĩ thực. Đương nhiên, ngươi phải nghe ta."

Niệm Băng nở nụ cười, hắn không nghĩ tới, chính mình còn không có tìm ra biện pháp ly khai nơi này, Gia Lạp Mạn Địch Tư ngược lại đề xuất phải ly khai, đi các nơi ăn các thứ, đó còn không là tự mình nói đi chỗ nào liền đi chỗ đó ư? Mặc dù tự do bị hạn chế một mức độ nhất định, theo góc độ khác để nghĩ, có Gia Lạp Mạn Địch Tư đi theo, không thể nghi ngờ giống như chính mình bên người dẫn theo một vô địch bảo tiêu a!

"Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại a! Ta có chuyện muốn cùng ngươi thương lượng." Niệm Băng đã làm tính toán kĩ lắm.

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Thương lượng cái gì? Ta còn cho rằng ngươi đã quên nên xưng hô với ta như thế nào chứ."

Niệm Băng mỉm cười nói: "Như thế nào lại quên đi, có thể nấu cơm cho ngài là vinh hạnh của ta. Bất quá, ngài cũng biết, làm trù sư của ngài, nếu như ma pháp của ta quá kém, chẳng phải làm ngài mất mặt ư? Lúc ta đến, hình như nhìn thấy ngài nơi này có không ít ma pháp thư, nếu có thể học đựơc một ít thứ của nó. Có lẽ ta có thể nghĩ ra nhiều phương pháp phối hợp trôi chảy hơn. Ngài xem, có phải là..."

Gia Lạp Mạn Địch Tư ánh mắt trừng lên. "Hảo a! Ngươi cũng dám nhớ bảo bối của ta, đừng có nằm mơ. Cách đọc ma pháp thư này là dùng thượng cổ văn tự viết thành, cho dù ta cho ngươi, ngươi cũng xem không hiểu."

Niệm Băng có chút thất vọng nói: "Thật sự một chút cũng xem không hiểu ư? Đó thật sự là rất đáng tiếc. Xem ra, nếu khi gặp được nguy hiểm, cũng chỉ có thể do ngài bảo vệ ta mới đựơc, đáng tiếc, ngài không thể trực tiếp với nhân loại xuất thủ, mà ma pháp của ta lại quá nhược tiểu."

Gia Lạp Mạn Địch Tư nghiêng đầu, nhìn Niệm Băng, "Tiểu tử ngươi không cần đả phá chủ ý của ta. Xem lúc ngươi nấu cơm quả thực ăn rất ngon, ta cao hứng tự nhiên sẽ chỉ điểm ngươi một ít ma pháp bí quyết. Bất quá, ngươi phải làm thỏa mãn bao tử của ta mới được, nếu ta ăn thấy chán những thứ ngươi làm, nói không chừng thẳng tay đem đầu ngươi vặt xuống."

Niệm Băng trong lòng mừng rỡ, xem Gia Lạp Mạn Địch Tư thực sụ cường đại như vậy, nếu có thể nhận đựơc một chút chỉ điểm ma pháp của hắn, đối với chính mình băng hỏa đồng nguyên ma pháp tự nhiên có thật lớn trợ giúp, vội vàng nói: "Ngươi yên tâm đi, thân là một trong trù sư giỏi nhất của Ngưỡng Quang đại lục, nhất định sẽ khiến ngài vừa lòng. Vậy ngài bây giờ có thể hay không đầu tiên dạy ta chút tri thức về hình thái mô phỏng. Ngài cũng biết ta có hai loại ma pháp, nhưng bây giờ lại không thể thật dễ dàng khống chế chúng, cái này đã kìm hãm ta về phương diện phát triển ma pháp. Muốn đề thăng cảnh giới càng cao, càng cực kỳ khó khăn."

"Ta mệt rồi, sau này nói sau đi, ngươi trước tiên đem ma pháp lực khôi phục đã, đợi mấy nguyên liệu đều ăn hết sạch sẽ, thì chúng ta liền rời đi nơi này, đến bên ngoài tìm đồ ăn ngon."

Tiếng nói vừa dứt, Gia Lạp Mạn Địch Tư đã phát ra tiếng gáy vang vọng, mặc dù là nhân hình, nhưng long hàm của hắn lại đủ để rung động cả sơn động.

Ăn no rồi lại ngủ, đây không phải trư ư? Niệm Băng vừa bên trong thầm mắng, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, đi đến một bên ngồi xuống, hắn không có lập tức bắt đầu minh tưởng, mà là nghĩ lời của Gia Lạp Mạn Địch Tư.

Nếu chiếu theo như lời hắn nói, Băng Tuyết nữ thần tế tự băng tu luyện một trăm năm rồi, mới đạt đến cảnh giới bây giờ, đó quả thực là đáng sợ, chẳng lẽ giữa Ma đạo sư cùng Thần Hàng sư chênh lệch lớn như vậy sao?"

Nhớ rõ khi còn bé cha từng nói qua, mẫu thân đúng là bởi vì cùng cha lặng lẽ kết hợp có mình, mới bị Tuyết nữ thần tế tự trừng phạt giam giữ lại. Có lẽ, Băng tuyết nữ thần tế tự đúng là muốn để mẫu thân kế thừa vị trí của nàng, mà đã lựa chọn theo đồng trinh chi pháp tu luyện đi.

Gia Lạp Mạn Địch Tư nói, nếu phá mất đồng trinh của Băng Tuyết nữ thần tế tự, đúng là sự báo thù tốt nhất. Thôi bỏ đi mặc dù mình không là chính nhân quân tử gì, nhưng là lão yêu bà hơn một trăm tuổi thật là không có hứng thú, tuổi của nàng cũng đủ làm tằng tổ mẫu của mình rồi.

Băng Tuyết nữ thần tế tự, ngươi chờ đi, cho dù ta thực lực đuổi không kịp ngươi, cũng nhất định sẽ nghĩ biện pháp cho ngươi mất mặt.

Nhắm hai mắt lại, Niệm Băng ổn định tâm thần bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng. Băng Tuyết nữ thần đích thán tức cùng Hỏa Diễm chi thần đích bào hao phân biệt nắm rõ ràng ở trên hai tay. Hấp thu ma pháp nguyên tố trong không khí.

Kỳ thật, cả hắn chính mình cũng không biết, ở trên tốc độ tu luyện ma pháp, cùng ma pháp sư phổ thông so sánh, hắn phải nhanh hơn nhiều, cái này không những hắn là song hệ ma pháp sự, liên quan đến việc có thể đồng thời hấp thu hai loại ma, quan trọng hơn, đúng là Băng Tuyết nữ thần đích thán tưc và Hỏa Diễm chi thần đích bào hao, hai khối đỉnh cấp thần thạch mặc dù lúc bình thường nhìn không ra công hiệu nhiều lắm, tựa hồ chỉ có thể khi sử dụng ma pháp, làm cho uy lực lớn hơn một chút, hơn nữa có thể làm cho ma pháp lực càng tiết kiệm một chút.

Ở trong quá trình tu luyện bình thường, hai khỏa thần thạch mà có năng lượng đặc thù luôn luôn trong những biến đều âm thầm đang biến hóa cải biến thể chất của Niệm Băng, cũng khiến cho ma pháp lực của hắn trở nên càng tinh khiết. Bình thường từ một điểm liền có thể nhìn ra, Lý Đắc là ma đạo sĩ, nhưng khi tham gia lâu dài chiến đấu năng lực cùng ma pháp sử dụng thì uy lực xem ra, đồng cấp ma pháp, hắn tuyệt đối so không bằng Niệm Băng.

Ma pháp lực của hắn lực lượng mặc dù lớn, nhưng ở độ tinh thuần, lại còn kém so với một loại ma pháp của Niệm Băng.

Niệm Băng bây giờ do kinh lịch một quá trình cơ bản, chỉ cần cơ bản có thể vững chắc, vậy, thì hắn có thể trở thành ma pháp sư cường đại trong tương lai.

Điểm này, Hỏa chi thần long Gia Lạp Mạn Địch Tư tự nhiên nhìn ra, chỉ có điều, ở trong mắt hắn, Niệm Băng là nhỏ bé như vậy. Tự nhiên sẽ không nhắc nhở hắn rồi.

Ba ngày trôi qua, đối với dọn dẹp đồ ăn mà nói, Gia Lạp Mạn Địch Tư tuyệt đối có trình độ nhất lưu, biến thành nhân thể hắn ở tốc độ ăn cơm giảm bớt rất nhiều, nhưng hắn lại có thể ăn không ngừng, tốc độ nấu cơm của Niệm Băng, cũng chỉ vừa đủ hắn ăn, ba ngày qua, hai người lặp lại sự tình giống nhau, Gia Lạp Mạn Địch Tư là ăn ngủ ngủ ăn, mà Niệm Băng là nấu cơm, minh tưởng.

Không tồi, Gia Lạp Mạn Địch Tư vẫn còn xem là phúc hậu, sau khi ăn cơm, không quên để cho Niệm Băng lại một ít. Trong lúc hắn không ngừng ăn uống, tài liệu Tạp Lạc bọn họ lưu lại rốt cục dùng hết.

Nằm thoải mái trên châu bảo của mình, Gia Lạp Mạn Địch Tư thở dài nói: "Thật sự là quá mĩ diệu, nghĩ ta Gia Lạp Mạn Địch Tư vĩ đại đã sống vài vạn năm, chỉ được độc vài ngày ăn rất sảng khoái, NIệm Băng à, ngươi cũng không khoe khoang quá, hương vị đồ ăn ngươi làm biến hóa thật đặc biệt, bây giờ ta càng ngày càng hướng tới thế giới bên ngoài rồi."

Niệm Băng tức giận nói: "Ngươi thật là ăn sảng khoái rồi, ta lại sắp mệt chết, ngươi nếu mỗi ngày cũng ăn theo như vậy, không bao lâu, ta sẽ xong đời trước."

Gia Lạp Mạn Địch Tư cười hắc hắc, nói: "Sẽ không đâu, ta như thế nào cam lòng để ngươi mệt chết đây? Ôi, đựơc rồi, ngươi không phát hiện mấy ngày này ngươi thân thể mặc dù mệt mỏi, nhưng tinh thần lại tốt rất nhiều không? Tiến bộ ma pháp cũng nhanh không ít nhỉ?"

Niệm Băng cả giận hừ một tiếng, nói: "Kia là kết quả của chính ta cố gắng, hơn nữa nơi này hỏa nguyên tố dồi dào, mỗi ngày vừa nấu cơm cho ngươi, tinh thần thủy chung giữ nguyên trạng thái mệt mỏi, đừng nói tiến bộ, ta đều nhanh mệt thành xác khô rồi."

Gia Lạp Mạn Địch Tư vỗ vỗ bả vai của Niệm Băng, nói: "Tốt lắm, tốt lắm, ngươi cũng đừng cằn nhằn thế, dù sao ngươi lập tức có thể thoát ly khổ hải, ta cũng không phải mỗi ngày cũng muốn đồ ăn ngon, đối với ta mà nói, ăn cơm chỉ là một loại hưởng thụ mà thôi, thời gian khổ này của ngươi chịu đến cuối rồi, dù sao không có tài liệu, chúng ta hôm nay đi, ta sẽ dạy ngươi chút ma pháp tâm đắc, xem như hồi báo cho ngươi, thế nào?"

Niệm Băng nhãn tình sáng lên, nói: "Ngươi đồng ý dạy ta? Sẽ không là cái gì tâm đắc rác rưởi nhé. Đừng quên, ta là người, mà ngươi là rồng, thân thể chúng ta cấu tạo không giống nhau, bẩm sinh đối với cảm ứng ma pháp cũng không giống, tâm đắc của ngươi dùng trên người ta có thể hữu hiệu không?"

Gia Lạp Mạn Địch Tư hừ một tiếng, nói: "Ngươi biết cái gì, ta mặc dù là rồng, nhưng cũng đã sống kể ra vạn năm, nhân loại các ngươi kết cấu, ta lại quen thuộc cực kỳ, đơn lẻ là tại phương diện kinh nghiệm ma pháp, tựu là các ngươi vĩnh viễn cũng so không được. Ít nói nhảm, thu nhập dọn dẹp ngươi một chút thứ tốt, chúng ta chuẩn bị đi thôi." Nói, hắn chỉ chỉ trên mặt đấy một ít trù cụ.

Rốt cục có thể ly khai nơi này rồi, Niệm Băng không khỏi trong lòng mừng rỡ, mặt ngoài lại bất động thanh sắc, sau khi đem trù cụ rửa sạch sẽ, nhất nhất thu vào trong không gian giới chỉ của mình.

Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn thấy bảo bối này, trầm ngâm một chút, nói: "Niệm Băng, ta đột nhiên phát hiện một vấn đề, ngươi có Tam Bính đao, phân biệt đại biểu hỏa, băng, phong ba hệ ma pháp, trong đó, băng là do thủy biến đổi thành. Ngươi phát hiện không có, tại thời điểm khác nhau ngươi dùng Tam Bính đao cắt thực vật, cho dù không dụng ma pháp, đồng dạng một đạo đồ ăn, làm được hương vị cũng không giống nhau."

Niệm Băng một bên thu thập gì đó của mình, một bên không khách khí nói: "Vô nghĩa, cái này còn cần ngươi nói, bởi vì Tam Bính đao này của ta, cũng được khảm một loại ma pháp nguyên tố cực phẩm bảo thạch, lúc ta cắt thành phần, tự nhiên sẽ đem ma pháp nguyên tố theo nhập vào trong, khi ăn, tự nhiên hương vị không giống nhau, này cũng là ưu thế của ma pháp ứng dụng vào thực vật. Phổ thông trù sư, cho dù kỹ nghệ sẽ tinh châm, cũng không có khả năng khiến cho thức ăn làm ra có khí tức của ma pháp. Chính vì nguyên nhân này, lúc trước sư phụ ta thua ở một món thịt nướng bình thường.

Gia Lạp Mạn Địch Tưu cười hắc hắc, nói: "Đã nói như vậy, nếu có thể có các loại thuộc tính đao, chẳng phải có thể làm ra càng nhiều hương vị bất đồng sao?"

Niệm Băng nhãn tình sáng lên, nhưng rất nhanh khôi phục bình tình, "Ngươi nói thoải mái, ma pháp đao bình thường là vô dụng, chỉ có giống ta loại cực phẩm ma pháp đao này, mới có thể nguyên vẹn đem ma pháp nguyên tố dung nhập trong thực vật, chẳng lẽ ngươi có cực phẩm đao? Ta mới không tin đi, huống chi, ma pháp của ta cũng chỉ có thể sử dụng băng hỏa hai loại hình thái, cũng sẽ không mô phỏng của ngươi, làm đồ ăn đến cũng chỉ có băng hỏa hai loại nguyên tố có thể hoàn toàn phát huy ra uy lực, ma pháp khác tựu không đựơc."

Gia Lạp Mạn Địch Tư nhìn Niệm Băng, cười hắc hắc nói: "Tiểu tử, ngươi không cần giả bộ, ta biết ngươi là muốn học ma pháp mô phỏng của ta, chủ ý còn muốn động tới mấy bảo bối này của ta."

Niệm Băng sắc mặt không thay đổi nói: "Ta có ư? Vừa rồi mấy cái này chính là ngươi nói ra trước, cùng ta có quan hệ gì, ngươi không phải nói phải rời khỏi nơi này ư? Ta đã thu nhận mấy thứ xong rồi."

Gia Lạp Mạn Địch Tư dựa vào đống bảo bối của chính mình thản nhiên nằm xuống, nói: "Niệm Băng, ngươi muốn cùng ta học ma pháp mô phỏng, cũng không phải không có khả năng. Nếu là nhân loại các ngươi bình thường ma pháp sư, có lẽ không thể làm được, nhưng ngươi lại không giống, băng hỏa hai loại ma pháp vốn đúng là hoàn toàn đối lập, nếu ngươi có thể tu luyện ra chính thức băng hỏa đồng nguyên, lấy đây là cơ sở, cũng sẽ không kém gì so với ưu thế của tự thân long tộc."


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx