Lẽ đương nhiên, điều này có lẽ có quan hệ với việc bọn họ lúc trước uống mật thiết tuyến xà nấu thành khổ thang. Dù sao, sự đối lập thật sự quá cường liệt. Trong đà hưng phấn, bữa ăn này kéo dài nửa canh giờ, mặc dù võ sĩ đều như các sói đói, nhưng thiết tuyến xà cũng quá nhiều, con nhỏ nhất cũng dài hơn trượng, cuối cùng bọn họ chỉ ăn hết đại khái một trong năm phần thịt rắn. Phần còn lại, không cần Niệm Băng nói, đã bị cất giữ vào trong băng động được mở ra rất tốt trên băng xuyên này. Và vì bọn Niệm Băng ăn là con lớn nhất, nên hao phí hỏa ma pháp lực Niệm Băng nhiều nhất. Sau khi Niệm Băng, Miêu Miêu và Tích Lỗ đều ăn no, thịt nướng thiết tuyến xà dài đến hơn ba trượng, phần lớn chỗ còn thừa Miêu Miêu tiện thể hô một tiếng, năm con bảo bối sủng vật của nàng lập tức vọt tới. Tốc độ nhanh nhất tự nhiên là hồ ly tục tĩu, mấy con sủng vật khác chậm hơn, ai nói bò chỉ ăn cỏ, con bạo nãi kim ngưu của Miêu Miêu ăn thịt so với sủng vật khác không kém chút nào, trong năm con sủng vật, lấy chiến đấu lực cực mạnh của Cúc hoa trư Quan Quan và Ám ma thử Điềm Điềm, ỷ vào thân cao thể tráng, chiếm cứ vị trí tốt nhất, cả xương cốt rắn cũng không buông tha. ... đáng thương nhất đúng là Ảo ảnh ma chương Cường Cường, hắn tiên thiên khuyết hãm, miệng so với bốn con sủng vật khác cũng phải nhỏ hơn nhiều, mặc dù bên thân người không nhỏ, nhưng tốc độ ăn lại chậm hơn.
Khi Ngân Nãng và bọn thuộc hạ dự trữ xong thịt rắn, đội ngũ sắp hàng chỉnh tề đứng ở trước mặt Niệm Băng chờ mệnh lệnh. Niệm Băng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tuyết sơn tựa hồ cũng không thay đổi gì nhiều, lạnh nhạt nói: "Các ngươi thể lực suy giảm thì giờ hẳn là khôi phục rồi. Bụng cũng đã ăn no, nên tiếp tục hoàn thành hành động diệt sơn. Đừng tưởng rằng ta cho các ngươi một nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, chỉ cần tiếp tục cố gắng hơn nữa, các ngươi sẽ thấy được kỳ tích phát sinh. Còn bây giờ các ngươi cứ hãy đi đi, bắt đầu từ ngày mai, khôi phục ba vòng trình tự diệt sơn."
"Vâng, giáo chủ." Ăn no bụng, các võ sĩ này cũng có lo lắng, dưới dẫn dắt của Ngân Nãng hướng đỉnh Tuyết sơn mà đi. Nhìn bóng lưng bọn họ, Niệm Băng không khỏi toát ra vẻ tươi cười, các ngươi sẽ nhanh chóng cảm giác được sự bất đồng. Nhìn các võ sĩ đều đạp núi mà đi, hắn tự mình cũng tìm địa phương khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng tu luyện. Thất thải quang vựng hình thành một cái lồng bảo vệ, chống đỡ gió lạnh.
Giống như Niệm Băng suy nghĩ, sau khi hành động diệt sơn lại triển khai. bọn Ngân Nãng liền cảm giác được sự khác biệt. Lúc trước sau khi bọn họ toàn lực công kích sáu, bảy lần, đều phải nghỉ ngơi trong chốc lát. Nhưng lúc này, sau khi liên tục phát động đấu khí công kích mười lần, sinh khí vẫn dồi dào giống như trước. Thêm vào đó bọn họ kinh ngạc phát hiện, lực lượng của chính mình cũng tăng cường rất nhiều. Đấu khí bắn phá sơn thể, uy lực so với ban đầu đều mạnh hơn rõ rệt. Ngay từ đầu mấy võ sĩ này còn không quá để ý. Song làm suốt một ngày, sau khi Tuyết sơn toàn thể bị cuốn đi hết ba trượng, bọn họ nhất thời ý thức được biến hóa của thân thể mình. Bọn họ đều nghĩ tới một vấn đề giống nhau, tinh trấp, chỉ có tinh trấp là khả nghi nhất, bất luận là Ngân Nãng, hay là bọn thuộc hạ của hắn, đều không khỏi âm thầm cảm kích với vị giáo chủ trẻ tuổi Niệm Băng này. Phải biết rằng, một gã võ sĩ muốn tăng cường tự thân thực lực chỉ có không ngừng tu luyện và rèn luyện trong thực chiến. Thế nhưng đi theo Niệm Băng vào trong phiến băng thiên tuyết địa này, chỉ trong thời gian ngắn ngủn mấy ngày, thực lực bọn họ lại đều có tăng cường lên trình độ cao hơn. Bọn họ vốn đối với hành động diệt sơn không có chút tin tưởng, thì nay đã bắt đầu mong đợi tình huống sau khi hai tháng huấn luyện chấm dứt. Tính tích cực nâng cao nhất thời khiến cho hiệu suất của bọn hắn cũng theo đó mà nâng cao hẳn lên.
Bảy ngày sau.
Ngày thứ mười từ khi Băng Nguyệt đường tiểu đội tiến vào dừng lại ở phiến núi non này. Lúc thái dương vừa mới mọc lên, một con tuyết ưng từ hướng Băng Nguyệt thành bay tới. Tuyết ưng là một loại ưng đặc biệt có ở Băng Nguyệt đế quốc, tính hung mãnh bẩm sinh, chỉ sinh sống ở nơi rét lạnh. Một khi thuần phục, sẽ thành là đồng đội tốt nhất của chủ nhân, con tuyết ưng này có thể nói là bảo bối của Ngân Nãng. Sau khi hắn nhìn tuyết ưng mang thơ đến, lập tức liền từ đỉnh núi xuống tìm Niệm Băng.
"Giáo chủ, Huyết vệ đã tới." nghe Ngân Nãng trả lời, Niệm Băng tinh thần rung lên, vừa lòng nói: "Cũng nhanh quá hả!"
Ngân Nãng mỉm cười nói: "Giáo chủ phân phó đương nhiên phải nhanh. Bảy vị trưởng lão một khi nhận được mệnh lệnh ngài, đã cho năm trăm Huyết vệ ngày đêm thần tốc chạy tới Băng Nguyệt thành. Bây giờ bọn họ đang ở tổng bộ Băng Nguyệt đường đợi mệnh lệnh. Ngài xem, có nên cho họ tới đây bây giờ không?" trong mắt Ngân Nãng lóe ra tinh hoa nhàn nhạt. Mười ngày trôi qua, Niệm Băng tổng cộng ly khai ba lượt, bọn họ cũng uống ba lượt tinh trấp. Sau khi đã biết tác dụng kỳ diệu của tinh trấp, không ai oán giận nữa. Thậm chí mỗi khi nhìn thấy một nồi chất lỏng tanh thối kia, bọn họ phảng phất thấy được thiên hạ chí báo, hương vị tinh trấp tựa hồ đã chẳng còn khó uống nữa. Với thời gian mười ngày, tốc độ bọn họ phát triển cơ hồ so với trước kia khó có thể tưởng tượng được, nhất là thể lực bản thân và độ tinh khiết của đấu khí, trong quá trình không ngừng bổ núi, đều đề cao thật lớn, lại có thịt rắn thiết tuyến xà bổ dưỡng, mấy võ sĩ này tin tưởng càng ngày căng tăng lên. Từ khi bắt đầu hành động diệt sơn đến bây giờ, cả tòa núi ngoại trừ hơn trăm trượng Niệm Băng chém bay lúc đầu ra, bọn họ đã thành công phá được hai mươi trượng. Mặc dù sơn thể xuống dưới càng ngày càng to và cứng rắn hơn nhưng bọn hắn vẫn duy trì được tốc độ nhất định. Điều này chứng tỏ thực lực bọn họ đang trong quá trình không ngừng tăng lên.
Niệm Băng mỉm cười, lắc lắc đầu, nói: "Không cần, ta đi Băng Nguyệt thành một chuyến dẫn bọn hắn đến đây, cũng tiện thể xem một chút thứ ta muốn bên kia chuẩn bị như thế nào. Ngân Nãng, bên này tiện thể giao cho ngươi chỉ huy, muộn nhất buổi tối hôm nay ta cũng có thể trở về." Không biết Băng Nguyệt thành bên kia thế nào, thứ mình muốn Yến Phong chuẩn bị nhiều ít. Đây mới là mấu chốt! Dù sao, mấy võ sĩ tái luyện kia, không có khả năng trong thời gian ngắn ngủn hai tháng có thể cùng thần nhân chống lại, điều này phải dựa vào thứ chính mình xếp đặt, nếu nói có thể thành công, mặc dù chỉ có chính mình và Tích Lỗ hai người, vậy là cũng đủ rồi.
Ngân Nãng nói: "Giáo chủ yên tâm, gần nhất các huynh đệ càng ngày càng tự tin, căn bản không cần mất sức dặn dò, mọi người đều gắng sức. Thẳng thắn nói, từ khi ta tu luyện vũ kỹ đến bây giờ, mười ngày này, là mười ngày ta tiến bộ tốc độ nhanh nhất. Giáo chủ, cám ơn ngài đem cơ hội này cho Băng Nguyệt đường chúng ta. Ngài cứ yên tâm, huynh đệ Băng Nguyệt đường chúng ta nhất định sẽ đem hết toàn lực hoàn thành nhiệm vụ."
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Thao trường đổ mồ hôi, chiến trường vơi đổ máu. hai tháng sau sắp sửa đối mặt với cái gì ta đã nói qua. Ngân đường chủ, vì tánh mạng các huynh đệ, các ngươi phải càng cố gắng thêm mới được."
Niệm Băng để Tích Lỗ ở lại chỗ này, dựa vào không gian ma pháp dẫn Miêu Miêu trở lại Băng Nguyệt thành. Ở đây đợi mười ngày, cũng khó vì Miêu Miêu có thể mỗi ngày thiết thực tu luyện tinh thần ma pháp của nàng. Lần này đi Băng Nguyệt thành, có thể làm cho hắn buông lỏng một chút. Thời gian Niệm Băng còn cũng không dài. Từ sáng sớm đến tối đêm, cùng ngày vừa mới tối, hắn cũng Miêu Miêu đã trở lại.
Đại môn màu bạc ở không trung lóe sáng, Miêu Miêu là người thứ nhất nhảy ra, ngay sau đó là Niệm Băng, Tích Lỗ mỉm cười đi lên đón, hắn vừa muốn nói chuyện, nhưng nhìn thấy đám thân ảnh màu đỏ sậm nối đuôi nhau đi ra, bọn họ không phát ra thanh âm gì. Những người này mới vừa xuất hiện, Tích Lỗ nhất thời cả kinh, bởi vì hắn cảm nhận được một cỗ khí tức lạnh thấu xương từ trên người những người này. Mặc dù sát khí hoàn toàn nội liễm, những võ sĩ này toàn thân màu đỏ sậm, lưng đeo tế kiếm lại cho hắn ấn tượng rất sâu sắc. Những người này nhìn lại đều là ước chừng ba mươi tuổi, trên mặt không có biểu cảm gì. Sau khi xuất hiện, cả đám đều bình tĩnh đứng ở phía sau Niệm Băng, xếp thành đội ngũ chỉnh tề. Từ trên người bọn họ, Tích Lỗ cảm nhận được khí tức tanh mùi máu, cỗ sát khí cường đại kia theo nhân số gia tăng không ngừng bốc lên. Mỗi một người bọn họ đều như một thanh kiếm sắc sắp ra khỏi vỏ, tựa hồ tùy thời đều có thể phát động công kích cực mạnh, ánh mắt bọn họ dù bình tĩnh, nhưng lại khiến cho người khác cảm thấy ánh mắt bọn họ như độc xà. Các võ sĩ Băng Nguyệt đường đã làm cho Tích Lỗ thấy được tố chất rất cao, song nếu so sánh với khí tức trên người những người này phát ra, có chênh lệch không nhỏ. Nhìn thấy bàn tay dày, rộng của bọn họ, thân thể không sai biệt lắm. Cùng với khí chất lạnh như băng kia, Tích Lỗ không khỏi rùng mình hít một hơi, đây là người Ngưỡng Quang đại lục sao? Theo khí tức trên người bọn họ phát ra mà nói, hiển nhiên là họ đã trải qua thời gian dài huấn luyện. Hơn nữa, bọn họ cũng không phải võ sĩ bình thường. Thực lực bọn họ, rõ ràng là đều rèn luyện trong thiết huyết. Sát thủ, đây là phán đoán cuối cùng của Tích Lỗ. Tích Lỗ đoán không sai, năm trăm Huyết vệ là thành viên tinh nhuệ nhất Huyết Sư giáo, tác dụng ngày thường của bọn họ không nhiều. Họ thực chất là lực lượng trung kiên. Chỉ khi Huyết Sư giáo gặp phải vấn đề gì khó giải quyết hoặc là nguy cơ lớn thì đó là thời điểm họ xuất hiện. Năm trăm Huyết vệ này hao phí lượng lớn tài nguyên của Huyết Sư giáo. Ngay cả nguyên bổn năm đường, cũng không hao tốn tài nguyên bằng bọn họ. Bồi dưỡng Huyết vệ phải bắt đầu từ khi còn nhỏ. Những Huyết Sư giáo có địa vị cao nhất Huyết Sư đường phái cao thủ, tại dân gian tìm kiếm các cô nhi có tư chất cực tốt đem về, đến ba tuổi bắt đầu bồi dưỡng. Bọn họ trong lòng tuyệt đối trung thành, chỉ có phục tòng và giết chóc. Mỗi một Huyết vệ trong Huyết Sư đường bắt đầu rèn luyện vì Huyết Sư đường và phục dụng. Đến ba mươi tuổi, cũng là thời gian thân thể nhân loại đạt đến thời kỳ hoàn mỹ nhất. Từ ba mươi đến bốn mươi lăm tuổi, thời gian mười lăm năm này là thời gian bọn họ phục vụ cho Huyết Sư. Qua bốn mươi lăm tuổi thì Huyết vệ lập tức rời khỏi Huyết vệ đội ngũ. Khi đó sẽ tùy Huyết Sư an bài mà trở thành người thường, hay làm Địa huyết vệ, có vị trí rất cao tại Huyết Sư. Bọn họ có đảm nhiệm hay không hoặc làm Huyết vệ huấn luyện viên, thì khi đến các đường đều đảm nhiệm chức vụ trọng yếu. Và đều có thể đạt được đãi ngộ tốt nhất. Nhưng khả năng có được biên chế này của Huyết vệ chỉ xuất hiện sau khi thành công. Thực ra thì mười người cũng chưa được một người có khả năng này. Bởi vì những nhiệm vụ của bọn họ cũng quá khó khăn nên khi thành công cũng ít người sống sót được mà về hưu. Cũng vì thế, bọn họ kinh qua thiết huyết khảo nghiệm, nên đã trở thành đội ngũ cực mạnh trong thế giới ngầm. Mặc dù nhân số chỉ có năm trăm, nhưng lúc trước cả gia gia Niệm Băng có được Hỏa diễm ma long kỵ sĩ đoàn cực mạnh, cũng từng nói qua, tại ngay thời điểm đó, chỉ duy nhất năm trăm người bọn họ là có thể so sánh với sự hủy diệt Hoả diễm ma long kỵ sĩ đoàn. Cái này không có nghĩa là Huyết vệ bọn họ có thể đối kháng với Hỏa diễm ma long kỵ sĩ đoàn nhưng vì Huyết vệ huấn luyện cực kỳ khắc nghiệt cộng với tư tưởng trung thành tuyệt đối và tôn chỉ đạt tới mục đích bất chấp thủ đoạn. Chỉ riêng điểm này cho dù hai Hỏa diễm ma long kỵ sĩ đoàn cũng không phải là đối thủ của bọn họ.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tích Lỗ, Niệm Băng mỉm cười nói: "Đại ca, mấy người này là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Huyết Sư giáo chúng ta, Huyết Sư Ngũ bách Huyết vệ. Lúc trước, ta trợ giúp Yến Phong bước lên ngôi vị hoàng đế Băng Nguyệt đế quốc, một trận chiến mấu chốt ở hoàng cung, là do bọn họ hoàn thành. Khi đó tuy rằng ta vận dụng các loại hình thức khiến cho bên trong hoàng cung không hư hỏng, nhưng năm trăm Huyết vệ này lại làm được một kỳ tích không chết một người nào."
Tích Lỗ gật đầu nói: "Cũng được đấy, những người này không riêng gì thực lực mạnh mẽ, quan trọng hơn là trên người bọn hắn tản mát ra loại khí tức nầy, cả ta cũng có chút cảm giác sợ hãi. Niệm Băng, thế lực Huyết Sư giáo của ngươi thật đúng là cường đại hả! Ta xem, nếu bất kể hy sinh mà nói, bán thần dưới thần nhân, dưới tình huống năm đối một, chỉ sợ cũng khó trên tay bọn họ." Bán thần, đúng là chỉ dưới thần nhân mười hai bậc, cái gọi là bán thần, để chỉ thực lực giỏi hơn, áp đảo vũ thánh và thần sư. Tích Lỗ phán đoán phi thường chuẩn xác, thực lực mấy huyết vệ này mặc dù đa số đều là đại kiếm sư và vũ đấu gia, nhưng bọn họ lại hoàn toàn có thể làm được nhiệm vụ đánh lén vũ thánh. Tích Lỗ âm thầm tính toán một chút, thần đại lục có trên vạn thần nhân, nhưng, đại bộ phận là thần nhân cấp thấp nhất, tố chất thậm chí còn không bằng những người trước mắt này. Xem ra, Ngưỡng Quang đại lục ngoại trừ không thể cùng thần đại lục so sánh cao thủ đỉnh cấp ra, còn có lực lượng có thể cùng thần nhân bình thường chống lại.
Lúc Tích Lỗ đang quan sát năm trăm huyết vệ này, huyết vệ phía sau đã dần dần đi ra. Ở cuối đội ngũ, Tích Lỗ thấy được một thứ kỳ quái gì đó, ba mươi tên huyết vệ xuất hiện cuối cùng, mỗi ba người nâng một cái giá thật lớn do kim loại chế tạo mà thành, không biết là dùng để làm gì. Trước cái giá, một hình vòng cung bề rộng chừng một trượng, phía dưới có một trụ tròn thẳng, đáy trụ tròn là hình trùy tròn bén nhọn, mà hai bên trụ tròn, đều hướng bên cạnh kéo dài ra một cái giá hình vuông, phía dưới cái giá dùng da trâu thuộc bọc lên. Hai gã huyết vệ phía trước đang dùng bả vai, nâng cái giá này, theo trước nhất của hình cung, một cái trụ kim loại hình vuông dài đến một trượng kéo dài về phía sau, mà hai đỉnh hình cung đầu và cuối, thì do một dây tơ kim loại màu đen nối lại mà thành. Dây tơ kim loại thô như ngón cái, nhìn không ra là tài liệu cái gì. Ải nhân là chú tạo đại sư, khi Tích Lỗ thấy thứ này, trong đầu lập tức bắt đầu tính toán rất nhanh, nhất là khi hắn nhìn thấy cây tơ kim loại kia, cùng với cây trụ kim loại hình vuông căn vẫn kéo dài về phía sau, cùng với chỗ mặt sau tên huyết vệ kia nâng, trong mắt không khỏi sáng lên, quát to một tiếng "Tốt, thật sự là thứ tốt." Không thể chờ đợi mà chạy vọt lên vài bước, muốn sờ giá kim loại thật lớn kia.
Quang mang màu đen giống như răng độc xà chợt lộ ra, trong nháy mắt, ít nhất có hơn mười cây tế kiếm chỉ hướng Tích Lỗ. Thân thể Tích Lỗ đang vọt tới trước trong nháy mắt đình chỉ, một tầng đấu khí màu đen từ trong cơ thể tràn ngập ra, hắn cảm giác được nguy cơ. Hơn mười cây tế kiếm tối đen kia đều chỉ vào mười điểm yếu hại trên người hắn, nhưng không có một chỗ nào lặp lại. Sát khí mãnh liệt tập trung vào thân thể Tích Lỗ.
Trong nháy mắt, hắn cảm giác rõ ràng được, bất luận chính mình di chuyển hướng nào, mấy tế kiếm này đều lập tức phát động công kích vào mình. Hắn đương nhiên cũng không e ngại công kích như vậy, nhưng trong nháy mắt này phối hợp hình thành uy hiếp, lại khiến cho ấn tượng của hắn đối với mấy huyết vệ này càng sâu sắc hơn. Nhìn thấy ánh mắt không hề cảm tình kia, Tích Lỗ không khỏi âm thầm gật đầu, lợi hại, thật sự là lợi hại.
Mấy cái này đều là phát sinh trong nháy mắt, Niệm Băng chận lại nói: "Dừng tay, là người một nhà." tế kiếm màu đen lặng yên biến mất không một tiếng động. Đội ngũ các huyết vệ y như trước vẫn duy trì chỉnh tề như vậy, sát khí trong nháy mắt thu liễm. Ngay cả Tích Lỗ cao thủ như vậy, cũng cảm giác được toàn thân nhẹ hẳn, lúc này, hắn mới có thể với tay chạm đến cái giá kim loại kia, trên tay dẫn đấu khí màu đen lục lọi trên cái giá kim loại kia, nhất là cây trụ vuông màu đen kéo dài về phía sau ở giữa máng sâu hình cung, liên tục gật đầu, trong mắt Tích Lỗ tràn ngập tán thành "Thứ tốt, thật sự là thứ tốt. không nghĩ tới trên Ngưỡng Quang đại lục cũng có trình độ luyện chế được như vậy."
Niệm Băng mỉm cười nói: "Băng Nguyệt đế quốc là quốc gia am hiểu chú tạo nhất trong Ngưỡng Quang đại lục. Trước khi chúng ta đi vào phiến sơn mạch này, ta nói qua với Yến Phong quốc vương Băng Nguyệt đế quốc, đặc ý để cho hắn phái người khẩn cấp chế ra. Ngay lúc đó ở bên kia còn đang khua chuông gõ mõ chú tạo, các loại tài liệu cũng đã đến vị trí tập kết. Tin tưởng rằng, không lâu sau, cái ta muốn đó có thể toàn bộ chế tạo xong. Thời gian hai tháng cũng đủ rồi."
Tích Lỗ không quay đầu lại nhìn Niệm Băng, ánh mắt hắn đều bị thứ trước mắt hấp dẫn, vừa lục lọi kim loại lạnh như băng kia, vừa thì thào nói: "Hai người nâng, nâng cái giá có thể lên xuống, xác thật thân cao không đủ. Đây là một loại hợp kim. cũng không phải sắt đơn giản, mà lượng tính tinh thiết rèn đi rèn lại nhiều lần cùng thép dung hợp mà thành, độ cứng tự thân vô cùng tốt. Hơn nữa chỉ dùng gần trăm cây tơ nhỏ bện lại mà thành, công nghệ đã phi thường hoàn mỹ. Nỏ lớn như vậy, ngay cả ta mới là lần đầu tiên nhìn thấy. Trong ải nhân tộc chúng ta ghi lại, trước kia Di Thất đại lục từng có loại dường như siêu cấp trọng nỗ. Bất quá, bát công trọng nỗ kia cũng dùng để đặt ở trên tường thành phòng ngự. hơn nữa trọng nỗ này. công nghệ chế tạo càng thêm hoàn mỹ, có thể đồng thời phóng ra tám cây nỗ tiễn, ngay cả chủ thuẫn chiến trận cứng rắn nhất cũng vô pháp ngăn cản công kích của nó. Tuy nhiên, nỗ này mặc dù chỉ có thể phóng ra một cây nỗ tiễn, nhưng cường độ công kích lại muốn vượt qua bát công trọng nỗ. Dù sao, tất cả lực bắn tập trung trên một cây nỗ tiễn, uy lực muốn lớn hơn nhưng nỗ này cũng có khuyết điểm. Bách luyện tinh thiết bỏ thêm thép và đồng đỏ rèn đi rèn lại nhiều lần, tài nguyên bỏ ra phải khổng lồ cỡ nào. Hơn nữa, nỗ này chế tạo ra, sức nặng rất lớn là vấn đề nghiêm trọng của ma pháp sư. Nếu ta phán đoán không sai, này một cái nỗ cơ sức nặng, muốn vượt qua hai trăm cân."
Niệm Băng gật đầu: "Không sai, hai trăm năm mươi cân, Tích Lỗ đại ca, không hổ là chiến sĩ ải nhân tộc, phán đoán của ngươi thực chính xác. Nỗ này mặc dù lực công kích cường hãn, nhưng sức nặng lại thành hạn chế lớn nhất, không có đấu khí cấp bậc vũ đấu gia, căn bản không có khả năng đem kéo dây nỗ, mặc dù hai bên dây cung có hai cái bánh xe di chuyển giảm bớt lực kéo cũng không được. Ngoài ra nâng cự nỗ nặng hai trăm năm mươi cân cũng không phải người thường có thể làm được. Bởi vậy, mỗi một cây trọng nỗ này, đều phải ba gã cao thủ phối hợp mới có thể phát huy uy lực. hơn nữa, uy lực chỉ là đơn độc thể công kích. Nỗ tên là Tru thần nỗ."
Tích Lỗ chấn động toàn thân, khi nghe Niệm Băng nói ra hai chữ cuối cùng, hắn nhất thời hiểu được ý tứ Niệm Băng, thì thào nói: "Tru thần, hay cho một cái Tru thần nỗ. Niệm Băng, cái này do ngươi thiết kế ra hả?"
Niệm Băng gật đầu: "Ta từ nhỏ cùng sư phó học tập trù nghệ, đối với các loại công linh đều phi thường thích, nhất là nỗ, ta là một gã ma pháp sư, thời điểm cùng võ sĩ giao thủ rất có hại. Đáng tiếc, khi đó ta không có tiền, nếu không, chắc chắn chế tạo một thanh thủ nỗ đeo ở trên người để dùng. Khi còn bé ta thường thường ảo tưởng, nếu có thể chế làm ra một loại trọng nỗ siêu cấp, cho dù là cao thủ cấp bậc vũ thánh, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản. đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có thể bắn trúng đối thủ mới được. Bởi vậy, ta có một chút cấu tứ, lúc rảnh rỗi vẽ ra một thảo đồ, trước khi tới nơi này, ta đem thảo đồ giao cho Băng Nguyệt đế quốc quốc vương Yến Phong, hắn phái vũ khí thiết kế sư tốt nhất sửa đổi, sau khi sửa qua thì có Tru thần nỗ này. Thứ này chế tạo quả thật hao phí tài nguyên thật lớn, một thanh Tru thần nỗ tài nguyên cũng đủ trang bị mấy tên trọng kỵ binh. May mắn Băng Nguyệt đế quốc các loại khoáng thạch rất phong phú, mới có thể thành công chế làm ra mấy cái nỗ cơ này, trước tiên là mười cái."
Tích Lỗ một tay đặt phía dưới nỗ cơ, bàn tay to dùng sức, một tay đem trọng nỗ nặng hai trăm năm mươi cân giơ lên, ngay cả các huyết vệ một bên không có biểu tình, thần sắc cũng không khỏi thay đổi, phải biết rằng, nỗ cơ thật lớn, Tích Lỗ nâng chính là phía sau bộ, mà phía trước nỗ cơ nặng nhất, bởi vậy, bây giờ hắn phải chịu sức nặng cũng không phải đơn giản hai trăm năm mươi cân. Nhìn vẻ mặt thoải mái của hắn, tựa hồ cũng không phí lực gì, hơn nữa, Tru thần nỗ trên tay hắn, không có chút rung động dù nhỏ nhất. Phải biết rằng, cho dù đại lực sĩ hai vai có lực ngàn cân, đã không có khả năng làm được điểm này.
Niệm Băng trên tay lóe ngân quang, một cây tên dài đến nửa trượng xuất hiện trên tay hắn, đem tiễn đưa cho Tích Lỗ mỉm cười nói: "Đại ca, nhân tiện nhờ ngươi tới thử cây tên thứ nhất này đi, thứ này chế làm ra, ta muốn nhìn một chút uy lực hắn đến tột cùng như thế nào. Tại cường lực bắn ra, trên Tru thần tiễn này ta không có thiết trí đuôi, nếu công kích theo đường thẳng khoảng cách có thể đạt tới ba trăm trượng, mục đích của ta cũng đạt được rồi."
Tích Lỗ tiếp nhận thiết tiễn, vừa thấy tiễn không khỏi cười nói: "Một món rất tốt hả! Lấy tinh thiết và xích đồng làm thân tên, lấy thép làm mũi tên, thứ này tính xuyên thấu phối hợp với Tru thần nỗ này quả thật hoàn mỹ hả!"
Niệm Băng cười khổ: "Đúng vậy! Thứ này giá trị cực cao, nếu không phải vì đối phó với thần nhân, ta cũng sẽ không để cho Băng Nguyệt đế quốc chú tạo cho ta thứ này hả! Thử xem đi, xem uy lực như thế nào."
Tích Lỗ gật gật đầu, đem nỗ cơ để trên mặt đất, nhô người ra tiến lên, đem một chân chống trên thân nỗ dễ dàng kéo hết dây cung lại, cả nỗ cơ phát ra tiếng vang "chi chi", hình cung trước nhất dần dần uốn lượn, hắn đem dây nỗ treo lên, cả nỗ cơ nhất thời cong lên, Tích Lỗ đem Tru thần tiễn Niệm Băng cho hắn từ trước mặt cắm vào, cười ha hả nói giỡn: "Khá thật, ta cũng có chút mong đợi hả." Tích Lỗ lại đem Tru thần nỗ giơ lên, ánh mắt nhìn phía sau dây cung, nhắm Tuyết sơn xa ngoài mấy trăm trượng, tay phải nắm lẫy nỏ phía dưới, trong mắt tinh quang chợt lóe, trong nháy mắt bóp cò.
Tiếng xé gió chói tai theo dây nỗ vù vù vang lên, tất cả mọi người chỉ có thấy một đạo ảo ảnh trong chớp mắt biến mất, Tuyết sơn cơ hồ trong nháy mắt liền vang lên một tiếng ầm vang thật lớn. Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy, phương xa Tuyết sơn bắn tung ra tảng lớn tuyết vụ. tinh thần lực Niệm Băng cơ hồ có thể coi như ánh mắt, hắn rõ ràng nhìn thấy trên ngọn Tuyết sơn ngoài ba trăm trượng, xuất hiện một động lớn đường kính gần trượng, sâu chừng ba trượng. Uy lực của một mũi tên này, đủ để so sánh với lực công kích của một gã vũ thánh, thậm chí còn hơn. Nhìn thấy cảnh tượng này. trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ.
Tích Lỗ nheo mắt lại, nhìn cái động lớn trên núi tuyết kia, đem nỗ cơ đưa trả cho ba gã huyết vệ, trong mắt thần sắc có chút ba động, tựa hồ đang tự hỏi cái gì. Niệm Băng đi đến bên cạnh Tích Lỗ, nói: "Đại ca, ngươi xem thứ này thế nào? Dùng để đối phó thần cấp cao thủ của Thần đại lục, nếu như ra mật lệnh bắn cụm, hiệu quả nên sẽ cũng được, hơn nữa, ta định trên nỗ tiễn phụ gia một ít ma pháp."
Tích Lỗ gật đầu, nói: " Sau khi phụ gia ma pháp, lực sát thương tất nhiên phải lớn hơn nữa. Bất quá, ta đề nghị ngươi phụ gia đơn độc thể công kích ma pháp. Lợi dụng tính xuyên thấu của mũi tên, nếu là ma pháp có tính bao trùm lực công kích phân tán, ngược lại đạt không đến hiệu quả nên có. Tru thần nỗ này công kích theo đường thẳng khoảng cách lại đạt tới năm trăm trượng, rất khủng bố rồi. Bình thường cung tên công kích theo đường khoảng cách chỉ có năm mươi trượng, cung cứng cũng sẽ không vượt qua trăm trượng. Bát công cự nỗ trước kia của Di Thất đại lục công kích theo đường thẳng cũng chỉ là ba trăm trượng mà thôi. Tru thần nỗ có thể phát huy uy lực xuất thần lớn như vậy, với tài liệu tạo nên hắn có quan hệ rất lớn. cường độ lớn như vậy, cũng chỉ có tài liệu tốt hơn mới có thể đạt tới. bất quá, Niệm Băng ngươi Tru thần nỗ này đúng là bởi vì tầm bắn xa, ngược lại có chút vấn đề xuất hiện."
Niệm Băng trong lòng vừa động, hắn biết là ải nhân nên Tích Lỗ phương diện chú tạo so với chính mình không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu, vội vàng thật tình hỏi: "Đại ca, phương diện nào còn không đủ hả?"
Tích Lỗ nói: "Ba thủ hạ của ngươi hợp lực khống chế một nỗ, nên không có vấn đề, nhưng trên Tru thần nỗ này lại chỉ có đầu ruồi cứng nhắc đơn giản. Ngươi cũng hiểu được, thị lực nhân loại dù sao là có hạn, cách xa năm trăm trượng, chỉ sợ dù là tinh linh tộc của Di Thất đại lục chúng ta cũng rất khó ngắm chuẩn. Mà chúng ta phải đối phó thần nhân, công kích khoảng cách là tối trọng yếu đối với ma pháp sư, tốt nhất là ngoài năm trăm trượng sát thương được đối phương. Tru thần nỗ này tốc độ công kích và tầm bắn cũng đủ, nhưng nếu không có độ chuẩn xác tốt đẹp, mấy cái Tru thần tiễn trân quý này của ngươi sợ rằng cũng chỉ có thể lãng phí."
"Đầu ruồi?" Niệm Băng quả thật không có lo lắng cặn kẽ đến vấn đề này, nghe Tích Lỗ vừa nói như vậy, hắn nhất thời hiểu được quan hệ giữa khoảng cách và đầu ruồi, quả thật, chỉ bằng vào ánh mắt nhắm vào, có lẽ cũng chỉ có chính mình có thể dựa vào tinh thần lực tập trung đối thủ, mà mấy thủ hạ này làm sao luyện đạt tới trình độ chuẩn xác, chẳng lẽ công sức mình vất vả sai người khẩn cấp tạo ra Tru thần nỗ lại tan như bọt nước sao?
Tích Lỗ nhìn thấy vùng giữa lông mày của Niệm Băng xoắn xuýt lại, mỉm cười nói: "Huynh đệ, ngươi đừng có gấp, ngươi quên đại ca ngươi là làm gì sao? Vấn đề đầu ruồi này, tiện thể do ta thay thế ngươi giải quyết đi."
Niệm Băng vui vẻ nói: "Đại ca, ngươi có biện pháp sao?"
Tích Lỗ ngạo nghễ nói: "Ải nhân tộc chúng ta được xưng là đại sư chú tạo giới cũng không phải tự khoe khoang, đầu ruồi này yêu cầu độ chuẩn xác mặc dù rất cao, nhưng ta lại có nắm chắc chuẩn bị được. như vậy tốt lắm, ngươi lại đi Băng Nguyệt thành một chuyến, ta viết cho ngươi một tờ giấy, ngươi dựa theo thứ trên tờ giấy này chuẩn bị hết cho ta, ta cam đoan lắp mấy ống ngắm trên mấy cái Tru thần nỗ này cho ngươi. được rồi, ngươi chuẩn bị chuẩn bị nhiều ít Tru thần nỗ?"
Niệm Băng mỉm cười nhìn Tích Lỗ, nói: "Sáu trăm người, tự nhiên là hai trăm nỗ, ta lại không hy vọng các thủ hạ tinh nhuệ của huyết sư giáo chúng ta bị thao tác làm tổn thương, Tru thần tiễn là lợi khí bọn hắn dùng để đối phó thần nhân."
Tích Lỗ vuốt cằm nói: "Tốt, ta đây tiện thể làm cho ngươi làm ra hai trăm ống ngắm. tuy nhiên, đến lúc đó còn cần hỏa ma pháp của ngươi hỗ trợ mới được."
Niệm Băng gật gật đầu, chuyển hướng năm trăm huyết vệ, nói: "Nhìn thấy Tuyết sơn phía trước không? Nơi đây có trăm tên võ sĩ Băng Nguyệt đường bổn giáo đang ở chấp hành diệt sơn nhiệm vụ. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi cùng tham dự trong đó, mục đích ma pháp sư phải đem tòa Tuyết sơn này làm thành đất bằng phẳng. Năm trăm người các ngươi chia làm ba đội, phân biệt cùng ba đội do Ngân Nãng Đường chủ dẫn hội hợp, hắn sẽ an bài mọi thứ các ngươi cần thiết, mỗi bốn canh giờ đổi người một lần, lần lượt phá sơn."
@by txiuqw4