sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí - Ngoại Truyện 08

Ngoại truyện 8.1

Đông Lôi chán ghét cái cảm giác lúc này.

Còn Cố Duy, nhìn chăm chú, cười thật là to, nói:

“Bất luận anh không thể xác định, em có chịu hay không, cho nên anh đến... đang muốn gọi điện thoại cho em, đây không phải là tình cơ gặp. đây là duyên phận a...”

Nếu đây là duyện phận khẳng định là nghiệt duyên___ mỗi một lần ở chung một chỗ với người này, sẽ phát sinh những chuyện thú vị không thể tưởng tượng được.

Người đàn ông này có thể nói là khắc tinh của cô, vĩnh viễn tranh xa một chút vẫn tốt hơn.

“Thật xin lỗi, tôi đã có hẹn”

Cô lập tức cự tuyệt. Cố Duy tươi cười nhìn xung quanh.

“Ô? Ai vậy? sao lại không thấy người đâu?”

“Dù sao, tôi cũng có hẹn. Anh đi đi, tôi không đi vào cùng anh được. ngày hôm qua trên báo đã nào loạn như vậy, về nhà tôi bị mẹ mắng thảm. Cố Duy, về sau chúng ta đừng gặp mặt nhau nữa. tôi cũng không muốn bởi vì duyên cớ của anh, cùng anh làm náo loạn như vậy...”

Đông Lôi muốn phân ranh giới rõ rành cùng người đàn ông này.

“Trước kia, tôi nghe theo lời anh, chúng ta cũng không có hợp nhau, tôi khuyên anh một câu, đừng dùng quá nhiều tâm tư trên người tôi...thật sự”

Bốn xung quanh rất naó nhiệt, cô nói cũng không vang, có vài âm bị tạp âm che mất. cô sợ người này nghe khhoong rõ, ma dây dưa

Ai ngờ hắn cười, gật đầu một cái:

“Được rồi, anh sẽ ở chồ vòng tiêu khiển, vậy tùy ý em “

Cố Duy không miễn cưỡng, vẫy tay rời đi.

Đông Lôi nhìn hắn rời đi trước mặt mình, có chút buồn bã, đột nhiêt cảm thấy lúc trước thấy thật tốt, bây giờ trưởng thành tâm tình phức tạp. phòng đông phòng tây đây là làm sao?

Ai...

Cô hít một hơi, ngồi lại chỗ đó, tiếp tục lấy điện thoại ra xem tin tức, chỉ là tâm tình lại rất kém.

Bên kia, Cố Duy biến mất ở chỗ quẹo, đi thẳng vào phòng VIP chờ chiếu phim, ngồi vào chỗ của mình, mới ngồi xuống, có một người phụ nữ xinh đẹp bò lên cổ hắn, hôm nay, hắn dẫn theo bạn gái đến.

Trên đời này, ngoại trừ Đông tiểu thư, những người phụ nữ khác nhìn thấy hắn, đều bâu lấy hắn như ruồi bọ.

Nha đầu thối kia, thật khiến hắn cảm thấy thất bại...

Hoặc là, đúng loại cảm giác thất bại này, khiến cho sự chinh phục trong lòng hắn...càng sâu đậm hơn.

“Đi đâu mà lâu như vậy?”

Trên người phụ nữ xinh đẹp mở miệng ra thật nhu mềm, có thể khiến xương cốt người ta rụng rời.

Cố Duy không thương hoa tiếc ngọc chút nào, giơ tay lên, đem cái tay trắng như tuyết kia ngăn lại, âm thanh vô vị vang lên:

“Hôm nay không muốn xem cùng cô, cô tự gọi xe về đi”

Người phụ nữ kia, thân thể mềm mại run rẩy, ủy khuất cắn môi:

“Tứ thiếu, em làm gì sai chọc anh mất hứng sao? Nói đi, hôm nay em bồi anh...”

“Lúc nào rảnh sẽ tìm cô đi chơi”

Hắn tùy tay rút một điếu thuốc trên bàn, ngậm một điếu, bật cạch bật lửa châm điếu thuốc.

“Tứ thiếu”người phụ nữ muốn làm nũng “Là em muốn xem< Chú Vương>”

“Ngày mai, đến lúc đó tôi sẽ cho người cầm vé cho cô”

Cố Duy thản nhiên hút thuốc, thở ra một làn khói.

“Nhưng...” Người phụ nữ điềm đạm đáng yêu nhìn hắn

Cô đi chuyến này, là muốn ngẩu đầu trước mặt bọn chị em. Cũng đã nói ra, hôm nay đi xem phim cùng Tứ thiếu.

Khói trắng bị Cố Duy ngẩng đầu thôi bay, gương mặt xinh đẹp kia, giờ phút này đang rất căng thẳng. nụ cười ôn nhu kia, một tấc đã lạnh lẽo.

Hắn theo làn khói, ngả ngớn nắm lấy cằm của người phụ nữ một cái, đáy mắt lạnh như băng khiến người ta run sợ, lại không giống như trên giường vậy, có thể khiến người ta cảm thấy có thể ỷ lại, lại nói ra lời nói rất tuyệt tình:

“Tôi gọi cô đến thì đến, tôi bảo cô đi cô lại không ngoan ngoãn nghe lời, về sau đừng nghĩ sẽ có tiền đồ tốt... bảo bối, cưng chiều cô, thật sự khiến người ta phá hư tật xấu, muốn sửa cũng không sửa được, cái giá lớn không phải cô có thể chi được bao nhiêu...”

Sắc mặt người phụ nữ căng thẳng, nước mắt từng giọt lệ chảy xuống, cầm lấy ví của mình, giẫm giày cao gót, lắc cái mông của mình đi ra bên ngoài.

Cố Duy không có quay lại, đi chơi, chính là đi chơi, ngày đó giữ cô ta lại, thì hắn liền nói như vậy, quy tắc là do hắn đặt ra. Muốn ở lại cứ ở không muốn ở lại, liền cút.

Hắn không nói chuyện tình cảm, tất cả chỉ là giao dịch. Cuối cùng cô ta chọn ở lại

Nếu cô ta nghĩ lấy tấm thân trong sạch của mình mà có thể ở bên cạnh hắn, vậy cô ta đã quá mức đơn thuần rồi. hắn Cố Duy muốn người phụ nữ sạch sẽ chỉ cần vẫy tay là có.

“Này cô nhóc mới kia đâu?”

Phát Tiểu Chu Cung Chi, vừa đi qua đặt mông xuống.

“Chạy rồi?”

Kỳ thật hắn vừa mới nhìn thấy người kia đang ở bên ngoài lau nước mắt..

Cố Duy liền hút một điếu thuốc, không có trả lời

“Được rồi, sao lại để người ta chạy mất? buổi tối hôm kia không phải còn vui đùa hăng say sao? Không đếm được phía sau lưng người ta có bao nhiêu dấu răng. Tôi nhìn cô ấy hôm nay đi đường cũng có chút mất tự nhiên., ...cậu nha, rat ay thật tàn ác...”

Chu Cung Chi giễu cợt, còn nháy lông mày.

“Câm miệng” Cố Duy nhíu mày, có chút không vui.

“Làm sao vậy, vẻ mặt liền thay đổi? ai chọc tức cậu?”

Chu Cung Chi thấy thái độ phản ứng mạnh như vậy, liền sợ. khẩu khí này, giống như ăn phải thuốc nổ, thấy ai liền nổ người đó vậy. người này bình thường cũng không phải như vậy.

Hắn quan sát trên dười, xung quanh. Cố Duy không nói, thấy tâm tình của mình như vậy là bị nha đầu kia làm náo loạn.

Đúng, tâm tình của hắn, chính xác là bị cô khống chế__ bởi vì lời cự tuyệt trực tiếp kia, mà cảm giác thất bại này. Nhưng hắn không thể nói nên lời, ngược lại hỏi:

“Cậu vừa mới chạy đi đâu?’

Chu Cung Chi lại liếc mắt nhìn, rồi mới trả lời:

“Ở bên ngoài gặp vài tay phóng viên, liên tiếp lấy tin tức về cậu... mình bị bọn họ cản ở đó...”

Nhắc tới chuyện này, lực chú ý của hắn lập tức bi rời đi chỗ khác, tiếp theo dùng một ngữ khí đầy nghi hoặc hỏi:

“Mình nói, cậu cùng với vị tiểu thư Đông gia rút cuộc là như thế nào? Nếu nói cậu thực sự theo đuổi người ta, cũng không giống, nếu chỉ để ý trêu đùa, ai, cậu tốt nhất nên hiểu rõ, người ta là tiểu công chúa của Đông gia, là em gái của thủ tướng, dính vào người này đừng nghĩ tùy hứng...”

Chu Cung Chi thật sự nhắc nhở. Đều xuất thân từ quý tôc, quan hệ lợi hại bên trong, đều rất rõ ràng. Ai có thể vui đùa, ai không thể đụng vào, phải đặt vấn đề nguyên tắc là chính.

Lại nói hắn biết Cố Duy trong lòng sớm đã có người. cưới người đó chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi. Tuy rằng hiện tại bọn họ ngoài mặt thì là chia tay.

Tuy rằng bây giờ Cố Duy nhìn qua giống như đang đem người kia quên đi, lúc bình thường, cũng có thể cùng người phụ nữ khác chơi trò lớn

Nhưng trên sự thật hắn, vẫn nhớ thương___ lúc uống rượu say thường hay gọi tên người đó.

Cố Duy cũng không đem những lời hắn dặn dò cho vào tai, hắn chỉ nghe thấy câu trước, đột nhiên tinh thần tỉnh táo:

“Này phóng viên ở đâu?”

“Ở dưới tầng”

“Nga?” mắt hắn đột nhiên lóe lên

“Cậu, giúp tôi một việc...”

Nói xong hắn nở một nụ cười. người này hôm nay làm sao vậy, tâm tình bất định như vậy?

“Cái gì?”

Hắn đưa lỗ tai qua nghe một câu, con ngươi Chu Cung Chi trừng lớn:

“Này, cậu rút cuộc muốn làm gì? Bảo cậu đừng đi trêu chọc cô ta... cậu còn trêu “

Cố Duy nhếch môi cười:

“Đúng, mình muốn trêu chọc cô ấy”

“Nghiêm túc?” chu Cung Chi đanhs giá

“Ukm” hắn tỏ vẻ hoài nghi

“Vậy tiểu Bồng kia của cậu, thì tính sao?”

Nhắc tới tiểu Bồng, mặt Cố Duy lại chìm xuống

“Không thì làm gì?”

“Không phải chứ, thật sự chia tay, tình cảm bọn cậu nhiều năm như vậy”

“Ai, cậu sao nói nhiều như vậy? rút cuộc có giúp hay không?”

“Giúp”

“Vậy còn không đi mau...việc mà thành mình sẽ mời cậu”

“Được rồi”

Chu Cung Chi xoay người đi ra ngoài, cảm thấy nghi hoặc, quay lại liếc mắt xem xét, nhìn thấy Cố Duy vắt chéo chân hút thuốc ánh mắt lấp lóe, nụ cười kia thật gian trá.

Chậc, tên này sao lại hồ đồ như vậy, rút cuộc đã uống phải thuốc gì?

Đông lôi đang nói chuyện cùng bạn bè

Bạn tốt Kim Tú hỏi: “Cậu và Cố Duy rút cuộc sao lại như thế này...bây giờ, cả thế giới đều là hình ảnh của hai người”

Đây cũng không phải là cô lần đầu tiên hỏi.

Dông Lôi cười khổ: “Có trời mới biết, trời đó giết đội chó má, không có việc gì chạy tới chụp ảnh mình làm gì? Chuyện không có, liền bịa thành chuyện thật, mình oan biết bao cậu có biết không? Mình bị mẹ mắng rất thảm...”

Bạn tốt cười mờ ám: “Chỉ là hiểu nhầm, vậy thật sự đáng tiếc. mình cảm thấy hai người rất xứng đôi. Bất luận về gia thế, hay diện mạo, hay tuổi tác, cũng có thể ghép thành đôi”

Bạn học Phục Cầm còn làm cái mặt quỷ: “Đúng đúng, quả thật là một đôi trời sinh...ảnh kia chụp thật đẹp, Lôi Lôi, mình nghĩ nên in thành áp phích treo trên đường”

Ngoại truyện 8.2

Trời a, xấu hổ chết đi được còn đòi đăng

Cô vội nói lại: “Cút, không cho phép”

Phục Cầm cười ha ha: “Người ta đang theo đuổi cậu phải không? Đây là chuyện tốt a...mình không hiểu cậu phản đối cái gì? Sói tài gái mạ...”

Kim Tú “Bạn yêu a, bạn nên dùng chữ sói này”

Vu Hàm: “Ha, cậu thật sự là một đầu sói”

Phục Cầm gật đầu đồng tình: “Anh của mình bảo, Cố Duy chính là một con sói võ chiến hoang bụng một bồ dao găm. Cùng giao tiếp với người như thế, nhất định phải đề phòng. Hắn đối với bạn bè rất tốt, đối với kẻ địch rất tàn ác. Đúng rồi, hắn bên ngoài bạn gái rất nhiều. rất có duyên với phụ nữ”

Vu Hàm bộ dáng giật mình: “Thật sự...”

Phục Cầm gật đầu: “Đúng anh mình sẽ không gạt mình, hắn và anh mình có quan hệ không tồi”

Phục Cầm họ Chu anh trai tên Chu Cung Chi.

Đông Lôi cân nhắc những lời nói của bạn bè

“Này, đây không phải Đông tiểu thư sao?”

Không heè đoán trước, vài tay phóng viên đột nhiên xông tới, Đông Lôi ngẩng đầu nhìn thấy, đã không kịp đèn sáng loáng loáng.

“Đông tiểu thư, nghe nói cô cùng tứ thiếu Cố gia chuoj ảnh chung, có chuyện này không?”

“Đông tiểu thư, cô một mình ở trong này là chờ Cố thiếu gia sao? Tôi vừa mới nhìn thấy Cố Tứ thiếu gia đi vệ sinh, anh đến để xem phim của Trương Đạo, xin hỏi hai người có phải lần đầu hẹn nhau không?

“Đông tiểu thư, trước đây, chúng tôi cùng đông nghiệp nhìn thấy cô cùng Thần Thản Thần gia cùng ăn trưa. Xin hỏi cô đang đưa chân đứng hai thuyên sao?”

“Đông tiểu thư, cô mới năm trước cùng phó viện trưởng bệnh viện Mai Loan giải trừ hôn ước, sau đó liền cùng thân thiết với Thần Thản Thần gia và Cố Duy Cố gia, cô thật sự có yêu Kiều Sâm không? Nghe nói cô từng điên cuồng theo đuổi Kiều phó viện trưởng. nếu cô đã yêu như vậy, sao nhanh như vậy đã cùng người đàn ông khác nói chuyện yêu đương, có phải tình yêu của cô là yêu không có lý trí...”

Một câu một câu, lần lượt hỏi.

Đông Lôi tức giận đến đỏ bừng mặt, đứng tẳng lên, vùng khỏi câu hỏi của bọn họ, muốn rời đi.

Lúc này, không biết có ai ở nơi nào kêu lên một tiếng:

“Mọi người mau đến đây a...nam diễn viên chính của <Chú Vương>ở bên kia...còn có Trương Đạo cũng đến...”

Vài phóng viên vừa nghe, lập tức chuyển hướng, chạy về phía âm thanh vừa kêu, kết quả phát hiện trúng kế, căn bản không có nam diễn viên chính, bóng dáng Trương Đạo cũng không có, chờ bọn họ quay lại phát hiện đã bị tính kế, lại không thấy bóng dáng Đông tiểu thư đâu.

Lúc này Đông Lôi đã vào phòng VIP chiếu phim, là Cố Duy kéo cô vào.

“Cảm ơn”

Ngồi trên ghế sô pha mềm mại, Đông Lôi nặng nề thở ra một hơi, nói lời cảm ơn, nhất định phải nói đây là lễ phép.

Nếu không phải hắn chính mình còn đang bị vây ở bên ngoài...

Đám phóng viên này thật đáng giận, thật mất hứng.

Vừa nghĩ tới vừa rồi bọn họ lại chụp cô, đến lúc đó không biết bọn họ sẽ viết những gì đây...

“Khách khí với anh cái gì?”

“Đúng, người cô cảm ơn là tôi” Chu Cung Chi mỉm cười

Đông Lôi nhìn đến Chu Cung Chi đã nghĩ ngay tới lời của Phục Cầm, hai người này là bạn tốt, một người bạn tốt cùng với một người bạn tốt làm “sói”, điều này nói rõ cái gì? Người đàn ông này khẳng định có tính sói.

Cô nhịn không được liền đưa mắt nhìn thẳng Cố Duy. Nghĩ tới cái hôn kia, hắn thật sự rất xâm lược.

“Cảm ơn Chu thiếu. tôi ra ngoài trước, phim sắp chiếu không quấy rầy...”

“Ai, đều đến đây thì ngồi xuống xem phim, anh trên tay cũng có vé”

Chu Cung Chi giúp đỡ ngăn cẳn, nhìn đánh giá từ trên xuống dưới, nha đầu này kia đều là thanh thuần khiết của sinh viên, khiến người ta cảm thấy thoải mái, xuất thân tốt, nói năng tao nhã, trong lúc vô hình có sự yêu thích, so với anh trai cô. Cùng với người con gái bên cạnh hắn và Cố Duy không giống nhau, so với Tiểu Bồng tốt hơn chút.

Hắn là nghĩ như vậy, nhưng không nhất thiết Cố Duy cũng nghĩ như thế.

“Đúng, đều đã vào, cùng nhau xem đi...đám phóng viên này nhất thời chưa có rời đi được”

Đông Lôi nghĩ nghĩ, nhìn trên màn hình đã hiển thị phụ đề <Chú Vương> đã bắt đầu chiếu, rút cục vẫn là một lần nữa ngồi xuống.

Cố Duy thở dài một hơi: “Cái này đúng rồi, nha, đúng rồi, em ngồi ở chỗ này trước, anh đi một chút rồi quay lại..”

Hắn hướng Chu Cung Chi nháy mắt rồi vội vã ra bên ngoài. Chu Cung Chi ngồi trở lại chỗ mình.

Trong chốc lát, Cố Duy quay lại trên tay là bỏng ngô, va nước trái cây...

“Vị ngô nguyên chất, nước trái cây, đây chính là thứ yêu thích nhất của em phải không? Nè cho...”

Anh cắt xem phim để nhét đồ vào trong tay cô.

Mùi vị nồng đạm của bỏng ngô nhất thời thâm nhập vào mũi cô, Đông Lôi nhìn ngây ngốc một chút, cô xem phim nhiều như vậy, mỗi lần xem, cô đều để ra hai tiếng đồng hồ. mặc kệ là chỉ có một mình hay là cùng đám đám bạn xem, bình thường đều là cô mua, đây là lần đầu cảm nhận con trai phục vụ mình.

Cô ăn ăn vài cái bỏng, vị ngọt ngọt giòn giòn. Hương vị vẫn là hương vị đó. Nhưng ở trong miệng vị lại không giống nhau, có gì đó xúc động ở trong lòng.

Cô nghĩ đến cái gì, quay đầu hỏi:

“Anh có muốn ăn chút không?” đẩy bỏng ngô tới. Cố Duy lắc đầu

“Anh uống cà phê”

“Không thích ăn bòng ngô?”

Hắn mỉm cười, thanh thản tựa vào ghế, ghé đầu, ánh mắt lóe sáng kỳ quái

“Anh nhìn em là được rồi...nga, đúng rồi, đây là kính mắt. anh đeo cho em..”

Ghé lại gần, hắn đem kính 3D đeo cho cô, nhưng thật sự khiến cả người cô không được tự nhiên

“Tôi tự mình làm...” cô vội vang muốn ngăn cách hắn, nhưng hắn cự tuyệt.

“Đừng nhúc nhích, rất nhanh được rồi”

“Cảm ơn”

Mùi kem cạo râu của người đàn ông này bay vào mũi cô. Cô nhìn cằm trắng nõn tuyệt đẹp của hắn, nụ cười trên khóe môi, vô cùng xinh đẹp.. tim cô đang đập thình thịch

“Được rồi, có thể xem phim...”

Hắn nâng cốc cafe lên, khoái trá nhấp một ngụm, thản nhiên nuốt hết hương vị café

Phim chiếu đầy cảm động Đông Lôi khi xem phim mặt rơi đầy lệ, khi thì hoảng sợ, không tự chủ mà hướng phía Cố Duy, khẩn trương nắm tay hắn mà không hay biết, khi thì lại cười khanh khách, mà tính cách này, tự nhiên thẳng thắn, không có một chút tỏ vẻ trọng sinh chi phú quý< ý chỉ kẻ khinh nghèo, ra vẻ ta đây>

Cố Duy thường hay nghiên cứu cô bé này, trong phòng chiếu đen kịt, ai cũng không nhìn thấy ánh mắt vẻ mặt kiên định của hắn

Đối cới cô bé này, hắn thề nhất định phải có được. chỉ là muốn tốt cho cô, hắn phải tốn nhiều kiên nhẫn.

Cũng may, đây là một cô gái đáng yêu. Mới trước đây, có chút giao tình, khiến hắn không ghét, hơn nữa còn có chút thích. Còn tính cách, cô không giống anh trai cô, rất cẩn thận. nhưng cô lại rất nghe lời người nhà nói. Muốn đả động lòng của cô, chạm đến tình cảm của cô, cùng cô nói chuyện yêu đương, sau đó đi đến kết hôn, gánh nặng trên đường còn dài.

Nhưng không sao, hắn vẫn có thể kiên nhẫn

“A...”

Cuối cùng phim chiếu tới, chân tướng sự việc bị vạch trần, đúng là như vậy khiến người ta cảm thấy bất ngờ, Đông Lôi sợ hãi kêu lên một tiếng, nắm chạt tay hắn, gắt gao nắm lấy. trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi.

Hắn lật ngược lại nắm lấy tay cô, tay mềm mại không xương, nhưng lại làm tim hắn đạp nhanh hai cái, cũng nổi lên nụ cười khoái trá trên môi

Năm nay hắn hai mươi lăm tuổi từng có phụ nữ, kết giao với rất nhiều bạn gái, rất nhiều.

Vài năm nay, dạng phụ nữ nào mà hắn chưa gặp qua, béo phì, yếu gầy, kết giao đều có ý xấu, một đám nịnh bợ, đều muốn được ưu việt___ai cũng muốn ở bên cạnh hắn, nhưng trong tim hắn có một rào cẳn trở mãnh liệt, bất cứ ai cũng không thể khiến hắn cam tâm thuần phục.?

Đông Lôi không tính là xinh đẹp, nhưng lại rất thật, không tính là xinh đẹp nhưng lại đủ thuần khiết, không tính là thông minh, nhưng tuyệt đối là học sinh ngoan. Cô ở bên ngoài không kiêu ngạo, không ra vẻ tiểu thư, điều này rất đáng quý.

Khi còn nhỏ, Đông Lôi ở trong vườn, cắt tóc ngắn, mặc một chiếc váy, chạy nhanh cái miệng nhỏ nhắn, tóc ngắn tung bay.

Khi đó Đông gia luôn đem cô trở thành bộ dạng của một tiểu công chúa__nhìn qua, cô cũng giống một công chúa, rất cao quý, điểm ấy, cô được thừa hưởng từ Đông phu nhân. Thật rất khí chất.

Hơn nữa, cô không giống như những người khác, xa lánh mọi người, hắn đi theo cô, cô sẽ không cách xa, thường xuyên quay lại nhìn hắn. cho nên hắn thích cùng cô đi chơi.

Sau khi lớn lên, quan hệ của bọn họ bất hòa, bởi vì quan hệ đại nhân môn mất đi liên lạc.

Lại về sau này, hắn lại nghe nói cô muốn đính hôn. Hắn có chút xúc động, cô gái nhỏ sẽ lập tức trở thành vợ của người ta.

Vì thế hắn cố ý đi qua nơi tổ chức lễ đính hôn của cô.

Ngày đó, hắn nhìn thấy cô gái trẻ tuổi ánh mặt trời, mặc bộ lễ phục màu hồng, nâng cốc với Kiều Sâm, trên mặt đều là vui sướng.

Ngày đó, hắn lén lút đi, lặng lẽ rời đi, không kinh động đến bất kỳ ai.

Ngày đó hắn vốn cao hứng, nhưng rồi lại mất mát. Cái cảm xúc thật kỳ quái.

Cho tới nay, ở trong mắt của hắn, Đông Lôi rất bình thường, đồng thời cũng rất đặc biệt.

Đông Lôi không lớn lên cùng các cô gái khác. Cô không trang điểm dung nhan, không chỉnh hình. Cô xinh đẹp tự nhiên, tươi cười đơn giản. cô là một người con gái không tồi.

Đúng, rất không tồi, là hắn khi còn nhỏ mới thích cô. Cưới cô làm vợ tuyệt đối là sự lựa chọn lý tưởng.

Cách một lối đi nhỏ, Chu Cung Chi vẫn luôn quan sát, con sói này chỉ muốn ăn tươi nuốt sống, đối với Đông tiểu thư này lại ân cần như vậy, rut cuộc vì sao lại như vậy?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx