sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 5: Trên Vai Cha

Tôi thật sự tin rằng, trong suy nghĩ vụng dại đầu đời của mỗi đứa trẻ, ông bố nào cũng luôn là một siêu nhân. Chỉ cần được bố cõng trên vai là bất kỳ cậu bé, cô bé nào cũng cảm thấy như đang được bay khắp vũ trụ thiên hà.

Thiên hà ngày nhỏ của tôi là cả vùng trời ánh sáng của những bảng hiệu quảng cáo phía bên kia sông nhìn từ bến Bạch Đằng, của thương xá Tax mỗi tối cuối tuần rộn rịp người qua lại. Niềm vui đủ đầy nhất khi ấy là được ngồi trên vai ba để dõi mắt ra cao rộng, nhìn thành phố sáng rực như một món đồ chơi xa hoa đắt tiền - khác hẳn khu xóm nhỏ ở nhà nơi leo lét đèn và thường xuyên cúp điện hồi những năm đầu thập niên 1990. Ba mẹ hay bảo “thằng này mốt lớn chắc ham đi đây đi đó lắm”, bởi ít khi nào tôi chịu ngồi yên, cứ toàn quẫy đạp trên yên xe đến khi ba chịu bồng tôi lên cao để thu vào tầm mắt hết thảy cảnh lung linh đèn màu. Mà đúng thật, đến chừng trưởng thành, tôi cũng đi suốt như thể dưới lòng bàn chân có dấu chấm thiên di, chẳng thể nào quanh quẩn ở yên một chỗ.

Chỉ có điều, càng đi xa, thấy nhiều chân trời rộng - lạ, tôi lại càng nhận ra, chỉ có khoảng trời thân gần lúc ngồi trên vai cha, mới là cả một thiên hà bao la của yêu thương mà không nơi nào có được. Cho dù đi đến nhiều đất nước văn minh, chứng kiến nhiều nhịp đời tân kỳ và thấy được nhiều điều mà cuộc sống bé mọn của mình ở quê nhà chưa bao giờ được thấy; nhưng chưa bao giờ tôi muốn sống ở một nơi nào khác - ngoại trừ Sài Gòn. Thử hỏi rằng, nếu được lựa chọn thì bản thân có muốn sinh ra và lớn lên ở một đất nước hiện đại thế không, câu trả lời vẫn sẽ luôn là không!

Bởi vì nghĩ cho cùng, cho dù sống ở bất kỳ nơi đâu, giàu nghèo ra sao, sướng khổ thế nào, thì quan trọng nhất với tôi vẫn là được sống và làm con của ba mẹ. Vì chỉ khi được nuôi lớn trong tình yêu thương mà ba mẹ đã dành cho thì thằng nhỏ khi ấy mới có thể trưởng thành trọn vẹn và đường đường chính chính nên người như hôm nay. Có như vậy thì phú quý hay cơ hàn, vẫn cảm thấy sung túc và đủ đầy. Hạnh phúc tại tâm, cũng từ đó mà thành.

Sống và lớn lên ở đâu không quan trọng, mà quan trọng là lớn lên như thế nào để sống với một nhân cách thật sự vẹn toàn. Con người ta có thể sống nghèo, có thể sống lam lũ, nhưng nếu được nuôi dưỡng trọn vẹn về nhân cách và sung túc trong tình cảm thì cuộc sống ấy vẫn sẽ luôn đủ đầy theo một ý nghĩa tinh thần nào đó.

Nếu được Trời thương, tôi vẫn muốn được làm con của ba mẹ mình thêm nhiều đời kiếp khác. Bởi tôi chẳng biết sẽ đương đầu bước đi ra sao giữa cuộc sống này nếu không có ba mẹ luôn là nơi cho mình tựa vào khóc cười mỗi lần muốn thấu hiểu hết sự thiêng liêng của hai tiếng GIA ĐÌNH - nguyên lành và rất đỗi thiết thương.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx