VÀ TRONG KHI con chuột nhắt ngủ, Roscuro đã bắt đầu cái kế hoạch kinh khủng của nó. Người có muốn nghe không, thưa độc giả, cái kế hoạch ấy diễn ra thế nào? Câu chuyện không hề dễ thương. Có bạo lực trong đó. Và cả sự độc ác nữa. Nhưng những câu chuyện không dễ thương cũng có những giá trị nhất định, tôi cho là vậy. Tất cả mọi thứ, như người biết đấy (khi đã sống trên thế giới này đủ lâu để tự nghiệm ra được một hai điều), không thể lúc nào cũng ngọt ngào và sáng sủa.
Nghe này. Nó xảy ra như thế này. Đầu tiên, con chuột cống kết thúc, một lần và mãi mãi, cái công việc mà nó đã bắt đầu từ trước đây lâu lắm. Nó nhai đứt sợi dây thừng của Gregory, đứt hẳn, để cho lão cai ngục đi lạc trong mê cung ngục tối. Đến khuya, khi lâu đài tối om, thì cô hầu gái Miggery Heo Nái leo những bậc thang dẫn lên phòng công chúa.
Tay cô cầm một ngọn nến. Và trong túi tạp dề là hai thứ cực kỳ ghê gớm. Trong túi bên phải, được giấu đi đề phòng họ có thể gặp ai đó trên cầu thang, là con chuột cống với cái thìa trên đầu và tấm áo choàng đỏ quanh vai. Trong túi bên trái là một con dao làm bếp, chính là con dao Miggery Heo Nái đã dùng để chặt đứt đuôi một chuột nhắt nào kia. Đó là những thứ, một con chuột cống và một con dao, mà Mig mang theo khi cô leo lên cao, cao, cao những bậc cầu thang.
“Chao ôi!” cô kêu lên với con chuột cống. “Tối thật đấy nhỉ?”
“Phải, phải,” Roscuro thì thào từ chiếc túi. “Thật là tối, cô nương thân mến ạ.”
“Khi ta làm công chúa...,” Mig bắt đầu.
“Suỵt,” Roscuro nói, “tôi có thể gợi ý rằng cô nên giữ kín cho riêng mình những kế hoạch tuyệt vời cho tương lai được hay không? Và liệu tôi có thể gợi ý thêm nữa rằng cô nên hạ thấp giọng xuống như là thì thầm ấy? Chúng ta, suy cho cùng, đang thực hiện một nhiệm vụ bí mật. Cô có biết cách thì thầm hay không, thưa cô nương thân mến?”
“Ta biết chứ!” Mig hét lên.
“Vậy,” Roscuro nói, “thì xin hãy thực hành kỹ năng này ngay lập tức.”
“Chồi ôi,” Mig thì thầm, “được thôi.”
“Xin cảm ơn,” Roscuro nói. “Tôi có cần phải rà lại lần nữa kế hoạch hành động của chúng ta hay không đây?”
“Ta đã rõ mồn một trong đầu rồi đây,” Mig thì thào. Và cô gõ gõ một ngón tay lên đầu mình.
“Thật nhẹ cả người,” Roscuro nói. “Có lẽ, quý cô thân mến ạ, chúng ta nên rà lại một lần nữa. Một lần nữa, để cho chắc chắn thôi.”
“Thì,” Mig nói, “bọn mình đi vào phòng công chúa và cô ta đang ngủ rồi lơ mơ rồi ngáy ầm ĩ, và ta sẽ gọi cô ta dậy rồi cho cô ta xem con dao và nói, ‘Nếu cô không muốn bị đau đớn, thưa công chúa, thì cô phải đi theo tôi.’”
“Và cô sẽ không làm đau gì cô ta cả,” Roscuro nói.
“Không, ta không làm thế. Bởi vì ta muốn cô ta phải sống để cô ta có thể làm thị nữ khi ta thành công chúa.”
“Chính xác,” Roscuro nói. “Đó sẽ là đòn trừng phạt thích đáng dành cho cô ta.”
“Chồi ôi,” Mig thì thầm. “Phải. Đòn trừng phạt thích đáng cho cô ta.”
Mig, tất nhiên, chẳng có ý niệm gì về cụm từ “đòn trừng phạt thích đáng” cả, nhưng cô rất thích cái âm thanh của nó, và cô nói đi nói lại với mình mãi cho đến khi Roscuro nói, “Và rồi?”
“Và rồi,” Mig tiếp tục, “ta sẽ bảo cô ta ra khỏi chiếc giường công chúa và theo ta đi dạo một chút.”
“Ha,” Roscuro nói, “đi dạo một chút. Phải rồi. Ha, tôi yêu cái cách nói giảm nói tránh của cụm từ ấy. Đi dạo một chút. Ồ, đó sẽ chỉ là một cuộc đi dạo nhỏ thôi. Thật sự là thế mà.”
“Và rồi,” Mig, lúc này đã đến phần cô thích nhất, nói, “bọn mình mang cô ta xuống chỗ sâu thăm thẳm dưới kia và bọn mình cho cô ta một vài bài học dài dằng dặc về chuyện làm hầu gái phải thế nào và rồi bọn mình lại có vài bài học ngắn cho chính ta về việc làm công chúa thế nào rồi khi bọn mình xong phần học hành, hai đứa ta sẽ đổi chỗ. Ta sẽ trở thành công chúa và cô ta sẽ thành đứa hầu. Chồi ôi!”
Hỡi độc giả, đây chính xác là cái kế hoạch mà Roscuro đã chỉ ra cho Mig khi nó vừa mới gặp cô bé. Đó, tất nhiên, là một kế hoạch rất buồn cười.
Chẳng ai có thể, cho dù là một phút mù quáng đi nữa, lại nhầm được Mig với công chúa hay công chúa với Mig. Nhưng Miggery Heo Nái, như tôi đã chỉ ra cho người trước kia, chẳng phải là con dao sắc nhất trong ngăn kéo. Và, thưa độc giả, cô bé cũng mong muốn đến tuyệt vọng được trở thành công chúa. Cô muốn, chao ôi, cô rất muốn thế. Và chính vì niềm mong muốn khủng khiếp này mà cô đã tin ngay vào kế hoạch của Roscuro bằng tất cả trái tim mình.
Kế hoạch thực sự của con chuột cống, theo một cách nào đó, lại đơn giản hơn và kinh khủng hơn nữa. Nó định sẽ đem công chúa xuống nơi sâu nhất, tối nhất của ngục tối. Nó định sẽ bắt Mig xích hai tay hai chân công chúa lại, và nó định sẽ giữ nàng công chúa vui cười, lấp lánh, bừng sáng ấy trong bóng tối.
Mãi mãi.
@by txiuqw4