Sáng ra chuông điện thoại réo. Della bốc máy.
“Vâng, tôi đây. Không thể như thế được! Một tin kinh hoàng! Tôi và anh Pol đã nói không biết bao nhiêu lần mà ông ta vẫn chứng nào tật ấy! Cứ thích phải tự tay đút cho chúng ăn cơ! Vâng, Rikka đang ở đây. Anh ấy cũng vừa về xong. Không, anh đừng can thiệp vào chuyện này. Đại úy phải cố gắng làm sao để mọi chuyện không lan ra ngoài nếu không sẽ ảnh hưởng rất lớn đến doanh thu của casino đấy, đại úy hiểu ý em muốn nói gì rồi chứ ạ? Vâng, hẹn ngày mai gặp lại.”
Suốt một tháng sau đó chúng tôi chỉ làm có một việc, nói theo cách nói của Della, là lo củng cố những thành quả đã chiếm được. Nói đúng hơn là chỉ mình Della củng cố.
Lục xác Reiner trước mặt tôi, Della tìm được chìa khóa két và mật mã khóa điện tử. Còn chuyện hai ngàn năm trăm đô la cô lờ đi không nói gì cả.
“Anh yêu, sẽ là ngu xuẩn nếu chúng ta sờ đến số tiền dự phòng đó lúc này một khi chúng ta đang có trong tay cả một xưởng in tiền!” Della dõng dạc tuyên bố. “Hơn nữa, anh lại chưa quen xài tiền lớn. Vậy, anh chịu khó chờ một thời gian nữa đi rồi anh sẽ được nhận phần của anh.”
Della đã không cho tôi tới gần két tiền và hầu như giữ quyền chỉ huy hoàn toàn. Nhưng khốn nỗi các nhân viên ở casino lại không thèm nghe lệnh cô.
“Đây là công việc của đàn ông, cô Pol ạ, vậy cô nên giao quyền quản lý cho ngài Rikka đi thì tốt hơn,” Lui nói.
Cuối cùng, Della đành phải nhường ngôi cho tôi. Nhưng chìa khóa két tiền và việc quản lý các cơ sở vui chơi, giải trí ở Bei cô vẫn giữ.
Mỗi khi Della vào thành phố là tôi lại tìm gặp Ginni. Đó là tình yêu mà không gì có thể ngăn cản nổi. Tôi đành phải thuê một căn hộ trên đại lộ Franklin ở Lincoln Beach và lúc này công việc của tôi ngập đầu. Tôi đã nói với Ginni là sẽ cưới cô và cô đã chấp thuận, ít lâu sau tôi nhận thấy Ginni cũng yêu tôi thực sự.
Nhưng thời hạn đi vẽ quảng cáo của Ginni ở bãi biển đã hết.
“Anh Johnny, phải làm gì bây giờ anh?” Ginni hỏi. “Lúc nào thì chúng ta cưới nhau?”
Cần phải giải quyết mọi vấn đề. Thứ nhất, phải cuỗm được một số tiền lớn. Thứ hai, cần phải tìm một nơi nào đó mà Della không sao sờ tới chúng tôi được. Della đã hứa sẽ chia cho tôi hai trăm năm mươi ngàn đô la. Tôi đã hoàn thành vai diễn và cô phải trả cho tôi số tiền đó. Chỉ cần biết được mật mã khóa điện tử. Trong đó đang có cả triệu đô.
Có thể tôi sẽ là một giám đốc không đến nỗi tồi; ít ra thì tôi cũng đã quản lý casino không mấy khó khăn. Hàng ngày, tôi đã cho họp với Lui và các nhân viên khác. Lúc đầu, Della không thích chuyện đó nhưng rồi cũng phải công nhận tôi làm thế là đúng. Trước kia, các ý kiến của các nhân viên ở casino không hề được để ý. Thế nhưng những ý kiến của họ nhiều khi thật bổ ích và nhờ chúng mà tôi đã nâng doanh thu của casino lên một cách đáng kể.
Sau đó, tôi đề nghị xây dựng trong công viên một sân bay trực thăng tắc-xi để đón khách từ Miami giúp cho các tay triệu phú đang đốt cuộc đời trong chốn ăn chơi rút ngắn khoảng cách. Chính việc này đã làm cho doanh thu của casino tăng lên bảy phần trăm.
“Anh thực sự là một doanh nhân bẩm sinh!” Della thán phục. “Em không ngờ anh lại tài giỏi thế! Anh đang làm nên bao điều kỳ diệu!”
Tôi nghĩ tới đại úy Hem. Tất nhiên, lão đã tra khảo chúng tôi: ai đã giết Reiner. Một lần, khi chỉ có hai chúng tôi lão đã nói với tôi:
“Kết quả khám nghiệm tử thi chỉ ra rằng, Reiner đã chết trước lúc rơi vào chuồng cọp ít nhất là sáu giờ. Điều này có vẻ lạ, phải không anh Rikka?”
Tôi đã trả lời lão đúng là lạ thật. Chúng tôi đã nhìn nhau một lúc lâu rồi quay mặt đi. Rõ ràng là Hem hiểu hết và biết rằng tôi cũng đoán ra điều đó.
“Dù sao thì lão Hem ấy cũng phải ngậm miệng thôi, anh Johnny ạ,” Della trấn an tôi. Lão ta không dại gì nói ra. Im lặng lão sẽ có lợi. Hơn nữa, bây giờ có nói ra thì cũng đã muộn. Cuộc chơi đã kết thúc rồi.
Hàng tuần, đại úy Hem đến gặp tôi để nhận từ tay tôi bảy trăm năm mươi đô la. Tôi đã tự hỏi mình không biết khi nào thì lão sẽ đòi tăng lên nữa đây. Chúng tôi đã sẵn sàng trả cho lão gấp đôi bởi lẽ công việc kinh doanh của casino ngày một tiến triển tốt đẹp. Della lâu lâu lại tặng tôi một món quà đắt tiền.
“Anh yêu, anh xứng đáng được nhận nó.” Cô nói mỗi khi tặng tôi một món gì đó.
Chưa bao giờ một viên quản lý casino lại bị trả lương rẻ thế.
Nửa tháng sau, Ginni rời Lincoln Beach. Công việc đang chờ cô ở Miami.
Mọi việc đã diễn ra như thế trong thời gian năm tuần sau khi Reiner bị giết. Có thể ghế điện đang chờ tôi. Tôi đã xỏ mũi được Della. Tôi yêu Ginni và cô ấy cũng yêu tôi tha thiết. Mọi việc thật tuyệt vời!
Một khi Rikka chưa từ Los-Angeles đến.
@by txiuqw4