sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 006

Chương 6: Đại sư.Dịch: Rìa​

“Đại sư, mời sang bên này.” Bố Dương đích thân tiếp đãi vị cao nhân trong miệng con trai mình, Dương Đào đứng bên cạnh, đến cả chen mồm cũng không được.Kỳ Yến nhìn bố Dương, cười nhưng không đáp, đi theo ông, mắt nhìn hoa hồng trong vườn hoa của biệt thự nhà họ Dương, hoa hồng ở đó tươi tốt, trung gian trà trộn rất nhiều cỏ dại, lại không lộn xộn, ngược lại lại có đặc sắc riêng.“Đại sư, ngài xem có cần uống tách trà trước không?”“Không cần.” Kỳ Yến chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt có chút thản nhiên: “Tôi xem xong liền đi.” Thái độ của ông Dương này nhìn như nhiệt tình đấy, nhưng Kỳ Yến cảm giác ra, trong lòng người này căn bản không coi trọng cậu.Cậu đâu cần phải diễn kịch với người ta, có gì cứ nói thẳng càng sảng khoái.Không nghĩ tới vị đại sư dởm này lại ngay thẳng đến thế, nét mặt của bố Dương thẩn thờ, quay đầu thấy con trai dường như muốn lên tiếng nói chuyện, trừng thằng bé một cái, sau đó xoay đầu cười tươi nói với Kỳ Yến: “Sao có thể không biết xấu hổ như vậy, ngài cố ý tới tệ xá một chuyến, sao có thể đến một ly nước cũng không uống.”“Ông Dương khỏi khách khí, người thuộc thế hệ bọn tôi không xem trọng những thứ nghi lễ xã giao đó.” Thái độ của Kỳ Yến vẫn rất nhã nhặn như cũ, cậu chỉ vào suối phun ở bên cạnh cổng lớn: “Nơi đó hẳn là nơi thông gió đón ánh mặt trời, có suối phun tại, vừa không có hiệu quả tiền vào như nước, trái lại sẽ làm tắc nghẽn vận thế. Tuy không ảnh hưởng lắm tới việc lớn, nhưng lúc làm việc sẽ dễ gặp biến đổi bất ngờ, ảnh hưởng tới năng suất.”Bố Dương nhìn suối phun được ông ngốn một đống tiền tạo nên, nhịn không được nhớ tới số mệnh trong hai năm gần đây khi chuyển vào căn biệt thự mới của mình, hình như thật sự khó khăn hơn trước đây không ít.Không đúng, không đúng, đây chắc chắn là ám chỉ tâm lý của bọn lừa đảo, ông phải thận trọng.Cổng lớn nhà họ Dương lớn hơn của nhà họ Vương, họa tiết trên cổng nhiều hơn, cổng lớn màu đỏ thẫm còn mạ vàng, mạnh mẽ đánh sâu vào thị giác của người ta, ngẩng đầu lên nhìn trên cổng còn có tượng chim đang hót, không biết là khổng tước hay phượng hoàng đây?“Tuy vận thế nhà ông Dương tốt, nhưng phải biết đạo lý họa từ miệng mà ra. Nếu gặp người bình thường thì may, nhỡ gặp người có vận thế thịnh vượng hơn nhà ông, vận tốt cũng chỉ đành biến thành vận rủi.” Kỳ Yến quay sang nhìn Dương Đào đứng bên cạnh bố Dương: “‘Khẩu hạ tích đức’, mới có hạnh phúc sau này, cổng lớn và miệng cùng sửa luôn đi.”Hai chỗ không tốt bị Kỳ Yến chỉ ra, ý cười trên mặt ông Dương có chút giữ không được, nhưng kỳ quái là, sâu trong thâm tâm ông, làm sao cũng không thể giữ vững thái độ hoài nghi lúc nãy. Thằng bé Dương Đào, không biết ăn nói đến mức nào, người làm bố như ông, trong lòng rõ ràng nhất. Chính vì cái miệng đó, người bên ngoài luôn đánh giá thằng bé không quá tốt, làm hại kẻ làm bố cũng mất mặt suốt.Nghĩ tới đây, ông hung hăng trừng con trai, nào biết vẻ mặt của con trai mình lại nhìn vị đại sư có gương mặt con nít kia sùng bái cực, thế là ông càng phiền.Đi qua cửa lớn, phong cách trang hoàng của nhà họ Dương càng khó tả bằng lời, dễ thấy nhất là nơi này chưa từng mời thầy phong thủy tới xem qua, luồng khí lộn xộn, không hề thông thuận.Bố Dương thấy sau khi Kỳ Yến bước vào cửa chính, liền đứng bất động tại chỗ, thầm hồi hộp trong lòng, cứ cảm thấy vị này sắp bới ra điềm xấu rồi.Tuy nhiên sau khi tham qua toàn bộ phòng khách xong, Kỳ Yến không nói gì cả, chỉ nhìn bức “danh họa” được treo trên tường của nhà bọn họ mấy lần. Sắc mặt của bố Dương hơi lúng túng, ông tự hiểu, đa số những bức tranh nổi tiếng này đều là đồ dỏm, treo lên vì mặt mũi, đồ thật chỉ có hai bức, còn là tác phẩm không nổi danh lắm.“Đại sư, chúng ta lên lầu xem đi.”Bố Dương đột nhiên cảm thấy, ông như học sinh tiểu học đang bị thầy giáo kiểm tra bài tập, chính ông cũng không rõ, vì sao sẽ có ảo giác như thế.Cầu thang làm theo dạng vòng cung bắt chước Châu Âu, hiệu quả tổng thể nguy nga tráng lệ, kiểu phong cách như khách sạn thường dùng để quay phim về chủ đề nhà giàu. Trên mặt đất nơi khúc cua còn đặt một lọ hoa thời nhà Thanh cực lớn, chiều dọc gần bằng cả chiều cao của cậu, những một mét tám.“Đại sư, đây là vật tôi mua được ở phòng đấu giá, bốn mươi lăm vạn, cậu thấy sao?” Bố Dương cảm thấy, cuối cùng cũng có một vật ông có thể cầm ra khoe khoang.Kỳ Yến liếc nhìn ông, lại nhìn chiếc lọ, vẫn cười không nói, chỉ hơi dè dặt vuốt cằm, biên độ động tác quá nhỏ, nhỏ đến mức bố Dương cho rằng đó cũng là ảo giác của ông.Bố Dương dẫn cậu đến phòng ngủ chính, mở cửa ra ông liền đi tới góc tường nơi đang treo một đồng hồ lớn, bên ngoài là gỗ lim, bên trên còn điêu khắc họa tiết phức tạp. Đối diện đồng hồ, là bàn trang điểm kiểu Châu Âu, bên trên bày các hộp đựng trang sức không đậy nắp, thoạt nhìn nữ chủ nhân có không ít trang sức, hơn nữa thái độ đối với trang sức đó rất tùy tiện.Có điều xem từ không khí trong căn phòng, nữ chủ nhân hẳn là một người lương thiện, tích đức.Tiếp đó bố Dương còn dẫn cậu đi xem các phòng khác, từ đầu đến cuối Kỳ Yến không nói được mấy câu. Ba người trở lại phòng khách, Kỳ Yến ngồi trên sô pha xa hoa, nói thẳng: “Ông Dương dường như không quá tin phong thủy?”Bố Dương cười ha ha nói: “Đại sư ngài nói đùa, nếu không tin, sao tôi lại cố ý mời ngài đến tệ xá?”“Nếu ông đã tin phong thủy, sao lại đặt đồng hồ gần giường ngủ, còn để gương đối diện đầu giường?” Kỳ Yến cười nhẹ: “Gần đây sức khỏe của ông Dương thế nào?”Nụ cười trên gương mặt bố Dương cương cứng hẳn, hai năm gần đây không mắc bệnh nặng gì, nhưng thường xuyên sốt với đau đầu, buổi tối ngủ thường gặp ác mộng, khoảng thời gian gần đây càng nghiêm trọng, không chỉ ngủ không được, hiện tượng rụng tóc càng lúc càng rõ, ông chỉ cho rằng do áp lực công việc lớn, căn bản không nghĩ tới phương diện khác.“Đại sư, ý của ngài là, là nói phong thủy nhà tôi không đúng?”“Sao ông lại nghĩ thế?” Kỳ Yến cau mày: “Tôi chỉ thấy sắc mặt của ông không tốt lắm, cần nghỉ ngơi thôi.”Bố Dương: …“Đại sư, đại sư.” Dương Đào rốt cuộc nhịn hết nổi, vội vàng lên tiếng: “Ngài nói cho chúng tôi biết đi, phong thủy nhà chúng tôi có nơi nào không đúng?”“Hai người muốn nghe nói thật hay nói dối?”“Nói thật, nói thật, ngài cứ nói, chúng tôi tuyệt đối sẽ sửa, nhất định sửa.”“Tình cảm của ông Dương và vợ mình hẳn rất tốt, tính cách bà ấy kiên định, nhanh mồm nhanh miệng, giúp đỡ cho ông trong công việc rất nhiều, đúng không?” Kỳ Yến thấy ông Dương gật đầu liên tục, nói tiếp: “Bà ấy giống như hoa hồng trong vườn của nhà ông vậy, tươi tốt còn tự do, tôi đề nghị ông không nên động đến đóa hoa đó, ngày thường chỉ cần cắt tỉa là được, đừng động chạm mạnh. Về phần suối phun trước cửa, tốt nhất nên lấp nó đi, ngoài cổng lớn không nên có đồ vật ngăn cản, như vậy thông gió còn thông khí.”“Trong phòng thì…” Kỳ Yến nghiêng đầu nhìn xung quanh, phong cách trang trí của ngôi biệt thự này tuy một lời không thể nói hết, luồng không khí có chút phức tạp, nhưng phương hướng tọa độ vẫn rất tốt, mô hình của căn hộ được thiết kế cũng hợp lý, những đồ vật nhỏ tuy sắp đặt lung tung, nhưng nhìn chung, không ảnh hưởng nhiều đến vận thế.Rất nhiều người nói phong thuỷ dễ thay đổi, ví như bày thêm một chậu hoa, hoặc vứt đi một đôi giầy, liền có thể khiến số mệnh người đó tốt lên hay xấu đi. Thực tế, đó hoàn toàn không đúng, đối với đại đa số người bình thường, phong cách trang trí trong nhà đầu tiên nghĩ đến là mình thích, sau đó mới đến yếu tố phong thủy.Nhà đối với con người, là một nơi thuộc sở hữu riêng mình, nếu ngay cả phong cách cơ bản đều không hợp ý mình, vậy ở trong phòng đó có thể không phiền không? Tâm tình không tốt, vận thế tự nhiên cũng không tốt.Ví dụ như phong cách trang trí của nhà họ Dương, đối với cậu, nó rất cay mắt, nhưng thái độ của người nhà họ Dương, hình như khá tự hào với cách bố trí đó, thuyết minh bọn họ rất vừa ý ngôi nhà của họ, cũng có thể tìm được sự sung sướng trong đó, nếu cậu bắt ép đối phương đổi thành phong cách khác, có lẽ như thế sẽ khiến trong lòng bọn họ không thoải mái.Vì thế ngoài cách bày biện quá phạm vào điều kiêng kị, những thứ khác tùy ý là ổn, quá khắc khe trái lại không tốt.“Mô hình của biệt thự rất tốt, cửa sổ đổ đầy ánh trắng, trong nhà nguy nga tráng lệ, cũng không có nhiều vật ảnh hưởng tới vận thế.” Kỳ Yến chỉ khúc cua nơi cầu thang: “Lọ hoa là đồ sứ, sứ dễ vỡ, cộng thêm nó quá cao, để đó không thích hợp, bất lợi cho vận thế. Ông Dương có thể đặt nó trong góc phòng khách, như vậy dễ thưởng thức còn không dễ vỡ.”“Nơi vốn đặt lọ hoa ấy, có thể đặt các loại chậu cây như quýt hoặc cây cối thông thường.” Kỳ Yến ngẫm nghĩ, lại bổ sung thêm: “Ngoài ra đầu giường không được đặt đồng hồ, kính cũng không được để đầu giường, đổi những thứ đó đi, liền không có điểm xấu gì lớn nữa.”Ông Dương nghe tới đó, ba phần nghi ngờ trong lòng với Kỳ Yến biến thành bảy phần tin tưởng. Đối phương không bảo ông mua pháp khí, cũng không dùng mánh khóe cố ý mê hoặc, chỉ dùng thái độ như vậy, khiến ông hơi tin tưởng lời đối phương nói.“À còn…” Mắt Kỳ Yến có chút phức tạp nhìn ông Dương một chút: “Số mệnh của bà nhà cực tốt, còn là người thiện tâm, ông Dương phải bảo vệ bà ấy, về già nhất định hạnh phúc nhiều lắm.”Bố Dương rùng mình trong lòng, hơi dời tầm mắt, không dám đối mặt Kỳ Yến: “Tôi nhất định nhớ kỹ lời ngài nói.”Không ngờ đến thứ này đại sư cũng bói ra được?!Cao nhân, hóa ra là cao nhân thật!Tháng trước ông quen một cô gái trẻ tuổi, tâm tư hơi dao động, nếu không nghĩ tới tình cảm lâu năm với vợ mình, chỉ sợ đã sớm phạm sai. Giờ nghe vị đại sư ấy nói, trên mặt có chút nóng.Có điều ông vui sướng vì đại sư đã nhắc nhở ông một câu, nếu không đợi đến lúc ông làm sai, chắc chắn ông gánh không nổi hậu quả, càng sẽ hối hận vô cùng.Đến lúc này, ông đã không hề hoài nghi bản lĩnh của Kỳ Yến nữa, lại đột nhiên lo lắng, đại sư lạnh lùng với ông thế, có phải từ lúc tiến vào cửa, đã nhìn ra thái độ trong lòng ông rồi không?“Đại sư, kẻ hèn có mắt không tròng, có chỗ mạo phạm, xin đừng để ý.” Bố Dương liếc Dương Đào một cái: “Còn không rót nước cho đại sư, ngồi đó làm gì?”Dương Đào ngơ ngẩn chẳng hiểu sao bị rầy, ngồi một chỗ cũng trúng đạn, cậu làm sai gì chứ?“Không cần.” Kỳ Yến đứng lên khỏi sô pha: “Quý nhân như ông Dương rất bận, tôi không làm phiền nữa.”“Đại sư, đại sư…” Bố Dương nào dám để Kỳ Yến đi: “Ngài xem giờ không còn sớm, đã đặt sẵn một bàn thức ăn rượu ngon ở khách sạn gần đây, mời ngài nể mặt ăn bữa cơm rau dưa nhé.”“Ông Dương đừng khách khí, tôi không xem trọng những thứ đó, tạm biệt.” Kỳ Yến không động lòng, kiên trì muốn đi.Bố Dương khuyên mấy lần, thấy thực sự không mời được, đành cố nhét cho Kỳ Yến một tấm chi phiếu, miệng cười như cúc nở rộ, tiễn cậu lên tận xe.“Đại sư đi thong thả, lúc nào ngài có thời gian, tôi lại đến làm phiền.”“Bố…”“Giờ con đừng có nói chuyện với bố, không phải đại sư nói rồi à, miệng của con phải sửa!” Bố Dương vội vàng lấy điện thoại ra, bắt đầu tìm công nhân lấp suối phun nơi cổng lớn, còn đổi cả cửa chính.Lời của đại sư, không thể không nghe!Còn vị đại sư bị bố Dương xem như cao nhân – Kỳ đại sư, bây giờ đang nhìn mười vạn nhân dân tệ trên tấm chi phiếu, lộ ra nụ cười hài lòng.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx