sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 642

Chương 642: Quá khứ đau thương

Rõ ràng con gái bà sẽ có hạnh phúc, nhưng bowirvif bà ích kỷ cho nên mới khiến con gái bà chịu nhiều biến cố như vậy, thậm chí hiện tại còn có khả năng mất đi đứa con gái duy nhất của mình.

“Hạ phu nhân, bà nhận sai người rồi.” Hạ Nhược Tâm đẩy tay Thẩm Ý Quân, sau đó chỉ vào Hạ Dĩ Hiên bên cạnh bà, “Vị tiểu thư kia mới là con gái bà, sao tôi lại không biết tôi còn có một người mẹ?”

Lời nói của cô khiến sắc mặt Thẩm Ý Quân trở nên trắng bệch, cô quả nhiên vẫn quán bà, quả nhiên cũng còn hận bà.

“Hạ Nhược Tâm, sao chị có thể nói với mẹ lời như vậy?” Hạ DĨ Hiên không phục, vì cái gì mà hiện tại mọi người đều nhắc đến Hạ Nhược Tâm, Hạ Nhược tâm, đem cô là tiểu thư chân chính của Hạ gia đi đâu.

Còn có trước kia làm đau Luật của cô như vậy, hiện tại thấy cô lại giống như người xa lạ, khiến một người vốn như chúng tinh phủng nguyệt* như cô thật không có cách nào chấp nhận.

*chúng tinh phủng nguyệt: Trăng sao vây quanh, ý nói luôn được che chở, là cái rốn của vũ trụ

“Bà là mẹ của cô, không không phải là mẹ của tôi, xin hỏi đối với một người xa lạ sao tôi lại cần phải khách khí?” Hạ Nhược Tâm đi qua mọi người mà không ai biết trong ánh mắt của cô nổi lên một loại đau xót.

Cô không có mẹ, lúc cô có Tiểu Vũ Điểm chỉ một thân một mình bị cô lập, lúc cô quỳ trên mặt đất cầu xin bà, lúc bà bỏ mặc cô một mình nhốt bên ngoài, lúc Tiểu Vũ Điểm bị bệnh bà đã nói Tiểu Vũ Điểm của cô là dã loại đáng chết, là cô đã không còn có mẹ.

Có lẽ, ở vào lúc cô bốn tuổi đã sớm không có mẹ, cô không biết cái gì là tình thương của mẹ. Chính là như thế.

Thẩm Ý Quân không phải mẹ của cô, mà là của Hạ Dĩ Hiên, hiện tại con gái bà đã sống, lúc này mới nhớ tới cô, Hạ Nhược Tâm cô thật sự rẻ mạt như vậy sao?

“Nhược Tâm, chúng ta đi thôi.” Cao Dật một tay nắm tay nhỏ Tiểu Vũ Điểm, lại là cầm tay Hạ Nhược Tâm. “Một người mẹ ích kỷ như vậy, em không nhận cũng không có ai sẽ trách gì em.”

Nếu bà lúc ấy có thể đưa tay giúp Hạ Nhược tâm, như vậy Nhược Tâm đâu phải bán mình để chữa bệnh cho Tiểu Vũ Điểm?

Thẩm Ý Quân đột nhiên hoa mắt, nếu không phải Hạ Minh Chính đỡ bà thì có lẽ bà đã ngã trên mặt đất.

Tiểu Vũ Điêm quay đầu nhìn Thẩm Ý Quân cùng Hạ Minh Chính, đã nhận biết bọn họ, có điều bé cảm giác được rằng mẹ không thích bọn họ, như vậy mẹ không thích thì bé cũng sẽ không thích.

Đứa bé…

Thẩm Ý Quân nhìn đứa bé quay đầu lại nhìn mình trong lòng càng thêm khổ sở. Bà biết, bà chính là biết nếu thân thế Tiểu Vũ Điểm bị người ta biết tới thì nhất định Sở gia sẽ cướp bé đi.

Đứa bé xinh đẹp đáng yêu như vậy, cũng khó trách Sở gia muốn đứa bé này.

Tiểu Vũ Điểm vẫn đều không nói gì, chỉ an tĩnh để Cao Dật nắm bàn tay nhỏ kéo đi, trên giương mặt nhỏ cũng không biểu cảm gì. Mà hiện tại bộ dáng này của bé, cùng bộ dáng bình tĩnh trên mặt Sở Luật đâu có chút gì khác nhau.

Nói bọn họ không phải cha con, hiển nhiên đều không tin được.

Tất cả mọi người đã ngồi xuống, tay Cao Dật lại nắm tay Hạ Nhược Tâm an ủi một chút, “Đi lên đi, Nhược Tâm, không phải sợ, còn có anh.”

Tiểu Vũ Điểm cũng kéo áo Hạ Nhược Tâm: “Mẹ, không phải sở, Tiểu Vũ Điểm cũng ở chỗ này.”

Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt con gái: “Ừ, mẹ không sợ.” Ccoo đứng lên vì con gái, cô nhất định phải theo đuổi tới cùng mới đúng, bao nhiêu đau khổ đều đã chịu như vậy còn có cái gì là không thể chịu.

“Toàn khán phòng yên lặng, phiên tòa bắt đầu.” Âm thanh cực kỳ nghiêm túc truyền đến, trong sảnh vốn không nhiều người lắm hiện tại càng thêm an tĩnh. Đây là một phiên tòa tranh quyền nuôi con, mà lúc này đang đứng bên trên là một đôi vợ chồng, một đôi từng là vợ chồng.

“Thưa thẩm phán, tôi đại diện cho Sở Luật tiên sinh, cũng không biết Hạ Nhược tâm là vợ trước đã ly hôn ở phía trước đã mang thai lúc rời đi. Mà hiện tại con của họ đã ba tuổi, hiện tại Hạ Nhược Tâm rõ ràng không có điều kiện nuôi nấng con tốt, cho nên đương sự của tôi yêu cầu có quyền nuôi nấng con, đem lại hoàn cảnh tốt để nuôi dạy con.”

Luật sư Sở Luật đã đứng lên, mà mọi ánh mắt đều nhìn một đứa trẻ đang mở to đôi mắt đen như nho đang ngồi trên đùi Cao Dật.

Tay Cao Dật đang đặt trên đầu Tiểu Vũ Điểm, cẩn thận ôm bé.

Thẩm phán gật đầu một cái, ý bảo mình đã biết.

“Thưa thẩm phán, chúng tôi điều tra được cô Hạ Nhược Tâm đã từng làm hầu rượu ở khách sạn, cho nên thân phận của cô ấy sẽ rất bất lợi cho đứa trẻ trưởng thành, khiến quá trình trưởng thành của đứa trẻ bị ảnh hướng không tốt, cho nên vì để đứa trẻ khỏe mạnh cả về thể xác lẫn tinh thần, Sở tiên sinh cần thiết phải được nuôi đứa bé.”

Mà mọi người phía dưới vừa nghe tới hầu rượu ở khách sạn thì sắc mặt thay đổi một chút, Hạ Dĩ Hiên khẽ nhếch miệng, hóa ra Hạ Nhược Tâm tới bản thân còn đem bán, hiện tại còn đoan trang cái gì, anh Luật phải nuôi đứa trẻ là đúng, nếu cô có một người mẹ như vậy cô sẽ cảm thấy mất mặt.

Thân mình Thẩm Ý Quân run rẩy không ngửng, đầu bà lắc lắc, không thể tin được con gái của mình đã từng phải chịu nông nỗi này.

Thẩm phải nhìn về phía Hạ Nhược tâm, nét mặt cứng ngắc, bình tĩnh cùng thập phần nghiêm khắc.

“Cô Hạ, cô có gì muốn nói?”

Lúc này Hạ Nhược Tâm đang nhìn chằm chằm vào Sở Luật, ánh mắt đầy hận ý, khiến Sở Luật chỉ bình tình bên ngoài, còn bên trong dường như xuất hiện một vết rách. Không cần hận anh, cũng không nên trách anh, anh khôn còn lựa chọn nào khác.

Hạ Nhược Tâm đứng lên, nhìn người ở bốn xung quanh, ít nhiều nhận thấy mọi người nhìn cô châm chọc tươi cười, bọn họ khinh thường cô, bọn họ cười nhạo cô, bọn họ cũng ở đó nói móc cô, chỉ là bọn họ có tư cách sao?

Cô lại là nhìn về phía Cao Dật còn có Tiểu Vũ Điểm, Cao Dật nhìn cô cười cổ vũ, cô thấy ánh mắt chan hòa, bao dung khiến cô đi qua được ủy khuất.

“Mẹ, cố lên.” Tiểu Vũ Điểm động môi nói nho nhỏ, tay nho nhỏ cũng đã nắm thành nắm đấm.

“Bốn năm trước, tôi không nghĩ mọi người sẽ quên tôi là vì sao cùng Sở tiên sinh ly hôn đi?” Cô vừa nói ra sắc mặt Sở Luật thay đổi, sắc mặt vợ chồng Sở gia cũng biến đổi. Sự tình bốn năm trước Hạ Nhược Tâm bị bêu danh tính mọi người đều biết, một thời gian dài đều là tin nóng trên các báo, sau một thời gian cô biến mất nhà nhà người người vẫn còn gièm pha.

“Bốn năm trước tôi bị người ta cưỡng gian trên giường, như vậy sao Sở tiên sinh có thể khẳng định con gái tôi là con của Sở gia mà không phải người đàn ông kia, hoặc người đàn ông khác?”

Tay Sở Luật đặt trên đùi hơi nắm lại, đôi mắt luật sư cũng hơi lóe một chút, lúc này mới lấy ra một ít tư liệu: “Thưa thẩm phán, đây là bản xét nghiệm DNA của Sở luật tiên sinh cùng con gái, có thể hoàn toàn chứng minh đứa bé kia là con ruột của Sở tiên sinh.”

Hạ Nhược Tâm nghiêng mặt nhìn tài liệu trong ta luật sư, cười nhạt một tiếng, trong mắt cô hiện lên tia trào phúng. Sở Luật a Sở Luật, anh ta thật đúng đã chuẩn bị chu toàn, liền cái này cũng đã chuẩn bị tốt.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx