sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 007

Chương 7: Chân thành.Dịch: Rìa​

“Dương dạo đây gặp vận may gì à, mặt mày hồng hào phết.” Ông Lý thấy mấy ngày gần đây bạn tốt cứ vui vẻ mãi, tò mò hỏi: “Có phải đã thu được người đẹp trông thấy lần trước vào tay rồi không?”“Nói bậy bạ gì đó, người đẹp nào cũng không đẹp bằng chị dâu ông đâu.” Dương Cương nghiêm mặt, xua tay: “Mấy thứ hoa cỏ đó, tôi đâu dám chạm vào.”Ông Lý cho rằng Dương Cương nói đùa, nhưng nhìn kỹ sắc mặt của ông ấy, lại rất chăm chú, xem ra trong lòng thật sự cảm thấy vợ ông tốt nhất, phụ nữ khác nhìn đều không liếc một cái.Thấy rõ thái độ của Dương Cương, ông Lý không bao giờ nhắc tới chuyện về người đẹp nữa: “Nghe nói hai ngày nay ông đàm phán thành công mấy cuộc làm ăn lớn, xem ra gần đây thật sự gặp vận may rồi.”“Nào có, nào có, đều là mấy hợp đồng trước đây từng bàn bạc, vừa vặn mấy ngày ngay mới đàm phán xong.” Dương Cương nhớ tới vị đại sư nọ, thầm cảm kích trong lòng, ông mới lấp suối phun chưa đầy một giờ, liền có vụ làm ăn đàm phán thành công, quả thật quá kì diệu.“Vậy lần này thành thị phía Nam gặp phải thiên tai mưa đá, ông phải quyên góp nhiều chút.” Trong lòng ông Lý có chút hâm mộ đố kị hận, nhịn không được đánh đánh Dương Cương.Ai ngờ Dương Cương đều không để ý, liên tục gật đầu nói: “Hẳn là, hẳn là.”Thấy dáng vẻ đường làm quan rộng mở của Dương Cương, ông Lý tức khắc không lời để nói, có loại cảm giác như đánh một quyền vào bông vải ấy.Mấy năm gần đây phương Nam xảy ra thiên tai rất lớn, mưa đá cộng thêm lũ lụt, khiến không ít dân chúng chịu khổ. Những nhà làm ăn ở Đế Đô, dù là thật lòng đồng tình nhân dân, hay vì kiếm mặt mũi, đều tụ tập lại, tổ chức lễ quyên góp, giúp đỡ người dân trong khu vực thiên tai.Dù mục đích của bọn họ là gì, nhưng người gặp nạn thật sự nhận được ích lợi, vì thế nhân sĩ trên các thế giới đều vui vẻ xem tiết mục đó.Sau khi lễ quyên tặng kết thúc, Dương Cương đang trò chuyện cùng vài người bạn, đột nhiên nghe thấy một âm thanh truyền tới.“May mà tôi nghe lời vợ, không đi phía Nam công tác, nếu không lần này ắt phải chịu khổ rồi, vị cao nhân xem bói đó thật sự rất giỏi.”Nghe hai chữ “cao nhân”, Dương Cương nhịn không được quay đầu nhìn người đang nói, hóa ra đó là người thuộc chi nhánh nhà họ Sầm, người này tuy không có năng lực lắm, nhưng lại là người thành thật, cho nên thu được chức vị không lớn không nhỏ lăn lộn trong tổng công ty tập đoàn tài chính Sầm Thị, cũng xem như được hoan nghênh trong nhóm bọn ông.Bởi vì dù thế nào, chỉ dựa vào cái họ thôi, mọi người đều khách khí với ông ấy.Không biết là vì quá tin tưởng vào cao nhân, hay đầu óc nóng lên, ông cứ cảm thấy, cao nhân Sầm Xuân Hòa nhắc tới, rất có khả năng là vị cao nhân từng xem phong thủy cho ông.Chỉ có đại sư như vậy, mới có thể biết thiên cơ, đổi vận số, là nhân vật có tiền cũng khó tìm.Kỳ Yến đang được một số người giàu có chú ý, lúc này đang trốn trong phòng ngồi máy lạnh, ăn kem, chơi game. Vì dạo này Đế Đô quá nóng rồi, nóng tới mức ngay cả dũng khí bước ra khỏi cửa cậu cũng không có.Vương Hàng gọi điện cho cậu mấy lần, mời cậu ra ngoài ăn cơm, đều do thời tiết bên ngoài vừa oi vừa bức, rất cảm động, nhưng cậu vẫn từ chối.Cho nên khi cửa nhà cậu bị người ta gõ vang, bản năng cậu cảm thấy không đúng. Bây giờ cậu không gọi đưa hàng, cũng không có chuyển phát nhanh, ai sẽ gõ cửa nhà cậu?Người gõ cửa hình như rất lễ phép, gõ ba tiếng trước, rồi đợi một hồi, tiếp tục gõ lần hai, sau đó lại đợi.Kỳ Yến tắt game, hốt toàn bộ rác trên bàn vào thùng rác, đi tới cửa tập trung nhìn ra ngoài một cái, mở cửa của phòng khách ra.“Xin hỏi là Kỳ đại sư sao?” Một vị đàn ông trung niên mặc tây trang cười mỉm nhìn Kỳ Yến: “Kỳ đại sư, ngại quá, quấy rầy ngài rồi.”Đỗ Đông đã sớm nghe qua, tuy vị Kỳ Yến đại sư trẻ tuổi, nhưng bản lĩnh huyền bí, tại phương diện xem bói và phong thủy, lợi hại vô cùng.Vì thế trông thấy Kỳ Yến mặc áo phông trắng quần jean bước ra khỏi cửa, ông không dám có chút buông thả, ngược lại còn chân thành cúi gập người chào Kỳ Yến.Kỳ Yến không hề né tránh cái chào đó, chỉ nhìn hai người đàn ông trẻ tuổi đi theo sau lưng ông, khẽ gật đầu: “Quý nhân đến chơi, mời vào.”“Cám ơn đại sư.” Trên gương mặt béo ịt của Đỗ Đông chảy mồ hôi lớn bằng hạt đậu, ông hơi khom người tiến vào, sau đó cẩn thận cởi giày, sợ làm bẩn sàn nhà.Hai người đàn ông trẻ sau lưng ông thấy thế, cũng học theo động tác của xếp, cởi giày vào phòng.Kỳ Yến quay đầu nhìn ba người đàn ông đều để chân trần đứng tại cửa: “Quý nhân không cần làm vậy.”“Nên làm, nên làm.” Đỗ Đông lấy ra một chiếc khăn tay lau nguyên mặt, sắc mặt đau khổ nói: “Mạo muội làm phiền đại sư, xin đại sư thứ lỗi, chỉ là tôi thật sự cùng đường rồi, mới làm ra chuyện vô lễ thế này, vô cùng xin lỗi ngài.”Kỳ Yến cười nhạt một tiếng, ngồi xuống bên bàn trà làm bằng gỗ lim của mình, sau đó rót bốn tách trà, giơ tay mời ba người ngồi xuống: “Quý nhân có thể tìm tới nơi này, cũng coi như hữu duyên, ngồi xuống uống tách trà trước đã.”Đỗ Đông thấy khuôn mặt trẻ măng của đại sư, nhiều nhất không quá hai mươi tuổi, nhưng lời nói và hành động lại đầy cảm giác thần bí khó lường, càng cảm thấy vị đại sư trẻ tuổi này có bản lĩnh thật, thế là thái độ càng thành kính hơn: “Cám ơn đại sư chiêu đãi.”Lá trà là loại rất bình thường - Trúc Diệp Thanh, Đỗ Đông lại cảm thấy, Trúc Diệp Thanh của đại sư ngon hơn nơi khác, dư vị vô cùng.“Đại sư, tôi họ Đỗ, mấy năm nay may nhờ tổ tiên phù hộ, dựng nên chút sản nghiệp, nếu đại sư không chê tôi trèo cao, gọi tôi là Lão Đông nhé.” Đỗ Đông chủ động tự giới thiệu bản thân, ánh mắt không to lắm bị nhét cùng một chỗ, thoạt nhìn vừa phúc hậu lại buồn cười.Kỳ Yến đặt tách trà xuống, quan sát tướng mạo người họ Đỗ nọ, là số mệnh lúc nhỏ nghèo khổ trung niên phát đạt, nhưng qua trung niên, sự nghiệp sẽ bắt đầu nhấp nhô, qua năm mươi tuổi, mới có thể ổn định lại.Số mệnh của ông ấy trong màu trắng có hơi đỏ, không được coi là vận mệnh tốt, nhưng lại tốt hơn nhiều so với người bình thường. Điều quan trọng nhất là, Kỳ Yến phát hiện lông mày của ông rất cân đối, khuôn hình rõ ràng, là người biết đền ơn, có lòng hướng thiện.Kỳ Yến khá tùy hứng, thích dựa vào cảm tình và độ hợp mắt mới xem có giúp người ta hay không, có điều tuy Đỗ Đông lớn lên không dễ nhìn, cũng không có dáng người, nhưng cậu vẫn nguyện ý nghe thỉnh cầu của đối phương.“Ông Đỗ hôm nay tới tệ xá, là vì việc gì?”Ông Đỗ đau khổ tường thuật chuyện ông gặp phải, sơ lược là mẹ bị bệnh, vợ bị bệnh, con gái bệnh nốt, ngay cả công ty cũng liên tục gặp chuyện không may, tháng này ông lo đến mức gầy mười cân rồi.Nhìn vóc dáng gầy không quá rõ rệt của Đỗ Đông, Kỳ Yến nhập một ngụm trà: “Vì thế ông Đỗ muốn tìm tôi xem phong thủy nhà ông à?”“Có một vị thầy bói nói tôi là ‘thiên sát cô tinh’, khắc cha khắc mẹ, khắc vợ khắc con.” Đỗ Đông đang bưng tách trà, uống một hơi cạn sạch trà trong tách: “Đại sư, ngài giúp tôi bói xem, số mệnh của tôi có kém thế không?”“Ông Đỗ nói đùa.” Kỳ Yến lắc đầu: “Nếu thật là số mệnh đó, đâu có cơ hội lấy vợ sinh con đâu. Trừ phi ông có số mệnh như ‘Tử Kim Long’ của vua Khang Hi, nếu không bà nhà chưa đợi đến lúc kết hôn, đã sớm không còn nữa.”“Vậy, vậy theo lời ngài nói, tôi không phải là ‘thiên sát cô tinh’ rồi?” Đôi mắt không to của Đỗ Đông lóe lên niềm hi vọng, hai mắt sáng quắc nhìn Kỳ Yến, cứ như chỉ cần Kỳ Yến nói một câu không phải, vận rủi nhà ông liền có thể biến mất vậy.“Số mệnh ‘thiên sát cô tinh’ ngàn dặm mới chọn một thôi, lợi hại thế đấy, đâu dễ gặp.” Ngón trỏ của Kỳ Yến lướt nhẹ qua tách trà làm bằng bùn, lau sạch nước trà trên ấy: “Ông Đỗ không chỉ không phải ‘thiên sát cô tinh’, còn mang số mệnh tốt ‘mẫu từ tử hiếu’, tôi nghĩ vị thầy bói ông gặp, có khả năng lúc đang bói, không cẩn thận bói nhầm rồi.”Câu này nói rất khéo, nhưng Đỗ Đông và hai trợ lý của ông đều hiểu, e rằng vị thầy bói nọ chính là lừa đảo.“Nếu tôi không mang số mệnh ‘thiên sát cô tinh’, vì sao tất cả người nhà đều xảy ra vấn đề, chỉ có tôi không sao?” Đỗ Đông có chút nản lòng, tuy Kỳ Yến phủ nhận cách nói ông không phải ‘thiên sát cô tinh’, nhưng trong tiềm thức ông, vẫn cho rằng là mình hại cả nhà sinh bệnh nhập viện, cho nên mới lo lắng như thế.Đây là một người đàn ông biết lo cho gia đình, từ trong ra ngoài các câu nói của ông đều vì người nhà, không hề nhắc tới chuyện công ty ông không thuận lợi.“Công ty ông Đỗ cũng xảy ra vấn đề, không phải ông xảy ra vấn đề sao?” Kỳ Yến nhấc ấm trà, rót cho Đỗ Đông: “Ông quá quan tâm người nhà, trái lại xem nhẹ bản thân.”Đỗ Đông cười càng đắng chát, hai tay ôm tách trà, nâng lên đỉnh đầu: “Xin đại sư giúp tôi.”Kỳ Yến xoay đầu nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt nghiêm trọng, nói: “Sau bảy giờ tối nay, tôi đi cùng ông một chuyến.”“Sau bảy giờ?” Đỗ Đông ngẩn người, nhìn ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ, lẽ nào thời gian cũng cần chú trọng?“Vậy đại sư, chi bằng giờ chúng ta đi ăn tối?” Đỗ Đông khách khí nói: “Tôi nghe nói, gần đây có một nhà hàng hải sản không tồi, nếu đại sư không chê, chúng ta có thể tới đó thưởng thức một chút.“Nhà hàng đó không dễ đậu xe.”“Dù sao cũng không xa, chúng ta đi bộ qua nhé?”“Không tốt, lát nữa sẽ mưa, chúng ta gọi dịch vụ giao hàng tận nơi.” Kỳ Yến cầm điện thoại, gọi phần thức ăn dành cho bốn người, sau đó nói với Đỗ Đông: “Tôi khá thích ăn cơm ở nhà.”Đỗ Đông cũng không quan tâm lời Kỳ Yến có đạo lý hay không, chỉ gật đầu liên tục.Bây giờ là giờ cao điểm của ăn cơm tối, nên đưa hàng rất nhanh, Đỗ Đông tranh trả tiền, tiếp đó nhanh chóng dọn hộp thức ăn lên bàn.Mới ăn được một nửa, bên ngoài bắt đầu mưa, thanh âm ào ào truyền vào tai Đỗ Đông, trên mặt bọn họ lộ ra sự kính ngưỡng.Kỳ Yến đưa điện thoại tới trước mặt bọn họ: “Một giờ trước, dự báo thời tiết thông báo sẽ có mưa lớn.”Đỗ Đông lập tức thầm cảm thán, đại sư chính là đại sư, nói chuyện chân thành, không cố ý mê hoặc lòng người, vừa nhìn liền biết là người đáng tin.Nhà bọn họ được cứu rồi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx