sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 141:huyết Sư Thất Lão

Ngân Nãng không lưu lại lâu thêm trong phòng, hắn bước ra ngoài cài cửa cẩn thận. Niệm Băng cảm giác rõ y đang bảo vệ trước cửa. Ngân Nãng thân là đường chủ một đường, thống suất Huyết Sư giáo tại Băng Nguyệt đế quốc, sở hữu một lực lượng hùng mạnh trong bóng tối vậy mà vì bảy vị trưởng lão đi trông coi cửa, có thể thấy Huyết Sư thất lão này tại Huyết Sư giáo địa vị rất cao.

Niệm Băng cùng bảy lão ngồi xuống, sáu vị trưởng lão khác đều ngồi nhắm mắt dưỡng thần, chỉ có trưởng lão lúc trước mở miệng hỏi thăm Niệm Băng là khác, lão cất tiếng: "Đại giáo chủ, chúng ta biết mục đích của ngài lần này là triệu tập một lực lượng lớn thành viên của Huyết Sư giáo tới Băng Nguỵêt thành. Nếu như mục đích của ngài đối với bổn giáo có nhiều ích lợi, cho dù ngài không ngồi trên vị trí giáo chủ, chúng ta cũng sẽ ủng hộ ngài hoàn thành hành động này. Nếu không, ngài phải thông qua khảo nghiệm của chúng ta mới có thể phát ra mệnh lệnh Giáo Chủ."

Niệm Băng mỉm cười, mặc dù các trưởng lão không nói gì, nhưng hắn biết đợt khảo nghiệm của mình đã bắt đầu; hắn không sốt ruột, mỉm cười nói: "Còn chưa thỉnh giáo tính danh của bảy vị trưởng lão."

Trưởng lão lạnh nhạt nói: "Chúng ta sớm đã không dùng tính danh, ngươi chỉ cần biết chúng ta đều họ Dung là được rồi. Ngươi có thể xưng hô ta là Đại trưởng lão, đồng thời ta cũng là Thủ Tịch trưởng lão của Huyết Sư đường" . Vừa nói, lão vừa chỉ Hắc Ám ma pháp sư mặc đồ ma pháp màu đen bên cạnh: "Vị này là Nhị trưởng lão" . Sau đó lão lần lượt giới thiệu cho Niệm Băng danh tính của các vị còn lại; trong đó Nhị trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Lục trưởng lão là Ma pháp sư, còn ba vị trưởng lão kia là Võ sĩ.

Niệm Băng trong lòng thất kinh, quả nhiên đây là thế lực của Dung gia! Bảy vị trưởng lão này tại Dung gia có lẽ đều cao thủ đồng lứa với gia gia mình. Thế lực ngầm khổng lồ như thế, có lẽ cả Hoa Dung đế quốc cũng phải kiêng kị vài phần.

"Đại trưởng lão, ta thuận tiện xưng hô với ngài như vậy nhé! Lần này mạo muội mời các vị trưởng lão tới đây, quả thật là có đại sự muốn làm."

"Chờ một chút!", Đại trưởng lão ngắt lời Niệm Băng nói tiếp: "Ta muốn biết thân phận của ngài. Có chuyện ta nhất định phải nói trước cho ngài biết, các thành viên khác của bổn giáo đều có thể là từ bên ngoài tới, dựa theo năng lực và công lao để thăng cấp bậc. Nhưng mà chỉ có Giáo Chủ và Huyết Sư đường trưởng lão tất nhiên phải là họ Dung, Ma Sư đã truyền lại vị trí này cho ngươi, ta nghĩ ngươi nên hiểu đựơc ý nghĩa của nó."

Niệm Băng gật đầu nói: "Đúng vậy, ta hiểu mục đích lớn nhất của Huyết Sư giáo chính là trở thành trợ lực của Dung gia. Một khi Dung gia có biến, cái ta cần phải làm chính là bảo trụ toàn bộ Dung gia. Ta họ Dung, tiền nhiệm Giáo chủ Ma Sư là gia gia của ta; tên của ta kêu là Dung Niệm Băng, ngài cũng có thể gọi là Bạch Phát".

Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng, nói: "Chúng ta quả thật không nghĩ tới Ma Sư không làm Giáo Chủ vài năm, liền đem vị trí truyền cho ngươi, xem ra hắn cũng có nỗi lo lắng của mình. Bất quá ngươi cảm thấy có thể đảm nhiệm vị trí này sao?"

Niệm Băng trong lòng cả kinh, Dung thân vương thống trị Dung gia hơn mười năm, sao từ miệng của vị Đại Trưởng lão này thì lão tựa hồ chỉ làm Huyết Sư giáo chủ có vài năm?

Đại trửơng lão nhìn ra nghi hoặc trong lòng Niệm Băng, lạnh nhạt nói: "Trước khi hắn trở thành giáo chủ, đã năm mươi hai năm làm Đại diện Giáo chủ. Bởi vì khi đó hắn không qua được khảo nghiệm của chúng ta, cho nên không thể trở thành giáo chủ chân chính được . Cho tới vài năm trước, hắn mới thông qua được khảo nghiệm, nhận được sự đồng ý của chúng ta, chính thức chỉ huy người của Huyết Sư giáo. Chỉ cần sau khi được chúng ta chấp nhận, Giáo chủ trong bổn giáo có hết thảy đại quyền sinh sát."

Niệm Băng trong lòng chấn động, Dung Thân Vương thực lực như thế nào hắn hiểu rõ cực kỳ. Dựa theo lời nói của vị Đại trưởng lão này, tựa hồ Dung Thân Vương sau khi đạt tới Thần Hàng sư cấp bậc mới chính thức trở thành Giáo chủ, xem ra hôm nay mình muốn vượt qua khảo nghiệm cũng chẳng phải chuyện đơn giản!"

Mặc dù trong lòng giật mình, nhưng Niệm Băng không hiển lộ ra trên mặt, lạnh nhạt nói: "Đại trưởng lão, ngài thấy ta phải làm thế nào mới có thể đảm nhiệm vị trí này? Ta đã áp ứng gia gia, sau khi trở thành người bảo vệ bí mật của Dung gia, ta sẽ lo vượt qua những trở ngại. Thế lực Huyết Sư giáo quả thật khiến ta cũng khó có thể tưởng tượng, nhưng ta cũng minh bạch muốn chính thức trở thành Giáo chủ cũng không dễ dàng gì".

Đại Trưởng lão nhìn Niệm Băng, mỉm cười: "Xem dáng ngươi rất có tự tin, ngươi là tôn tử của Ma Sư thì cũng nên gọi ta một tiếng Thái gia gia. Lúc trước trong tất cả Dung gia đệ tử, Dung Diễm bộc lộ tài năng rõ nhất; mặc dù ta là phụ thân hắn, nhưng đã mang chức vị Giáo Chủ của mình truyền cho hắn, khiến hắn trở thành Đại diện Giáo chủ . Nhiều năm nay, hắn tuy không thể hoàn toàn chỉ huy thế lực Huyết Sư giáo, nhưng cũng chưa làm sai qua việc gì. Ta tưởng là hắn sẽ đem vị trí Giáo Chủ truyền cho Dung Việt, không nghĩ rằng lại truyền cho ngươi, ngươi đâu phải là nhi tử của Dung Việt đâu nhỉ?"

Niệm Băng đột nhiên từ chỗ ngồi đứng lên, hắn nhìn thấy trong mắt vị Đại trưởng lão trước mặt có một tia hiền hậu, không do dự gì liền bái lạy. Thái gia gia! lão dĩ nhiên là gia gia của phụ thân mình, là Thái gia gia của chính mình mà!. Niệm Băng mặc dù đối với bảy vị trưởng lão này có ước đoán rất cao, nhưng lại không nghĩ rằng địa vị bọn họ đáng kính trọng như thế. "Tằng tôn Dung Niệm Băng ra mắt Thái gia gia, ra mắt các vị thúc Thái gia gia. Thái gia gia, Dung Vịêt là đại bá của ta, phụ thân ta là Dung Thiên."

Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng: "Ngươi là nhi tử của Dung Thiên? Ta nhớ rõ Ma Sư có nói, chừng mười năm trước Dung Thiên cũng đã bị đuổi ra khỏi gia môn, chẳng lẽ cha ngươi lại trở về sao?"

Niệm Băng trong mắt toát ra một tia bi thương, lắc đầu, liền quỳ xuống đem thân thế mình cùng với toàn bộ những việc phụ mẫu trải qua kể lại một lần.

Nghe xong Niệm Băng tự thụât, Đại trưởng lão có chút nhíu mày: "Aiii ... lúc trước ta từng gặp qua cha ngươi vài lần, Dung Thiên đứa nhỏ này rất được, nếu có thể ở tại Dung gia phát triển, thành tựu sẽ không dứơi ca ca hắn, đáng tiếc vì một nữ nhân mà rơi vào tình cảnh như thế. Niệm Băng, ngươi có phải là đang trách gia gia ngươi?"

Niệm Băng lạnh nhạt nói: "Thái gia gia, người nghĩ rằng ta trách gia gia của mình sao? Nếu Dung gia đồng ý ủng hộ hôn sự của phụ thân và mẫu thân, có lẽ sẽ vẫn có xuất hiện tình huống ngày hôm nay. Hiện tại ta đã một lần nữa trở thành phần tử của Dung gia, trước kia phát sinh cái gì ta không muốn nghĩ lại, nhưng mà phụ mẫu chi cừu không thể không báo."

Đại trưởng lão nhìn Niệm Băng, ánh mắt từ hiền hậu trở nên yên lặng: "Nói như vậy thì lần này ngươi điều khiển Huyết Sư đường chính là muốn đối phó Băng Thần tháp? Niệm Băng, có chuyện ta muốn nói cho ngươi, trong Huyết Sư giáo không ai có thể vì tư tâm mà làm chuyện gì. Đừng nói ngươi bây giờ chỉ là Đại Diện giáo chủ, cho dù ngươi thành Giáo chủ chính thức, chúng ta bảy người cũng có quyền phủ quyết đề nghị của ngươi, ngươi hiểu chứ? . Nhưng mà ta cảm giác ngươi không chỉ là vì thù riêng, nếu không thì chỉ có thể trách Ma Sư nhìn lầm người rồi."

Niệm Băng lạnh nhạt cừơi: "Thái gia gia, phụ mẫu chi cừu là của ta, ta không muốn phải mượn tay người khác báo thù, điểm này ngài không cần lo lắng. Ta điểu khiển nhiều nhân thủ như vậy cũng chỉ có một mục đích, đó chính là đổi vận, thay đổi vận mệnh của Băng Nguyệt đế quốc."

Đại trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng: "Ngươi nói tiếp đi".

Niệm Băng đứng lên, quay lại vị trí của mình, vô hình trung trên người tản ra một sắc thái uy nghi nhàn nhạt: "Các vị trưởng lão, các vị đều biết Băng Nguyệt đế quốc trên trăm năm nay không có phát động chiến tranh, cả đế quốc ở trong sự nghỉ ngơi dưỡng sức. Ở bên ngoài, Lãng Mộc đế quốc là đối thủ lớn nhất của chúng ta; kỳ thật không phải vậy, Băng Nguyệt đế quốc bây giờ quốc lực có lẽ so ra kém Lãng Mộc đế quốc, nhưng ta dám nói về sức chiến đấu, bọn họ còn mạnh hơn Lãng Mộc. Chỉ cần từ Băng Thần tháp có thể nhìn ta điểm này, có vài Băng hệ ma pháp sư cường đại của Băng Nguyệt đế quốc Băng Thần tháp, đối với Dung gia chúng ta đúng là một uy hiếp cực lớn. Chỉ có huỷ diệt hoàn toàn Băng Thần tháp, Hỏa diễm của Dung gia chúng ta mới có thể thiêu đốt khắp ngõ ngách của đại lục. Đương nhiên, hành động lần này của ta nhằm vào không chỉ là Băng Thần tháp. Băng Thần tháp có thể có sự phát triển như bây giờ, chủ yếu là dựa vào sức mạnh hiệu triệu của Băng Tuýêt nữ thần tế tự. Nhưng mà nếu không có Băng Nguyệt đế quốc toàn lực ủng hộ, bọn họ cũng không thể hình thành cục diện chí cao vô thượng như hiện tại. Cho nên muốn xoay chuyển Băng Thần tháp, trước hết phải cô lập nó; muốn cô lập nó, chúng ta phải ra tay từ Băng Nguyệt đế quốc. Băng Nguyệt đế quốc là căn bản của Băng Thần tháp, chỉ cần có thể khiến cho Băng Nguyệt đế quốc nằm trong tay chúng ta, vậy thì Băng Thần tháp không còn đáng sợ nữa."

Đại trưởng lão đã hơn trăm tuổi, mặc dù Niệm Băng nói cũng còn có điểm chưa rõ ràng, nhưng lão đã hiểu được ý tứ của Niệm Băng: "Ngươi nói là chúng ta phải lợi dụng việc hiện tại các Hoàng tử ở Băng Nguyệt đế quốc đang tranh vị sao?"

Niệm Băng gật đầu: "Đây là cơ hội tốt nhất, trước mắt xem ra có 3 nhân vật đang tranh vị: Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử. Nếu ta đoán không sai, Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử vì sợ Ngũ hoàng tử dựa vào sự sủng ái của quốc vương Băng Nguỵêt đế quốc để đọat ngôi vị hoàng đế, nên thế nào cũng sẽ liên hợp với nhau để đối phó Ngũ hoàng tử trước tiên . Ngũ hoàng tử mặc dù được sủng ái, nhưng về thực lực dù sao thì cũng không thể bằng hai vị hoàng tử kia liên thủ . Về điểm này, từ việc hắn trước tiên đi Băng Tuyết thành tìm sự ủng hộ thì có thể nhìn ra rất rõ ràng. Nhưng hắn lại có sự ủng hộ của Quốc vương khiến cho Đại hoàng tử, Nhị hoàng tử ném chuột sợ vỡ bình. Hành động lần này của ta rất đơn giản, chính là đến giúp đỡ một vị hoàng tử ngồi lên vương vị, nếu mọi chuyện của vị hoàng tử này hết thảy đều nằm trong sự khống chế của chúng ta, vậy thì các vị trưởng lão thấy đối với Huyết Sư giáo và Dung gia chúng ta có ích lợi gì không? Đưong nhiên! Ta biết phải rất khó khăn để thành công, chúng ta chỉ có thể âm thầm lợi dụng các tình thế, đưa cục diện theo ý định của mình".

Đại trưởng lão nghe Niệm Băng nói xong cũng âm thầm suy xét trong lòng, sáu vị trưởng lão khác cũng chậm rãi mở mắt, lực áp bách trong phòng tăng cường mạnh hơn . Niệm Băng ngồi ở chỗ đó không có chút sợ hãi, cùng bảy vị trưởng lão đối diện, chờ đợi suy nghĩ của bọn họ.

Sau nửa ngày, Đại trưởng lão nói: "Chuyện ngươi nói đích xác rất hấp dẫn, Huyết Sư giáo chúng ta mặc dù thế lực ngầm hùng hậu, nhưng có rất nhiều thứ cũng không được bàn bạc công khai. Nếu có thể khống chế cả một quốc gia, đối với mục tiêu cuối cùng của Dung gia chúng ta thật là rất tốt. Nhưng mà chuyện này nói thì dễ dàng, làm được lại hết sức khó khăn. Ngươi có dám chắc rằng vị hoàng tử mà chúng ta giúp đỡ kia sau khi đạt đựơc vương vị sẽ nghe chúng ta chỉ huy không? Ta muốn xem ngươi định đến phù trợ vị nào trong ba vị hoàng tử này."

Niệm Băng mỉm cười: "Ta căn bản là không định đến phù trợ một người nào trong bọn họ cả . Ta chưa gặp qua Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, nhưng bọn họ có thể trở thành nhân tuyển của ngôi vị Hoàng đế, thì về các phương diện đều không phải tầm thường. Người như vậy cho dù có thể nhất thời khống chế, nhưng không có khả năng vĩnh viễn khống chế; chỉ cần cho hắn cơ hội chút cơ hội, có lẽ sẽ đối với Huyết Sư giáo chúng ta sẽ bất lợi. Cho nên Ngũ hoàng tử lại càng không cần phải nói, ta thấy hắn là một người cực kì âm trầm, hỉ nộ không biểu hiện ra ngoài, người như thế căn bản là không có cách nào khống chế. Cho nên người ta muốn phù trợ chính là Thất hoàng tử, là người hiện tại không gây chú ý nhất trong bảy vị hoàng tử. Hắn đối với quyền lực vốn là không có ham muốn, hơn nữa hắn quan hệ cũng được, muốn khống chế hắn so với hoàng tử khác sẽ dễ dàng hơn. Lựa chọn này của ta không biết có thể khiến cho các vị trưởng lão hài lòng hay không?"

Đại trưởng lão cẩn thận nhìn Niệm Băng, phảng phất như muốn từ trên người hắn nhìn ra cái gì, thật lâu sau lão mới than nhẹ một tiếng nói: "Ta dần dần hiểu đựoc sao gia gia ngươi đem vị trí Giáo chủ này truyền cho ngươi rồi. Nhiều năm nay, các đời Giáo chủ của Huyết Sư giáo chúng ta, kể cả ta và gia gia ngươi, phần lớn lấy thủ thành làm việc chính, không một người có có dũng khí giống ngươi cả. Lần này hành động nếu thất bại, thì sự đả kích đối với Huyết Sư giáo, thậm chí với cả Dung gia là không thể ước lượng. Đương nhiên nếu lần này hành động có thể thành công, đối với ích lợi của chúng ta cũng là rất lớn. Có thể đưa ra ý nghĩ này thì ngươi quả thật là nhân tài, cho ngươi ngồi trên vị trí đại diện Giáo chủ này xem ra cũng không sai. Mặc dù ta cũng biết được tại mức độ nào đó mà nói, ngươi vẫn còn có một chút tư tâm bên trong; ngươi chính là muốn đối phó Băng Thần tháp, báo thù cho phụ mẫu ngươi. Nhưng mà chỉ cần là người, ai có thể không có tư tâm đó? Huống chi Băng Thần tháp này cũng là nhân tiện để chúng ta đối phó luôn.

Ngươi đưa ra hành động này ta cảm thấy được thật rất có ý tứ, hãy cân nhắc một chút, chi tiết cụ thể phải thương lượng cẩn thận. Từ bây giờ ta tạm thời giao cho ngươi có thể điều phối hết thảy lực lượng tình báo và lực lượng chiến đấu của bổn giáo. Chỉ khi nào có kế hoạch chu mật (chu đáo tỉ mỉ), có bảy phần thắng mới có thể điều động. Đương nhiên, ngươi cũng có một đường tắt để hoàn thành tâm nguyện của mình, đó là chỉ cần có thể thông qua khảo nghiệm Giáo chủ . Nếu ngươi qua được thì bảy lão già này cũng sẽ không làm khó ngươi cái gì, ngươi có thể phóng tay làm việc theo ý mình . Khi đó chúng ta hoàn toàn nghe ngươi phân công, trừ phi ngươi phạm sai lầm đủ phá vỡ cả gia tộc, nếu không ngươi sẽ trở thành người thống trị cao nhất của Huyết Sư giáo."

Niệm Băng nói: "Ta đã nghe Ngân Nãng Đường chủ nói qua, nhưng không biết phải khảo nghiệm như thế nào mới có thể xác nhận thân phận Giáo chủ của ta đây?" . Hắn hiểu được rằng cả Dung Thân Vương cũng phải sau khi đạt tới Thần Hàng sư mới có thể thông qua khảo nghiệm, mình muốn thông qua có lẽ vô cùng khó khăn. Nhưng mà đã tu luyện mấy ngày khiến cho tin tưởng của Niệm Băng với bản thân mình tăng thêm nhiều, cho dù khảo nghiệm này có gian nan, hắn cũng muốn thử qua một lần.

Đại trưởng lão lạnh nhạt cười: "Khảo nghiệm kỳ thật rất đơn giản, đề mục chỉ có một ". Vừa nói lão vừa vung tay lên, một căn hương (rễ cây thơm) xuất hiện trong tay . Nhìn Đại trưởng lão tiện tay triệu hóan không gian ma pháp vật phẩm, Niệm Băng trong lòng lay động; vị Đại trưởng lão này nguyên lai là ma pháp sư, nhưng mà tại sao lão không giống ba vị trưởng lão kia mặc ma pháp bào?"

Trong khi Niệm Băng nghi hoặc, Đại trưởng lão tiếp tục nói: "Muốn thông qua khảo nghiệm rất đơn giản. Căn hương này có tên là Long Thiên hương, mặc dù nó rất nhỏ, nhưng thời gian đốt rất dài, khoảng gần nửa canh giờ. Hương có công hiệu định tâm an thần, khảo nghiệm tính từ thời điểm hương bắt đầu cháy. Trong quá trình này, chỉ cần ngươi có thể chịu đựng được toàn lực công kích của bảy lão già chúng ta, liền tính là đã qua cửa."

Nghe Đại trưởng lão nói xong, Niệm Băng không khỏi hít một hơi khí lạnh. Hắn có thể khẳng định bảy vị trưởng lão hơn trăm tuổi này đều là cao thủ cấp bậc Vũ Thánh và Ma Đạo sư, hơn nữa theo tuổi tác bọn họ mà luận thì kinh nghiệm chiến đấu dĩ nhiên cực kỳ phong phú. Muốn dưới sự liên thủ cường công của bọn họ mà duy trì gần nữa canh giờ, đối với mình mà nói quả thật quá khó khăn. Chỉ cần nghĩ đến sức mạnh liên thủ của bảy vị trưởng lão cũng khiến cho Niệm Băng sống lưng phát lạnh.

Đại trưởng lão xem vẻ mặt Niệm Băng ngây ra, liền mỉm cười: "Đương nhiên, ngươi cũng có thể chọn tạm thời không tham gia khảo nghiệm, chúng ta cũng sẽ không làm khó dễ . Ngươi đã là Đại diện giáo chủ thì chính là đối tượng đứng đầu được bồi dưỡng của thế hệ Dung gia kế tiếp . Ngươi còn trẻ, thời gian sau này còn có rất nhiều, khi nào ngươi cảm thấy chính mình có thể chịu đựng được khảo nghiệm này, thì bất cứ lúc nào cũng có thể tới tìm bảy người chúng ta."

Hít sâu một hơi, Niệm Băng nhìn thẳng hai mắt của Đại trưởng lão, kiên định nói: "Ta muốn thử xem."

Các vị trưởng lão thấy ánh mắt Niệm Băng đều có chút kinh ngạc. Lúc ban đầu khi gọi Niệm Băng tiến vào phòng này, bọn họ đã cảm giác được điều kỳ quái. Trong lịch sử của Huyết Sư giáo, chưa có ai có thể tuổi còn trẻ như thế trở thành Đại diện Giáo chủ . Mặc dù quyền lực của Đại diện giáo chủ thật ra cũng không quá lớn, nhưng là tượng trung cho đối tượng bồi dưỡng tốt nhất của Dung gia đời kế tiếp. Bảy vị trửơng lão này cộng lại chừng hơn bảy trăm tuổi, bọn họ dĩ nhiên không để Niệm Băng ở trong mắt . Lúc này Niệm Băng sau khi nghe xong phương pháp khảo nghiệm, hắn vẫn muốn thử một lần, khiến cho bảy vị trưởng lão không khỏi âm thầm bội phục dũng khí của hậu bối này.

Đại trưởng lão nhắc nhở: "Ngươi cần phải hiểu rõ, trong quá trình khảo nghiệm chúng ta tuyệt đối sẽ không lưu tay. Nếu vì vậy mà ngươi có tổn thương gì, sự phát triển khả năng của ngươi sau này sẽ bị ngăn trở, khi đó chúng ta có quyền phế bỏ ngươi khỏi vị trí Đại diện Giáo chủ " . Dù sao hắn cũng là tằng tôn, Đại trưởng lão có chút không đành lòng để Niệm Băng tiếp thụ khảo nghiệm này.

Niệm Băng mỉm cười: "Chưa thử qua thì làm sai biết mình không thể? Các vị trưởng lão, các người đều là truởng giả bối phận cao nhất trong gia tộc, ta nghĩ các người cũng nhất định hiểu được khó khăn của lần hành động này. Nếu trong lúc hành động, ta cái gì cũng đều phải hướng các vị trưởng lão xin chỉ thị thì không thể chỉ huy cấp dưới hữu hiệu được, khả năng thành công sẽ giảm bớt rất nhiều. Nếu không thể trở thành Giáo chủ bổn giáo, ta thà bỏ đi lần hành động này. Cho nên lần khảo nghiệm này, ta nhất định phải xông vào ."

"Hảo, ngươi rất có dũng khí. Không ngờ tới đời kế tiếp Dung gia lại xuất hiện nhân tài như ngươi, nhìn bộ dáng của ngươi tựa hồ đối với bản thân cũng rất tự tin. Được rồi, chúng ta sẽ thành toàn cho ngươi. Nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ, mặc dù ngươi là vãn bối của chúng ta, cùng chúng ta có quan hệ huyết thống; nhưng trong khi khảo nghiệm, tuyệt không ai sẽ vì ngươi mà thả lỏng. Công kích của chúng ta đều đem toàn lực mà thực hiện, tất cả chỉ trông vào chính ngươi. Ngân Nãng, ngươi vào đi."

Cửa mở, Ngân Nãng từ bên ngòai đi vào. Hắn mặc dù ở trước cửa, nhưng phòng bên trong lại bị các vị ma pháp sư trưởng lão dùng cách âm kết giới, cho nên hắn cũng không nghe được bên trong phòng nói chuyện gì.

"Đại trưởng lão, ngài có gì phân phó?"

Đại trưởng lão lạnh nhạt nói: "Đưa chúng ta tới võ trường dưới đất của Băng Nguyệt đường, đồng thời ra lệnh thủ hạ của ngươi phong tỏa hết thảy chu vi trong năm dặm, không cho bất luận kẻ nào đến quấy rầy chúng ta."

Ngân Nãng có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng . Hắn là lão nhân của Huyết Sư giáo, từ phân phó của Đại trưởng lão, hắn tự nhiên hiểu được kế tiếp là tiến hành cái gì. Hắn thật là không nghĩ tới Niệm Băng lại có thể nhận khảo nghiệm này. Mục quang hắn nhìn về phía Niệm Băng không khỏi có vài phần khâm phục. Đừng nói là một người trẻ hai mươi tuổi, cho dù là cao thủ cấp bậc Vũ Thánh cũng tuỵêt không có dũng khí nhận khảo nghiệm của bảy vị trưởng lão . Tưởng tượng đến vết thương chồng chất suýt bỏ mạng của Dung Thân Vương trước khi, ánh mắt Ngân Nãng nhìn Niệm Băng từ tán thưởng biến thành thương xót. Nhưng mà Ngân Nãng cũng chỉ do dự trong nháy mắt mà thôi, mệnh lệnh của Đại trưởng lão hắn đâu không dám không nghe.

Niệm Băng và bảy vị trưởng lão dưới sự dẫn đường của Ngân Nãng tiến vào hậu viện của Võ sĩ công hội. Ngân Nãng ra lệnh cho tất cả cấp dứơi lui ra, thông qua một ít thao tác phức tạp mở ra một cái đường hầm trong giả sơn của hậu viện. Lúc này mới dẫn Niệm Băng và bảy vị trưởng lão theo thông đạo tối tăm đi xuống.

Niệm Băng trong lòng cảm thấy có chút buồn cười, đúng là thế lực ngầm a! căn cứ chính thức đều dưới mặt đất. Vừa đi tới, hắn phát hiện không khí dưới đất không hề khó chịu, không biết Băng Nguyệt đường dùng phương pháp gì mà cho dù sau khi bọn họ đi xuống vài trăm thước, vẫn có thể hít thở được không khí trong lành như trước. Niệm Băng bằng vào tiên thiên chi khí của mình, rất nhanh chóng hấp thu năng lượng tiên thiên xung quanh; dù chỉ là tăng lên một phần thực lực, thì

trong khảo nghiệm sắp tới cũng sẽ mạnh thêm được một ít.

Thông qua tính toán đối chiếu với cầu thang, Niệm Băng phỏng chừng mình và bảy vị trưởng lão đã ở độ sâu khoảng năm trăm thước so với mặt đất. Quả nhiên không hổ là giáo phái đã thành lập ngàn năm, công trình lớn như thế này phải tốn bao nhiêu nhân lực, vật lực mới có thể hoàn thành!

Vừa nghĩ hắn vừa đi tới một quảng trường, quảng trường này cao ước chừng khoảng mười trượng, đường kính đạt tới hai trăm thước, xung quanh hoàn toàn làm bằng đá hoa cương .Niệm Băng có thể cảm giác rõ ràng trên đá hoa cương vốn cứng rắn này có ma pháp khí tức nồng đậm.

Ngân Nãng giải thích: "Nơi này là căn cứ huấn luyện bí mật của Băng Nguyệt đường chúng ta, là nơi chuyên môn bồi dưỡng nhân tài chiến đấu. Có thể đến nơi này tiến hành tập huấn đều là hảo thủ trong bổn đường. Xung quanh quảng trường còn có các phương tiện bồi dưỡng đặc thù, chỉ có trải qua thiết huyết khảo nghiệm (khảo nghiệm sắt máu) mới có thể từ nơi này đi ra ngoài. Mỗi thành viên bổn giáo tới đây, nếu không thể thông qua bảy hạng mục khảo nghiệm của chúng ta, vậy thì hắn cả đời cũng đừng nghĩ tới chuyện rời được nơi này." Nói tới đây, hắn hướng Niệm Băng mỉm cười: "Ta chính là giáo quan (huấn luyện viên)".

Niệm Băng mỉm cười: "Huyết Sư giáo chúng ta không hổ là thế lực ngầm cường đại nhất đại lục, căn cứ như thế này đừng nói là công kích, cho dù muốn tìm đến cũng rất khó khăn".

Ngân Nãng nói: "Không sai, chỗ căn cứ ngầm này nằm dưới mặt đất khoảng bốn trăm tám mươi thước, là từ một khối hoa cương thật lớn đào rỗng mà thành. Phía trên, dưới và chung quanh, ít nhất đều dày mười trượng đá hoa cương; đừng nói là đào ba thước, cho dù là đào ba mươi trượng cũng tìm không tới đây. Trong căn cứ có chốt mở đặc thù, một khi công tắc khởi động, cả căn cứ sẽ tiến vào trạng thái phong bế, địch nhân căn bản không có khả năng tìm tới nơi này. Cho nên nơi này vừa là địa phương chúng ta bồi dưỡng nhân tài, đồng thời cũng là chỗ ứng biến lúc nguy cấp."

Thái trưởng lão nói: "Ngân Nãng, ngươi đi đi, khởi động cơ quan đem nơi này phong bế lại."

Ngân Nãng dạ một tiếng, sau khi cung kính hướng bảy vị trưởng lão và Niệm Băng hành lễ mới lui ra ngòai. Lúc gần đi, hắn ném cho Niệm Băng một ánh mắt cổ vũ. Huyết Sư giáo cai quản người dưới cực nghiêm, hắn cảm nhận sâu sắc được chỗ bất phàm của vị tân nhiệm giáo chủ này.

Tiếng ầm ầm vang lên, hầm ngầm rộng thế nhưng chỉ có chấn động rất nhỏ mà thôi. Cửa ra vào đã phong bế nhưng không khí trong quảng trường lại không có chút biến hóa.

Niệm Băng có thể cảm giác được tiên thiên khí của nơi này đậm đặc, có lẽ là cùng với địa mạch có liên quan, nếu chọn lựa tiến hành tĩnh tu ở nơi này thì thực là rất tốt.

Sau khi thạch bích cuối cùng và khe hở đã khép lại im phăng phắc, trái tim Niệm Băng cũng tiến vào cảnh giới cổ tình vô ba (không bận tâm điều gì). Thiên Nhãn huyệt hoàn toàn mở ra, năng lượng phát ra tới cực đại, tinh thần lực khuyếch trương đến khắp ngõ ngách xung quanh, cảm nhận sự điều khiển năng lượng ba động trong không khí, đồng thời toàn lực hấp thu các loại ma pháp nguyên tố nhằm tăng cường pháp lực bản thân. Lúc này năng lực của hắn đã đạt tới trạng thái cao nhất.

Bảy vị trưởng lão chậm rãi hướng một bên thối lui. Đại trưởng lão thuận tay vung lên, rễ Long Thiên hương lúc trước kia lại xuất hiện; hào quang chợt lóe, Long Thiên hương đã xuyên vào thạch bích phía xa, đầu hương cháy toát ra một tia khói nhàn nhạt. Thấy cảnh này Niệm Băng trong lòng cả kinh, giờ mới hiểu được vị Đại trưởng lão này không phải Võ sĩ cũng không phải Ma pháp sư, mà là một Ma võ sĩ . Đồng thời hắn cũng không khỏi cười khổ, mình phải đối mặt chính là ba Ma Đạo sư, ba Vũ Thánh, cùng một Ma Võ sĩ. Phương pháp lúc trước đối phó Hi Lạp Đức và Băng Vân đã không thể thực hiện được nữa.

Đừng nói là cái ma pháp trận Vĩnh hằng đích thụy miên (Giấc ngủ vĩnh hằng) kia có giới hạn, cho dù có thể phát huy tác dụng, lực chiến đấu của mình cũng bị suy yếu mức độ lớn, không có tinh thần lực làm sao có thể khống chế được. Xem ra hôm nay không có bất cứ cơ hội nào dùng kĩ xảo cả.

Bảy vị trưởng lão cũng không nóng lòng công kích, Đại trưởng lão nói: "Bởi vì chúng ta bảy người liên thủ, mà ngươi lại tuổi còn trẻ như thế, cho nên chúng ta không dùng vũ khí và ma pháp vật phẩm . Có thể thông qua khảo nghiệm hay không chính là trông vào thực lực của ngươi. Khảo nghiệm bây giờ bắt đầu."

Vừa nói xong, lão nâng tay hướng Niệm Băng chém ra một chưởng, một cỗ khí lưu màu đỏ ngưng mà không tan, giống như lưỡi dao sắc bén hướng ngực Niệm Băng tập kích tới. Còn lại sáu vị trưởng lão cũng đều di chuyển, ba vị Ma Đạo sư trưởng lão đồng thời lui về phía sau, ba vị Vũ Thánh trưởng lão thì phiêu nhiên (bồng bềnh, bay lướt) tiến lên, đấu khí mạnh mẽ phối hợp với Đại trưởng lão hướng Niệm Băng tấn công.

Niệm Băng biết đấu khí công kích chỉ là dạo đầu, sau khi chú ngữ của ba vị Ma Đạo sư hoàn thành, mới chân chính là bắt đầu toàn diện công kích. Hắn không dám chậm trễ, trong mắt hào quang đại phóng, ở mi tâm tản mát ra một tầng hào quang màu trắng sữa. Thiên Nhãn lĩnh vực trong nháy mắt mở ra, khống chế trong phạm vi ba trượng xung quanh thân thể mình, đồng thời bảy con Ảnh Khôi Lỗ dẫn bảy thanh thần đao đồng thời xuất hiện. Dưới tác dụng tăng cường của Thiên Nhãn huyệt, trên người chúng bảy màu sắc nhấp nháy mãnh liệt; bảy thanh thần đao đồng thời giơ lên, xen kẽ xuất ra bảy hệ năng lượng. Dứơi sự khống chế của Niệm Băng, các Ảnh Khôi Lỗi tịnh không phát ra công kích, mà là đợi cho ba cỗ đấu khí cộng thêm một cỗ ma đấu khí tiến vào trong phạm vi Thiên Nhãn lĩnh vực mới bắt đầu ngăn cản.

Niệm Băng lần đầu cảm thụ sâu sắc được sức phòng ngự của Thiên Nhãn lĩnh vực. Khi công kích của các trưởng lão vừa mới tiến vào trong phạm vi Thiên Nhãn lĩnh vực, thì nó tự động tạo ra phản ứng, nhanh chóng làm suy yếu thuộc tính đấu khí bọn họ; đồng thời dưới tác dụng của bảy hệ ma pháp lực hiện ra tấm chắn niêm trù trạng (dày đặc và dính), khiến cho công kích của bốn vị trưởng lão suy yếu mức độ lớn.

Ảnh Khôi Lỗi dứơi khống chế của Niệm Băng bắt đầu di chuyển, Phệ Ma đao phát ra một đạo u quang, đón nhận ma đấu khí của Đại trưởng lão. Sáu Ảnh khôi lỗi khác: băng và hỏa kết đôi, phong và quang minh kết đôi, không gian và đại địa kết đôi, đồng thời đón nhận công kích của ba vị trưởng lão khác. Lần thử nghiệm đầu tiên này, Niệm Băng lựa chọn nghênh đón chính diện công kích của bốn vị trưởng lão.

Ầm ..ầm.. ầm.. ầm, bốn âm thanh cùng truyền đến. Do tinh thần lực giảm xuống nên Niệm Băng sắc mặt trắng nhợt, liên tiếp lùi về phía sau ba bước mới đứng vững. Hào quang trên bảy Ảnh Khôi Lỗi đồng thời mờ nhạt, ngay sau đó khôi phục bình thường, quang ảnh lóe ra. Ảnh Khôi Lỗi lúc này vừa thoát ly sự khống chế của Niệm Băng, thân ảnh màu đen, tốc độ trong nháy mắt đạt đến cực hạn, vượt qua bốn vị trưởng lão trước mặt, bay thẳng đến phía sau nhằm ba lão ma đạo sư đánh tới. Niệm Băng chỉ cảm thấy thân thể chấn động kịch liệt một chút, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường. Hắn đã không quan tâm đến Ảnh Khôi Lỗi đã mất đi sự khống chế, ngân quang chợt lóe, thân thể hắn trong nháy mắt lướt qua ba trượng, tránh khỏi công kích của bốn vị trưởng lão đang theo sát tới . Đánh xong, kéo dài thời gian mới là quan trọng nhất đối với Niệm Băng .

Bốn vị trưởng lão công kích Niệm Băng đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng phản ứng của bọn họ lại nhanh vô cùng, lập tức phân ra hai người chuyển hướng tấn công Ảnh Khôi Lỗi ở phía sau. Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão thì tiếp tục tấn công Niệm Băng . Đại trưởng lão tốc độ cực nhanh, hào quang màu đỏ sậm nâng thân thể lão bay tới, hai tay lần lượt đánh ra, một chưởng lại một chưởng phong kín tất cả phương hướng xung quanh Niệm Băng.

Niệm Băng không chút kinh hoảng, trên mặt tóat ra một tia mỉm cười nhẹ . Tay phải vừa triệu, Ảnh Khôi Lỗi trong không gian hệ phiêu nhiên nhanh chóng lướt tới trong ngân quang lấp lánh, cùng thân thể hắn dung hợp một chỗ. Thần Ky bách biến đích lục mang Tuyền Ki đao cũng lúc này đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Có đao trong tay, Niệm Băng thân hình chợt lóe lên, khi hắn lại xuất hiện trở lại thì đã ở xa hơn mười trượng . Không gian hệ ma pháp là phương pháp ứng phó Võ sĩ công kích tốt nhất, lại dùng cái này dung hợp với Ảnh Khôi Lỗi, chính là do Niệm Băng vừa mới nghiên cứu ra năm ngày gần đây.

Lúc này, tốc độ thân thể hắn cùng không gian hệ Khôi Lỗi hoàn toàn giống nhau, ý niệm vừa tới thì thân thể lập tức vút đi. Hai vị trưởng lão mặc dù đều là cấp bậc Vũ Thánh, nhưng đối mặt với Niệm Băng thân thể liên tục mập mờ né tránh cũng khiến họ không có biện pháp gì. Nhân cơ hội này, Niệm Băng đem năm Ảnh Khôi Lỗi còn lại phát ra ngoài, mục tiêu chính là ba vị ma Đạo sư kia. Chỉ cần không cho ma đạo sư phát huy ra sức mạnh, Niệm Băng tự tin có thể cùng hai vị cao thủ cấp bậc Vũ Thánh đọ sức, không cầu có công mà chỉ cầu không mắc sai lầm.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx