sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 8

Hãy kể cho tớ. Kể cho tớ về con ma ấy đi. – Tôi nài nỉ.

— Chị nghĩ là chúng ta phải kể cho họ nghe thôi. – Betsy quay sang cô em nói. – Nếu không kể thì khi hoàn thành việc sửa sang ngôi nhà này rồi, họ sẽ không còn nữa.

Bốn chúng tôi ngồi quây thành vòng tròn. Betsy đưa mắt liếc nhanh về khoảng trống dưới gốc ngôi nhà cây.

— Tớ không biết ngồi đây kể chuyện này có an toàn hay không, nhất là lại quá gần nơi đã xảy ra sự việc đó.

— Làm ơn đi mà… – Tôi lên tiếng.

Betsy giơ tay lên ra hiệu cho tôi im lặng. Rồi cô ấy bắt đầu kể:

— Đã rất lâu rồi có ba đứa trẻ trạc tuổi chúng ta quyết định dựng một ngôi nhà trên cây. Ban đầu họ đã vẽ phác thảo hàng trăm bức cho đến khi họ thống nhất ý kiến với nhau nên dựng ngôi nhà với hình dáng thế nào. Họ muốn nó phải là ngôi nhà tuyệt vời nhất từ trước tới nay. Họ đã bỏ hàng tuần liền vào công việc dựng nhà. Cưa. Đập. Gõ. Đảm bảo mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.

— Ôi… ôi…, tớ bắt đầu thấy sợ rồi đấy. – Steve trợn tròn mắt nói.

— Mặc kệ anh ấy đi. – Tôi bảo Betsy.

— Vào buổi tối đầu tiên khi ngôi nhà cây hoàn thành, những đứa trẻ quyết định ngủ luôn tại đó. Họ đã mua sẵn thức ăn và những cái túi ngủ. Họ cùng thức rất khuya, kể chuyện ma cho nhau nghe.

Đột nhiên một cơn bão kéo đến. Sấm chớp lóe sáng đầy trời. Nhưng bọn trẻ không sợ. Họ cho rằng ở trong ngôi nhà cây vào lúc mưa gió rất thú vị. Một đêm rất tuyệt cho những câu chuyện ma.

Tôi khẽ gật đầu. Tôi rất biết cảm giác thích thú thế nào khi đọc truyện ma vào những hôm thời tiết lạnh và xám xịt. Chính là kiểu thời tiết ma quái.

— Chợt một luồng gió mạnh thổi tới. Những cành cây đỡ bên dưới ngôi nhà bắt đầu lung lay. Ngôi nhà cây không ngừng kêu cọt kẹt và răng rắc lên. Một tiếng sấm vang to làm thân cây rung động. Ba đứa trẻ cùng kinh hãi thét lên.

Họ bắt đầu nghĩ đến chuyện về nhà. Nhưng mưa mỗi lúc một nặng hạt. Họ đành quyết định chờ đến lúc bão tan. Mà cơn bão dường như không bao giờ kết thúc, họ đã nghĩ vậy.

Và đúng lúc đó sự việc xảy ra.

Một tia sét xé toang các đám mây. Nó bổ thẳng xuống ngọn cây và phóng vào ngôi nhà cây.

Cả ngôi nhà rùng rùng bốc cháy.

Betsy khó nhọc nuốt nước bọt.

Tia sét. Chính nó đã gây chuyện. Tôi chợt nhớ ra mây bức vách cháy đen ở một bên ngôi nhà.

— Lũ trẻ vội leo lên nóc nhà. – Betsy kể tiếp. – Họ không thoát nổi. Ngọn lửa khủng khiếp liếm đến đằng trước họ, đuổi theo sau lưng họ.

Bức tường khói đen sì bao bọc khắp nơi.

Họ hét lên kêu cứu, nhưng đã quá muộn.

— Có người bảo vẫn còn nghe tiếng thét ai oán của họ vào những đêm mưa. – Kate thì thầm chêm vào.

Tôi ngước lên đăm đăm nhìn ngôi nhà cây. Tôi tưởng tượng lúc nó ngập tràn trong lửa. Hình dung ra tiếng kêu. Tiếng cầu cứu tuyệt vọng. Tôi chợt rùng mình.

— Thế chỉ có vậy thôi hả? – Steve lên tiếng hỏi. – Đó là lý do tại sao chúng tớ không được dựng lại ngôi nhà cây à? Chúng tớ sẽ chẳng ngu ngốc đến mức ở lại trên cây vào đêm mưa bão như thế đâu.

— Đây không phải lý do. – Tôi cắt ngang. Tôi hiểu điều Betsy định nói là gì. – Ngôi nhà cây đang bị ma ám phải không? Nó bị ám bởi linh hồn của chính ba đứa bé đó.

Betsy gật đầu. Cô kể tiếp.

— Nhiều năm sau khi xảy ra tai nạn này có một số đứa trẻ khác đã thử dựng lại ngôi nhà. Nhưng họ chưa kịp hoàn thành thì…

— Chuyện gì xảy ra với họ? – Tôi thì thầm. Càng lúc nghe chuyện của Betsy tim tôi càng đập thình thịch.

— Không ai biết rõ toàn bộ sự việc. Đầu tiên, có cái gì đó trục trặc. Một cậu bé bị ngã xuống vì bậc thang gãy.

— Có gì đâu. – Steve lại cắt ngang. – Gỗ cũ quá nên mục thôi.

Betsy nói tiếp:

— Nhưng đây không phải là cái thang cũ mà là cái họ mới đóng lại. Một cậu khác thì bị vật quỵ bởi một cơn sốt kỳ lạ. Như thể cậu ấy bị hàng trăm nghìn vết nhện cắn.

Vết nhện cắn.

Tự nhiên tôi lại có cảm giác bị vướng tơ nhện trên mặt.

— Sau đó nhiều việc kỳ lạ diễn ra. Cho dù họ có cố gắng làm xong ngôi nhà đến đâu đi chăng nữa thì nó vẫn không thể hoàn tất. Những bức vách nhà hôm trước được đóng chặt vào thì hôm sau lại thấy nằm dưới đất.

— Cuối cùng thì bọn họ cũng nhận ra là ngôi nhà đã bị ma ám. Họ đã từ bỏ ý định khôi phục nó trừ một người. Tớ nhớ cậu ta tên là Ducan thì phải.

— Chuyện gì xảy ra với Ducan? – Steve sốt ruột hỏi.

— Cậu ta tiếp tục làm việc trên ngôi nhà cây. Cho đến khi… cho đến một ngày anh trai cậu ta tìm thấy cậu. Ducan nằm ngay bên dưới ngôi nhà cây. Một cái búa bị rơi và hất cậu ngã xuống.

— Cậu ấy chết à? – Tôi cố ghìm giọng xuống.

— Không ai biết rõ. – Kate đáp. – Gia đình cậu ta đã chuyển đi ngay sau đó. Và kể từ đấy không ai dám bén mảng lại gần ngôi nhà cây này.

Tôi liếc nhìn xung quanh. Không có vật gì chuyển động cả. Mọi thứ vẫn yên tĩnh. Yên tĩnh đến mức tôi có thể nghe được cả hơi thở nhè nhẹ của Kate.

— Giờ thì các cậu biết vì sao không nên làm gì với ngôi nhà này rồi đây. – Kate nói. – Thậm chí các cậu cũng không nên lai vãng ở khu vực này nữa. Chúng ta đã đến quá gần. Rất rất gần rồi.

— Em nói đúng. – Betsy lên tiếng. – Chúng ta ra khỏi đây thôi. Chỗ này luôn khiến tớ thấy rờn rợn.

— Các cậu đi chứ? – Kate hỏi.

Tôi lặng thinh. Quá nhiều ý nghĩ đang đan xen trong tâm trí tôi. Mạng nhện… Cái búa… Cậu bé Ducan… Ngôi nhà cây bị ma ám…

— Bọn tớ còn phải làm một vài việc. – Cuối cùng tôi nói. – Bọn tớ sẽ gặp lại các cậu quanh đây sau.

Betsy chăm chú nhìn tôi thật lâu.

— Tớ nghĩ cậu sẽ không còn dịp đi lại ở đây thêm nữa đâu. – Cô ấy nói vẻ bí hiểm. – Các cậu không được ở đây!

Rồi cô nắm tay em gái chạy biến vào rừng.

— Mấy cô bạn này thực sự kỳ quặc đấy. – Anh Steve nhận xét. – Thậm chí còn kỳ quặc hơn cả em, Dylan ạ. Họ sợ có ma thật sẽ lao xuống tóm lấy họ.

— Anh không cho là chuyện này có thật à? – Tôi hỏi.

— Tất nhiên là không. – Steve đáp ngay. – Ma không có thật, Dylan, cậu bé của tôi ạ. Tin anh đi. Anh lớn hơn em. Anh biết nhiều hơn em.

Phải, đúng rồi, tôi nghĩ thầm.

— Vậy thì làm sao lại có câu chuyện lan truyền như thế? Cả chuyện cái búa anh để trong nhà nữa? Làm sao nó lại rơi được xuống đầu em?

Steve nhún vai.

— Em sẽ nói cho anh biết tại sao cái búa rơi xuống. – Tôi bảo Steve. – Chính hồn ma đã ném nó xuống, như một lời cảnh báo!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx