sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 28: Dubai - Nghìn Lẻ Một Đêm Ở Xứ Cát Trắng

Dubai là một trong bảy vương quốc thuộc Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất (UAE). Trong bảy xứ đó thì Dubai và Abu Dhabi là hai vương quốc giàu mạnh nhất nên vua của hai xứ này cha truyền con nối sẽ nghiễm nhiên giữ chức Tổng thống và Phó tổng thống cho quốc gia UAE.

Sự xa hoa và phát triển vượt bậc của vùng đất này đều nằm ở tài nguyên dầu mỏ tràn trề thiếu điều cả một triều đại múc tắm mỗi ngày không hết. Nhưng trên hết, đáng ngưỡng mộ ở chỗ là họ đã dựng nó lên từ một đại mạc khổng lồ, chỉ toàn cát và cát. Hệt như một ốc đảo trù phú mọc lên từ bạt ngàn cát nắng (ai từng đọc truyện Nobita lạc vào xứ Ba Tư hẳn sẽ nhớ cảnh lâu đài tráng lệ giữa khô khốc biển cát này).

Chỉ trong 80 năm, từ một đại mạc khổng lồ - nơi nền văn minh Trung Đông cổ xưa đã tàn lụi - người ta đã bồi đắp nên một thiên đường của sự hiện đại bậc nhất. Hơn 1/4 số cần cẩu của cả thế giới đã tập trung ở Dubai chỉ để ngày đêm thi công các tòa nhà cao chọc trời như một lời thách thức rằng: Những người con lớn lên từ xứ cát sẽ không bao giờ đầu hàng và chịu vùi mình trong cát. Họ sẽ vươn lên, chạm tay đến bầu trời!

“Nghìn lẻ một đêm” hóa ra là chuyện có thật! Điều kỳ diệu phi thường thực sự tồn tại hiện hữu, chứ không chỉ trong cổ tích ngày xưa!

Giữa cái nóng hầm hầp 40 độ C ngay trung tâm thành phố, một người dân bản địa bảo tôi: “Cậu đến Dubai vào đúng mùa nóng oi bức nhất năm”. Nở một nụ cười méo xệch, tôi vẫn hăm hở băng qua từng con phố ở xứ sở Ả Rập. Ngửa mặt nhìn Mặt trời, tôi biết, đại mạc phía trước còn nóng gấp vạn lần hơn ở ngay giữa lòng thủ đô này.

Tôi vẫn nhớ cảm giác chạy ngược xuôi trên đường phố Dubai để tìm ra khu nhà cổ Bastakiya và đứng lặng người giữa kiến trúc xa xưa, đẹp đến nao lòng. Lối đi vào nhỏ xíu quanh co như ở Hội An xứ mình, chỉ khác biệt là toàn thể kiến trúc nơi này phủ lên bởi một màu xám tro đặc quến và kiên cố. Bởi khu phố cổ chỉ toàn những ngôi nhà xây từ gạch bùn để chống chọi với gió cát sa mạc nên màu sắc đều đã lấm lem thời gian. Thêm vào đó ngôi nào ngôi nấy y như lô cốt được xây bít bùng và che kín toàn bộ càng khiến tôi tò mò về những bí ẩn bên trong. Hỏi ra mới biết, đàn ông Ả Rập nói riêng (và đạo Hồi nói chung) không muốn bất kỳ ai săm soi dòm ngó tư gia cũng như trộm thấy dung nhan vợ mình nên tuyệt đối phong tỏa mọi cửa nẻo. Khuôn mặt của người phụ nữ sau khi xuất giá chỉ được phép cho chồng nhìn ngắm, ngoài ra khi bước chân khỏi “lô cốt tại gia”, họ đều phải trùm Hijab (khăn che đầu) và Burka (áo choàng từ đầu đến chân) - chỉ chừa ra đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm và mênh mang nỗi niềm. Những cô nàng độc thân thì dễ thở hơn (cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng) vì không cần che khăn kín mặt. Nhờ vậy tôi mới được chiêm ngưỡng nhan sắc của phụ nữ Ả Rập với làn da trắng mịn màng và bờ môi hồng ửng căng tràn son trẻ. Tự hỏi, sao giữa vùng sa mạc nắng như thiêu đốt và khí hậu khô cằn mà họ có thể dung dưỡng nhan sắc đẹp đến chừng ấy? Câu trả lời nằm ở chính thứ đặc sản lâu năm của vùng đất này - trái chà là và sữa lạc đà. Trong những câu chuyện “Nghìn lẻ một đêm” của nàng Sheherazade, trái chà là được nhắc suốt như một thứ lương khô không thể thiếu của những người du mục khi rong ruổi cùng đàn lạc đà trên sa mạc điệp trùng. Cũng chính nhờ thói quen ăn chà là và uống sữa lạc đà từ ngàn xưa đã giúp người dân xứ này có sức khỏe dẻo dai, sống thọ và có làn da đáng ngưỡng mộ kia.

Cuộc trò chuyện với cô nàng bản địa để hỏi han nguồn căn vẻ đẹp tự nhiên bất giác bị cắt ngang bởi anh chàng người yêu của cô cứ nhìn sang tôi bằng ánh mắt sắc lẻm như cứa được cả không khí. Khi cô chào tôi để quay lại bàn ăn cùng anh ta, họ có đôi chút cãi vã và đôi mắt chàng trai Ả Rập ánh lên thứ lửa còn nóng hơn cả nhiệt độ mùa hè Dubai. Đó cũng là khi tôi hiểu ra cơn ghen tuông của đàn ông xứ này mới là thứ oi bức gay gắt nhất!

Trở lại với cái nóng hầm hập còn hơn lò vi sóng ở vùng Trung Đông, dường như việc quấn khăn trùm kín không còn là đặc quyền riêng của người theo đạo Hồi, mà du khách nào sang đây cũng đều hăm hở che chắn mình với đủ loại áo khăn nhằm bảo vệ bản thân khỏi sự hắt nắng của Mặt trời. Thế nên tôi lại càng thấy chuyến đi ý nghĩa hơn khi được sống cuộc đời như đúng một cư dân bản địa, với chiếc khăn sặc sỡ trùm kín đầu che nắng và tự mình rẽ ba rẽ bảy ngả khắp mọi nẻo đường mới lạ ở khu trung tâm mà cứ như là những chốn thân thuộc lý thú. Tôi vẫn còn nhớ tâm trạng lâng lâng khi đi lạc giữa Chợ gia vị (Spice Souk) với cả trăm loại hương liệu ẩm thực đặc trưng của vùng Trung Á, để mọi giác quan hòa cùng mùi thơm của nghệ tây, trầm hương, quế, chà là... Hay khi đi phà trên con rạch Dubai (Dubai Creek) để đến khu Chợ vàng (Gold Creek) - vâng, vàng thật, toàn những tảng hơn chục ký và bày bán ê hề tràn lan suốt nguyên con đường như ở chợ Bến Thành bán trái cây vậy! Xứ gì mà giàu có đến ngộ!

Minh chứng hùng hồn nhất cho sự phồn vinh của Dubai có lẽ chính là tòa nhà Burj Khalifa cao nhất thế giới với 164 tầng. Đây cũng là ngọn tháp đang nắm giữ nhiều kỷ lục thế giới duy nhất hiện nay như: thang máy dài nhất và nhanh nhất thế giới (60 giây/124 tầng), ban công quan sát cao nhất, tòa nhà chọc trời cao nhất... Riêng tôi khi đứng trên đỉnh cao nhất của bàn tay con người tạo dựng, chỉ băn khoăn mãi một câu hỏi muôn thuở của tình yêu. Rằng, hai đứa mình có là duy nhất trong lòng nhau?

Rời đỉnh cao của nhân loại, tôi bắt chuyến xe ra vùng ngoại ô để đi về phía sa mạc. Khi đến trạm trung chuyển, đã có sẵn bầy lạc đà chờ để chở tôi ung dung nhìn cảnh hoàng hôn buông thư thả ngay trước mặt, giữa một miền cát vàng bao phủ nhuộm óng ánh xung quanh. À, ra đây là khung cảnh trong truyện cổ “Nghìn lẻ một đêm” ngày xưa mẹ hay kể, giờ đã hiện hữu thật gần ngay trong tầm tay mình.

Nhưng lòng mình có còn đủ trẻ để tin vào những chuyện cổ tích xưa? Và câu nói quen thuộc của nàng Sheherazade: “Tiếc thay trời đã sáng rồi mà phần còn lại mới là đoạn hay nhất...”[8] liệu có còn đủ sức thuyết phục chúng ta kiên tâm và nhẫn nại chờ đợi một điều xứng đáng?

[8] Trong truyện “Nghìn lẻ một đêm”, nàng Sheherazade phải ngừng câu chuyện của mình vào lúc trời sáng, ở đoạn kịch tính nhất để người nghe tò mò về kết thúc, hoặc hứa hẹn một câu chuyện khác sẽ còn hấp dẫn hơn. Nếu không tên bạo chúa Shahriyar sẽ thi hành quyết định của hắn là giết chết nàng ngay khi bình minh.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx