sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 159

Chương 159: Dương kiếm Tiền Ngũ Đế

Vừa nói một bóng người đã đi tới, sau khi thấy Tô Mộc liền cung kính gọi một tiếng Tô tiên sinh.

“Phong Thiên? Sao ông lại ở đây?” Tô nhìn người tới nháy mắt vui mừng, lúc ấy ở yêu hồ bên ngoài Cản Thi phái chúng tôi đã không biết làm sao để đem Phong Thiên bọn họ theo nên đành để bọn họ lại bên yêu hồ, sau đó vẫn không liên lạc qua, bây giờ bỗng nhiên gặp lại ông ta khiến tôi có loại cảm giác như gặp lại bạn cũ.

Mặc dù ban đầu tôi có nhiều thành kiến với ông ta, nhưng thông qua việc ông ta siêu độ cho những chiến sĩ kia khiến tôi thật sự đã có cái nhìn khác.

“Nha đầu, đã lâu không gặp, không nghĩ hai người cũng ở đây.” Phong Thiên cười lên tiếng chào tôi, sau đó nói với viên cảnh sat: “Những người này đều là bạn bần đạo, tới nơi này tuyệt không có ác ý, các anh có thể yên tâm.”

Nói xong ông ta tỏ ý bảo viên cảnh sát đưa điện thoại vệ tinh cho tôi.

Liên lạc giữa Phong Thiên và quốc gia thật mật thiết, lần trước cũng là ở bộ công an gặp ông ta, bây giờ ông ta lại xuất hiện ở nơi này, hơn phân nửa cũng là ý của quốc gia.

Cho nên những cảnh sát kia cũng rất nể mặt mũi, thấy Phong Thiên nói vậy liền hướng chúng tôi cười một tiếng, lấy điện thoại vệ tinh đưa cho tôi.

Tôi lập tức gọi điện về nhà.

Nhưng điện thoại vang lên rất lâu đầu biên kia không có người tiếp. Tôi không cam lòng, gọi lại mấy cuộc, kết quả đều giống vậy. Tôi không khỏi lo lắng, nói với Tô Mộc tình hình ở nhà, hỏi ngôi nhà đó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Mặt Tô Mộc thoáng lộ vẻ khẩn trương, hiển nhiên trong lòng anh ấy cũng không chắc chắn.

“Đừng quá lo lắng, nha đầu, cô muốn biết nhà có bình an hay không cứ tìm bần đạo. Tô tiên sinh mặc dù tìm đất nhìn nước so với bần đạo lợi hại hơn, nhưng chuyện con bói này sẽ kém một chút, không ngại thì để bần đạo coi cho cô một quẻ.” Phong Thiên nhận ra tôi cuống cuồng liền cười nói.

“Coi bói?” Tôi nghe vậy liền vui mừng, nhưng khi thấy bộ dạng cười ha hả của Phong Thiên lại do dự, coi bói có đáng tin không?

Thấy tôi không tin, tính khí trâu già của ông ta lại nổi lên, nói thẳng là coi không đúng không lấy tiền. Nói xong cũng không để ý tôi có đồng ý hay không, lấy ra ba nén hương đốt rồi cắm lên mặt đất tại chỗ, sau đó miệng bắt đầu nói lẩm bẩm, ngón tay không ngừng bấm đốt.

Giống như thật vậy.

Tôi sốt ruột trong lòng, thấy bộ dạng của ông ta như vậy không khỏi nắm tay thành quả đấm, sốt luột đi đi lại lại bên cạnh.

Tô Mộc cũng thật lo lắng, nhưng anh ấy trầm ổn hơn tôi nhiều, thừa dịp Phong Thiên đang coi quẻ liền điều động âm khí trên người ngưng tụ thành một quả cầu âm khí trong không trung.

Bởi vì có quả cầu âm khí, nhiệt độ bốn phía xung quanh lại càng thấp hơn.

Tôi với Phong Thiên thì không có gì, nhưng đám cảnh sát đứng bên cạnh không chịu nổi, người hơi run lên.

Chớp mắt Tô Mộc đã tạo ra một quả cầu lớn, sau đó cánh tay anh ấy đột nhiên phát lực, nâng quả cầu âm khí giống như ném bóng vào rổ vậy, chợt ném lên trên trời.

Quả cầu âm khí trong nháy mắt bay thẳng lên trời, sau đó hóa thành một ánh sáng đen biến mất không thấy.

Tôi không biết Tô Mộc làm quả cầu âm khí này là để làm gì, thấy anh ấy đã làm xong lập tức đi tới bên cạnh hỏi anh ấy vừa rồi đang làm gì.

“Liên lạc với Trịnh Lâm, bảo nó đi tới nhà xem tình hình thế nào.” Tô Mộc nói.

Tôi ngây người, Trịnh Lâm?

Từ lần Tô Mộc xảy ra chuyện thì Trịnh Lâm vẫn luôn đi theo bên người anh ấy, sau đó cũng chưa từng xuất hiện.

Tôi bởi vì lo lắng chuyện Tô Mộc cũng quên mất Trịnh Lâm, bây giờ chợt nghe Tô Mộc nói đây là đang liên lạc với Trịnh Lâm liền hỏi Trịnh Lâm bây giờ thế nào, nó ở đâu? Tại sao lâu như vậy cũng không xuất hiện?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx