sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 621 - 622 - 623 - 624 - 625

Cung Thượng Trạch nói xong thì vẻ mặt hơi tối: "Dù gì tôi cũng đã làm hết khả năng nhưng mà phần thắng của chúng ta lần này không lớn. Năm này phần thưởng lớn như thế chắc chắn Đới Uy sẽ lựa chọn tác phẩm tôi đắc ý nhất..."

Sắc mặt Ninh Tịch cũng không khá hơn, đối với Cung Thượng Trạch mà nói thì trận chiến lần này rất khó đánh.

Bởi vì đối thủ của cậu ra không phải ai khác mà là chính mình.

"Không sao, cố hết sức là được rồi, lần này không được thì còn lần sau, lần sau nữa... Một ngày nào đó cậu nhất định có thể chiến thắng bản thân mình. Khả năng của cậu là vô hạn mà đối phương chỉ có một đống thiết kế chết, rồi cũng đến lúc dùng hết mà thôi, không việc gì phải sợ!"

Cung Thượng Trạch nhìn đôi mắt sáng ngời của người trước mắt, thân thể yếu ớt như thể được rót vào một nguồn năng lượng mới bèn dùng sức gật đầu mạnh một cái: "Đúng vậy!"

"Tốt lắm, yên tâm mà nghỉ ngơi đi, ngay mai còn có một trận đánh lớn đấy!"

...

Ngày hôm sau.

Hội trường cuộc thi Kim Đỉnh.

Là cuộc thi về thiết kế thời trang danh giá nhất của Trung Quốc thế nên hội trường hôm nay được trang trí một cách xa hoa không gì sánh kịp và vô cùng huyền ảo.

Vị trí chỗ ngồi được bố trí treo trên không, cách mặt đất chừng hơn một mét, ánh đèn màu chiếu rọi khắp nơi. Hai con thuyền Noah xếp song xong tạo thành một sân khấu hình chữ T.

Một chỗ trong hội trường này cũng thuộc loại ngàn vàng khó mua, tất cả những người xuất hiện ở đây đều là người mẫu hay những người có tiếng trong giới. Lấy thân phận trong giới giải trí hiện giờ của Ninh Tịch thì đúng là không đủ tư cách xuất hiện ở đây. Cô phải dựa vào thân phận bà chủ của Studio có nhà thiết kế trúng tuyển mới lấy được một vé mời.

Ninh Tịch đưa Cung Thượng Trạch với Mạt Mạt vào trong, chưa đi được mấy bước đã bị người chặn đường.

Cuộc thi còn chưa bắt đầu mà các phóng viên đã điên cuồng vây quanh đối tượng được cho là có khả năng đoạt giải nhất năm nay, David - Đới Uy.

"David, trong cuộc thi lần này anh có lòng tin không? Mọi người đều nói giải nhất lần này nếu không phải thuộc về anh thì sẽ chẳng thuộc về ai cả!"

"Nghe nói ngay cả nhà thiết kế chiến thắng của mùa giải trước - Lý Minh cũng dự đoán anh là người đoạt giải! Chuyện này là thật sao?"

"Lần này có rất nhiều người có tiếng của giới giải trí sẽ xuất hiện, bọn họ đều là fan của anh cả. Thậm chí còn mặc thiết kế của anh đến đây để cổ vũ nữa, anh có điều gì muốn nói về vấn đề này hay không?"

...

Vẻ mặt của David vô cùng phấn khởi và hào hứng, hoàn toàn không thấy bóng dáng vênh mặt hất hàm trước đây, đối mặt với sự vây quanh của phóng viên cũng bình tĩnh trả lời: "Mỗi một mẫu thiết kế đều là tâm huyết của tôi, tất nhiên là tôi rất có lòng tin với các tác phẩm của mình. Nhưng chuyện tranh giải vẫn phải xem sự đánh giá của ban giám khảo! Lý Minh là đàn anh trong nghề tôi rất tôn kính, tôi rất cảm ơn sự tán thưởng của anh ấy cũng như tình cảm của các vị mỹ nữ!"

Ninh Tịch với Cung Thượng Trạch còn chưa kịp phản ứng gì thì cô trợ lý Mạt Mạt đã làu bàu: "Gì thế! Cái thằng này quá vô liêm sỉ rồi... cái gì mà tâm huyết... rốt cuộc là tâm huyết của ai!"

Ban đầu lúc mới được tuyển vào, Hàn Mạt Mạt cũng không biết Cung Thượng Trạch là ai, nhưng về sau càng xem những mẫu thiết kế của cậu thì càng thấy quen mắt.

Bởi vì những người làm nghề sáng tạo căm thù nhất chính là sự đạo nhái, cho nên cô bé mới không nhịn được mà nói việc Cung Thượng Trạch đạo nhái phong cách thiết kế của David là không tốt các kiểu. Dù sao cũng thật sự coi thường Cung Thượng Trạch.

Lúc ấy Cung Thượng Trạch cũng chẳng phản bác lại một câu nào, vẫn cắm đầu vẽ tối ngày như cũ.

Ở chung một thời gian, cô bé mới dần phát hiện ra vấn đề, Cung Thượng Trạch nói đơn giản thì chính là loại người dùng tính mạng của mình để thiết kế, người như vậy thì làm sao có khả năng làm mấy chuyện đầu cơ trục lợi, ăn cắp ý tưởng được?

Sau đó cô bé mới quấn lấy Ninh Tịch hỏi thật lâu, mới biết câu chuyện đáng sợ bên trong...

Sau khi chặn mất mười mấy phút, các phóng viên mới chịu tản ra đi phỏng vấn những thí sinh khác.

Cung Thượng Trạch chỉ là một gương mặt mới, hôm nay lại còn ốm nên đeo khẩu trang, thế nên tất nhiên là chả ai để ý đến.

Có điều ba người họ lại rất vui vẻ với việc này, lập tức chạy tới hậu trường để chuẩn bị.

Lúc Cung Thượng Trạch lướt qua, David tựa hồ có chút nghi ngờ mà nhìn theo bóng lưng của cậu ta một cái nhưng rất nhanh đã thu mắt lại, tiếp tục à ơi với mấy người đang lấy lòng nịnh hót.

Hậu trường.

Bên trong đang sôi sục chuẩn bị, thậm chí có người mẫu chỉ mặc đồ lót đi đi lại lại. Trong đây có không ít nhà thiết kế và trợ lý là nam nhưng các cô đã sớm quen rồi, hoàn toàn không coi bọn họ là đàn ông.

Đoán chừng Cung Thượng Trạch chưa thấy qua cảnh này bao giờ nên trong mắt có chút lúng túng, có điều đến lúc kiểm tra quần của người mẫu thì ánh mắt lại lập tức trở nên nghiêm túc.

"Oa... thật là nhiều siêu mẫu nha! Dáng người đẹp quá! Em là con gái mà nhìn còn chảy nước miếng!" Hàn Mạt Mạt nuốt nước bọt.

Lúc này có một người mẫu hùng hùng hổ hổ sải bước đi về phía bọn họ: "Nhường đường! Đừng cản đường!"

Người mẫu biểu diễn của Cung Thương Trạch đang thay quần áo bị đẩy một cái, xem tư thế là chuẩn bị đạp phải mẫu thiết kế...

May mà Ninh Tịch nhanh tay lẹ mắt túm được eo người mẫu, cẩn thận giúp cô ta đứng vững lại, nếu không thì không chỉ người bị ngã mà quần áo cũng khó giữ được.

"Này! Cô làm cái gì vậy? Thiết kế của chúng tôi suýt nữa thì bị cô làm hỏng rồi!" Hàn Mạt Mạt nóng nảy xông ra chặn người mẫu kia lại.

Người kia quét mắt nhìn thiết kế trên người người mẫu một cái, thấy đây là một mẫu có phong cách rất giống phong cách thiết kế của David thì vẻ mặt cô ta trở nên khinh bỉ: "Cái thứ rẻ rách đạo nhái mà còn muốn lừa tiền à? Có tin tôi khiến mấy người bị hủy bỏ tư cách thi đấu không! Cút!"

Hàn Mạt Mạt vốn định phản bác lại nhưng cô nhận ra người này chính là siêu mẫu thế giới An Kỳ vô cùng nổi tiếng trong giới lại có quan hệ với ban tổ chức nữa. Hôm nay nếu đắc tội cô ta tuyệt đối không có quả ngọt để ăn nên chỉ có thể cố nén tức giận.

"An Kỳ thân yêu, mau tới đây thay đồ nào!" Cách đó không xa có tiếng gọi.

An Kỳ lập tức lộ ra một nụ cười, đi về phía đối diện: "Oa, giám đốc Đới, bộ này thật đẹp quá!"

"Đẹp chứ! Tôi đã nói cô nhất định sẽ thích mà!" Đới Uy đắc ý.

"Quá đẹp luôn! Không hổ là giám đốc Đới, lần nào cũng khiến tôi bất ngờ! Khó trách ngay cả Lý Minh cũng nói lần này giải Kim Đỉnh nhất định thuộc về anh!" An Kỳ nói xong rồi nhìn lướt qua hướng đám người Cung Thượng Trạch: "Có điều, cái giải này đúng là càng ngày càng tệ, loại thiết kế nào cũng có thể trúng tuyển! Mới nãy đám kia còn muốn lừa tôi đấy, rõ ràng là sao chép phong cách của anh mà! Đúng là thật nực cười!"

Đới Uy tỏ thái độ không quan tâm, hào phóng cười: "Hà hà hà, cái giới này chính là như vậy, quen là được rồi!"

An Kỳ sờ chiếc váy kia, càng nhìn càng thích: "Vẫn là anh Đới lợi hại, thiết kế nào cũng khiến người ta ngưỡng mộ! Chả trách thầy Lý lại bảo anh sinh ra để thiết kế thời trang!"

...

Thấy chiếc trong tay Đới Uy, sắc mặt Cung Thượng Trạch trắng bệch trong nháy mắt.

"Giám đốc Cung, anh sao vậy?" Thấy sắc mặt Cung Thượng Trạch không đúng, Hàn Mạt Mạt lập tức lo lắng hỏi.

Ninh Tịch nhíu mi: "Tên Đới Uy này cũng ác thật, dám chọn mẫu này..."

Cung Thượng Trạch rất thường xuyên nhắc tới chiếc váy này với Ninh Tịch, cô nhớ mỗi lần nhắc đến nó vẻ mặt cậu lúc nào cũng hớn hở hạnh phúc.

Giọng nói Cung Thượng Trạch khô khốc: "Đó là tác phẩm khi linh cảm tôi dồi dào nhất, là tác phẩm hoàn hảo nhất trong lòng tôi, nằm trong bộ sưu tập Sinh Mệnh, bộ sưu tập đó có tổng cộng 6 mẫu thiết kế, vừa đủ cho Đới Uy tham gia cuộc thi này..."

Ninh Tịch vốn còn định an ủi mấy câu nhưng Cung Thượng Trạch đã hít sâu một hơi rồi tự bình tĩnh lại, không những thế còn trấn an Ninh Tịch: "Bà chủ, cuộc thi sắp bắt đầu rồi, cô cứ ra ngồi trước đi tôi sẽ theo sau!"

Ninh Tịch quan sát thấy trạng thái cậu ta coi như ổn định rồi mới vỗ vai một cái: "Được, có chuyện gì thì gọi tôi! Mạt Mạt, em trông chừng cậu ta, nếu cậu ta khó chịu chỗ nào phải báo cáo chị ngay lập tức!"

"Dạ, kể cả giám đốc có cắn em thì em cũng sẽ tìm chị báo cáo!"

"Thế mới ngoan, chị là chỗ dựa của em, yêu tâm đi!"

Nghe hai người nói chuyện, Cung Thượng Trạch dở khóc dở cười, trong dòng máu lạnh như băng đang chảy trong người bỗng có một tia ấm áp ngấm vào.

Cậu cẩn thận cầm lấy chiếc váy dự thi lần này, trong đôi mắt u ám lóe lên những tia sáng không rõ...

...

Cuộc thi sắp bắt đầu, trong hội trường cực kì náo nhiệt.

Các phóng viên phỏng vấn các thí sinh xong, hiện đang tranh nhau phỏng vấn những người nổi tiếng đến tham dự hôm nay.

Gần đây Thiên Hạ sắp khởi chiếu thế nên đang được quảng bá rầm rộ trên các phương tiện truyền thông, nữ chính Ninh Tuyết Lạc vì thế mà vô cùng được săn đón, cộng thêm việc Đới Uy - nhân viên của History là thí sinh hot nhất năm nay, thế nên cơ hồ là một nửa số phóng viên đều vây quanh cô ta.

"Cô Ninh, làm sao cô phát hiện được Đới Uy vậy? Có thể chia sẻ câu chuyện của hai người một chút được không?" Các phóng viên rối rít đưa ra câu hỏi.

Ninh Tuyết Lạc cũng không biết nghĩ tới cái gì mà trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng rồi mở miệng nói: "Thật ra Bá Nhạc1 phát hiện ra Đới Uy không phải là tôi mà là bạn trai tôi. Sau đó tôi thấy cũng không tệ nên mới nói chuyện tìm hiểu với cậu ta, thấy khá tiềm năng nên mới quyết định đầu tư..."

1Bá Nhạc: một nhân vật tài giỏi trong việc phải hiện ngựa tốt, về sau người Trung Quốc hay dùng để ám chỉ những người tìm được nhân tài giỏi.

"Hóa ra vẫn còn một đoạn giai thoại như vậy! Hai vị đúng là biết nhìn xa trông rộng, ngay cả tầm mắt cũng tốt giống nhau!"

"Thiên Hạ chưa ra mắt mà đã thu hút nhiều sự chú ý đến vậy, e là đến khi ra mắt chắc sẽ phá đảo phòng vé năm nay mất! Hơn nữa nghe nói Thiên Hạ còn tham gia mấy giải thưởng lớn nữa! Năm nay đúng là năm được mùa của Tuyết Lạc rồi!" Có phóng viên tâng bốc nói.

"Ha ha ha đúng thế, đúng thế tôi còn chuẩn bị xong cả bài báo Tuyết Lạc đoạt giải Ảnh hậu rồi đó!"

...

Cho đến khi dẫn chương trình tuyên bố cuộc thi bắt đầu thì các phóng viên mới tản đi, trở lại vị trí của mình.

Vị trí Ninh Tịch tương đối vắng vẻ, ở tít một cái góc xa. Cô đang nhân lúc ban tổ chức phát biểu mà nhắm mắt dưỡng thần thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói khiến người ta khó chịu.

"Ơ... Đây chẳng phải là Đại minh tinh Ninh Tịch sao? Cô cũng đến đây xem cuộc thi sao? Cô không biết muốn vào đây là cần vé mời à? Cừ tùy tiện lao vào không chừng bị người ta đánh đó!"

Người nói chính là Lý Nhạc Lăng, cô ta đang khoác tay Ninh Tuyết Lạc.

Trong đôi mắt lười biếng của Ninh Tịch thoáng qua một chút khó chịu, chậm rãi ngước mắt nhìn Lý Nhạc Lăng một cái rồi ra vẻ kinh ngạc nói: "Ồ! Cô Lý đây đổi nghề làm bảo vệ à?"

Lý Nhạc Lăng sửng sốt một lát rồi ngay lập tức giận dữ nói: "Mày mới là bảo vệ!"

Ninh Tịch tỏ vẻ bửng tỉnh gật đầu một cái: "Ôi xin lỗi, hóa ra chỉ là chõ mũi vào việc của người khác, là tôi hiểu nhầm."

"Mày!" Lý Nhạc Lăng giận gần chết.

Ninh Tuyết Lạc đứng một bên hòa giải: "Ninh Tịch, Lý Nhạc Lăng chỉ có ý tốt thôi, ở đây chỗ ngồi được quy định sẵn rồi, không thể tự tiện ngồi..."

Ninh Tịch nhắm hai mắt lại, chẳng muốn lãng phí một giây đồng hồ nào với những người này.

Lý Nhạc Lăng kéo Ninh Tuyết Lạc đi về phía chỗ Vip: "Kệ cô ta, dù sao đến lúc đó cũng chẳng phải là chúng ta mất mặt! Chỗ khác thì thôi nhưng cô ta lại không biết xấu hổ mà đến đây, cô ta thì biết cái gì là thời trang chắc?"

Ninh Tuyết Lạc chần chừ nói: "Có lẽ cô ấy thực sự được mời?"

Lý Nhạc Lăng tỏ vẻ chắc chắn nói: "Sao có thể! Chỗ ngồi hôm nay khó mua lắm đấy, ngay cả mẹ mình cũng phải nhờ tới rất nhiều người mới lấy được đó, suýt nữa thì không thể đi cùng cậu được rồi!"

"Quan hệ của cô ấy với Lục Cảnh Lễ tựa hồ không tồi..." Ninh Tuyết Lạc cố ý nói.

Lý Nhạc Lăng nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ: "Xem ra cũng chẳng coi trọng cô ta lắm nếu không lấy năng lực của Lục Cảnh Lễ thì hoàn toàn có thể cho cô ta một ghế ở hàng Vip rồi chứ sao có thể ngồi ở cái góc đó chứ! Loại người như vậy thật buồn nôn! Ôm đùi khắp nơi, chỗ nào cũng thấy bóng dáng cô ta!"

Nói xong còn hừ một tiếng, hưng phấn nói: "Được rồi, kệ cô ta. Đúng rồi Tuyết Lạc, chờ lát nữa trao giải xong chúng ta đến thẳng khách sạn Hoàng Tước đi, tớ đã đặt sẵn một phòng để chúc mừng cậu rồi đó!"

Ninh Tuyết Lạc trách cô ta: "Còn chưa biết có được giải không mà!"

"Cái gì mà không biết? Tớ đã sớm nghe ngóng trong các thí sinh lần này thì thực lực của đội các cậu là mạnh nhất đó, giải thưởng không về tay cậu thì về tay ai!" Nói xong còn thần thần bí bí nói thầm với Ninh Tuyết Lạc: "Tớ để mẹ nghe ngóng giúp, lần này giải nhất chính là Đới Uy đấy, cậu yên tâm đi!"

Ninh Tuyết Lạc nghe vậy con mắt sáng rực, cơ mà trong miệng thì vẫn vờ khiêm tốn nói: "Hay là cứ chờ kết quả đi rồi hãy nói!"

Đang nói thì Đới Uy cũng ngồi xuống, Lý Nhạc Lăng thấy vậy thì trêu đùa: "Ái chà chà, Đại tài tử của chúng ta tới rồi! Lần này mà được giải thì người muốn đào cậu đi lại nhiều hơn rồi?"

"Người đẹp Lý nói gì thế, bà chủ chính là cha mẹ tái sinh của tôi đấy! Tôi có bay lên trời cũng không thể rời bà chủ được đâu!" Đới Uy vốn là một kẻ biết lợi dụng, công phu nịnh hót cũng thuộc hạng nhất, dỗ Lý Nhạc Lăng và Ninh Tuyết Lạc cười tít mắt.

Bên kia, Cung Thượng Trạch với Hàn Mạt Mạt cũng ngồi xuống cạnh Ninh Tịch.

"Chuẩn bị xong rồi sao?"

"Vâng." Cung Thượng Trạch gật đầu, những gì có thể làm đều đã làm, bây giờ chỉ có thể ngồi chờ kết quả thôi.

Rất nhanh, ban tổ chức cũng phát biểu xong, cuộc thi chính thức bắt đầu.

Trên sân khấu chữ T, ánh đèn phát sáng lập lòe, tác phẩm của thí sinh đầu tiên bước lên.

Nhà thiết kế này thực lực cũng không tầm thường, trên màn hình led có giới thiệu sơ qua về thí sinh: Liễu Sinh, người từng đạt giải Kim Đỉnh lần thứ XVII. Hiện tại đang là giám đốc công ty thiết kế Liễu Sinh và Ủy viên Hiệp hội Thời trang Trung Quốc, từng được trao tặng danh hiệu Nhà thiết kế thời trang ưu tú...

Chủ đề thiết kế của Liễu Sinh là về con giáp, mượn ý tưởng hoa văn mười hai con giáp của Trung Quốc khiến cả sân khấu bừng sáng lên.

Chỉ có điều, sau những giây phút hào nhoáng ngắn ngủi thì cảm giác đầu tiên của mọi người chính là những mẫu này có vẻ quen mắt.

"Chậc, ngay cả Liễu Sinh cũng hết thời rồi sao? Đây rõ ràng là phong cách của Đới Uy mà!"

"Từ khi Đới Uy nổi tiếng với những trang phục có họa tiết phục cổ thì giờ ai ai cũng chạy theo ý tưởng này, sắp thành đầy đường rồi!"

"Quan trọng là những nhà thuyết kế đó có cố sức sáng tạo đến mấy cũng chẳng ra thể thống gì, hoàn toàn không có loại cảm giác hài hòa tự nhiên như Đới Uy!"

...

Hàn Mạt Mạt nghe những người xung quanh bàn tán trong lòng toát mồ hôi lạnh. Chỉ là hơi giống thôi cũng đã bị chửi như thế rồi, vậy chờ đến lúc tác phẩm của giám đốc xuất hiện sẽ bị chửi thành cái dạng gì?

Ba người kiên nhẫn nhìn những tác phẩm của thí sinh khác, cuối cùng cũng đến lượt bọn họ xuất hiện.

Nhưng mà, người xuất hiện trên sân khấu không phải người mẫu của bọn họ mà là của một thí sinh khác!

"Chuyện gì xảy ra?" Ninh Tịch hơi biến sắc.

Hàn Mạt Mạt vội vàng nói: "Để em ra hậu trường hỏi một chút!"

Rất nhanh, Hàn Mạt Mạt trở lại, đỏ mắt nói: "Ban tổ chức bảo chúng ta bị xếp diễn cuối cùng, em hỏi tại sao thì bọn họ còn không biết xẩu hổ mà nói diễn cuối cùng tốt hơn, có thể áp đảo. Nhưng mà... nhưng mà người diễn thứ hai từ dưới lên lại là Đới Uy. Vốn các mẫu thiết kế của chúng ta đã có phong cách gần với bọn họ mà bây giờ còn cố ý xếp chúng ta phía sau, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị người ta phỉ nhổ cho bằng chết..."

Khỏi cần hỏi cũng biết tám phần là do cô siêu mẫu An Kỳ gì gì đó động tay động chân, ả nổi danh trong giới là ỷ lớn hiếp bé, cứ ngứa mắt ai là sẽ xử lý người ta.

Cuối cùng lại là Cung Thượng Trạch mở lời an ủi, không thèm để tâm nói: "Không có gì đáng ngại, nếu tác phẩm của tôi thật sự bị coi là sao chép thì xếp ở vị trí nào cũng như nhau thôi."

Cuộc thi này chấm điểm trực tiếp, sẽ lấy trung bình điểm số của sáu vị giám khảo. Những người dự thi phía trước đã có năm người đạt hơn 9 điểm rồi, cạnh tranh rất khốc liệt.

Mà người mở màn - Liễu Sinh thì chỉ đạt 7,3 điểm, từ đó có thể thấy các giám khảo không hề thích cái loại hành vi ăn theo này.

Vào lúc này, đột nhiên toàn trường vang lên tiếng chụp ảnh tách tách cùng những tiếng trầm trồ.

Đây là lượt dự thi của Đới Uy.

Ngay cả Ninh Tịch, Hàn Mạt Mạt với Cung Thượng Trạch cũng hoàn toàn bị những tác phẩm trên sân khấu hấp dẫn.

Nhất là bộ váy chủ chốt được An Kỳ mặc trên người, chiếc váy dài được gắn thật nhiều hoa giống như mùa xuân đang đến, trong nháy mắt khiến người xem có cảm giác phấn khởi bừng bừng.

Những họa tiết thêu tay truyền thống kết hợp với kĩ thuật cắt may hiện đại, có thể nói đây là sự "Giao thoa của thời gian, tác phẩm kết hợp phong cách của Trung và Tây". Nét đẹp văn hóa truyền thống không chỉ kết hợp hoàn hảo với những trang sức hiện đại mà còn rất phù hợp với chủ đề "Sinh Mệnh".

Người mẫu là siêu mẫu thế giới An Kỳ, chất liệu là hai loại gấm quý hiếm của Vân Nam, đá quý thì là do một công ty con của Ninh thị tài trợ... từ đầu đến cuối chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung - Hoàn hảo!

Thật là một chiếc váy họa lệ khiến người ta muốn mua ngay lập tức. Lúc này phía dưới đã có vài nữ minh tinh hay danh viện nào đó nhao nhao tìm quan hệ để chiếm được chiếc váy này.

Mặc dù đây là tác phẩm của Cung Thượng Trạch nhưng Ninh Tịch biết, nó càng được người ta khen ngợi thì Cung Thượng Trạch càng đau khổ.

Đang chuẩn bị an ủi mấy câu thì thấy trên tay của Thượng Trạch có một vết bỏng dữ tợn, Ninh Tịch nhất thời biến sắc: "Tay của cậu bị làm sao?"

Cung Thượng Trạch lập tức rút tay lại theo bản năng: "Không có chuyện gì, tôi vô tình..."

"Đang êm đẹp kiểm tra quần áo thì sao tay lại bị bỏng như vậy? Mạt Mạt, chuyện gì xảy ra?" Ninh Tịch chuyển hướng hỏi Mạt Mạt.

Vẻ mặt Mạt Mạt cũng mê mang: "Cái này em cũng không biết! Giám đốc nói chỉ còn một chút nữa là xong nên bảo em đi ra trước tìm chị, sau đó em cũng không biết xảy ra chuyện gì..."

"Bà chủ, thật sự không sao cả!"

Lúc ba người nói chuyện, điểm số của Đới Uy đã được công bố.

Thấy được số điểm, khuôn mặt của Hàn Mạt Mạt lập tức hiện lên vẻ tuyệt vọng: "9.9 điểm! Trời ạ! Em có nên khen anh không hả giám đốc Cung? Anh có cần phải trâu như vậy không! Bao nhiêu lần thi đấu mà chưa bao giờ xuất hiện điểm số cao như vậy? Cao nhất cũng chỉ được 9,6 điểm thôi! Anh... thật là!"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx